Điệu Vũ Bên Lề
Ngày 9 tháng Sáu, 1992
Bạn thân mến,
Đêm nay là đêm tiệc khiêu vũ. Và tôi đang ngồi trong phòng tôi. Hôm qua tôi đến khổ bởi đột nhiên không quen ai cả, bạn bè tôi và cả chị tôi không còn đến trường nữa.
Buồn nhất là giờ ăn trưa, bởi nó gợi tôi nhớ tới thời gian mọi người đang giận tôi vì xử tệ với Mary Elizabeth. Tôi không nuốt nổi bánh mì kẹp nữa dù mẹ làm rất ngon, hẳn mẹ cũng hiểu tôi buồn cỡ nào vì mọi người đều không còn ở đây.
Sảnh trường như khác đi. Và bọn lớp mười một cư xử khác đi, bởi giờ chúng đã lên mười hai. Bọn chúng còn đặt làm áo thun đồng phục nữa. Tôi chả biết ai bày ra những thứ ấy.
Tôi chỉ nghĩ đến một điều là hai tuần nữa Sam sẽ đi nhập học Đại học Penn State. Và Mary Elizabeth sẽ bận bịu với anh bạn mới. Chị tôi cũng sắp bận bịu với anh bạn của chị. Và Alice với tôi chẳng thân thiết mấy. Tôi biết Patrick rảnh, nhưng e là khi hết buồn thì cậu ấy chẳng muốn chơi với tôi nữa. Tôi biết nghĩ trong đầu vậy là sai, nhưng đôi lúc tôi cảm thấy vậy. Thế nên người duy nhất tôi có thể trò chuyện là chú chuyên gia điều trị của tôi, mà bây giờ tôi không thích chút nào, bởi vì chú ấy cứ hỏi đi hỏi lại những câu chuyện về lúc tôi còn nhỏ, rồi những câu hỏi ấy trở nên kỳ cục.
Tôi chỉ may một nỗi là có rất nhiều bài vở để vùi vào và không có mấy thì giờ để nghĩ ngợi.
Tôi mong rằng đêm nay sẽ là đêm đã đời với những ai mà dạ tiệc này trở thành đêm đáng nhớ. Anh bạn trai của chị tôi xuất hiện trong chiếc Buick của anh, và anh khoác cái áo “đuôi tôm” trắng ngoài bộ vét đen, nhìn chuệch choạc sao sao đó. Cái “đai thét lưng” (tôi chẳng biết chữ này viết làm sao) của anh hợp với bộ đầm cổ sâu màu xanh lơ của chị tôi. Cổ sâu lại làm tôi nhớ tới những tờ tạp chí nọ. Tôi phải thôi lạc đề mới được. Được rồi.
Tôi hi vọng rằng chị cảm thấy đẹp, và anh bạn mới khiến chị cảm thấy đẹp. Tôi mong là Craig không khiến Sam cảm thấy đêm dạ vũ của cô ấy không đáng kể gì chỉ bởi hắn già tuổi hơn. Tôi cũng mong như vậy cho cặp Mary Elizabeth và Peter. Tôi mong Brad và Patrick quyết định làm lành và khiêu vũ trước mắt toàn trường. Và mong Alice thực ra là một cô les kín đang cặp với bạn gái của Brad là Nancy (và ngược lại), để không ai thấy lạc lõng. Tôi mong tay chỉnh nhạc sành nhạc như mọi người khen ngợi tôi hồi thứ Sáu rồi. Và tôi hi vọng những bức ảnh chụp mọi người đều sẽ thật đẹp và không bao giờ trở thành ảnh cũ và không có ai bị tai nạn xe cộ gì hết.
Đó là những điều tôi thực sự mong.
Thương mến,
Charlie
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...