Điều Kì Diệu Của Tình Yêu

Xoảng xoảng xoảng.
Mảnh thuỷ tinh của những cái li tội nghiệp văn tứ tung. Bứac tường đau thương lại phải chịu cảnh ngộ.
Anh em nhà này sao giống nhau thế? Anh hai thì thích đập li trong tức giận còn em thì thích đập những chai rượu quí. Yah ... Sở thích quái dị thiệt. ?!?
_Khốn kiếp. Cậu được lắm. -Hoàng Phi tức tới nỗi nói ko được luôn. *_*
Pimp và Zou đứng bên ngoài ko dám nhúc nhích và có uống thuốc liều họ cũng ko dám vào trog xem tình hình đâu!!! Nếu vào chẳng khác nào đi kết liễu cuộc đời mình? ĐỨng ở ngoài thôi mà Zou còn chút run run, Pimp thì quá quen thuộc cảnh tượng này nên ko lấy làm lạ. Hai ng` đứng thở dài, ko biết cái gì mà làm cho chủ nhân của mình nổi cơn thịnh nộ thế ko biết. -.-!
Đang trong ko khí im lặng Hoàng Phi thình thịch bước ra với vẻ mặt vô cùng đáng sợ. Zou giật phắt mình, Pimp muốn đứng tim. Sợ thì sợ nhưg Pimp vẫn lên tiếng
_Eagle cậu đi đâu thế? -Pimp ngập ngừng
Hoàng Phi quay ng` lại chiếu thẳg ánh mắt hằn lửa vào 2 anh em, nếu là ng` đau tim thì tốt nhất đừng có vào mấy cái tổ chức đen này, bắt gặp mấy cái tình huống này thì tốn tiền vào bệnh viện. Haizzz ... Tim của Pimp và Zou đập nhanh tới mức ng` ở bên ngoài có thể nghe thấy tiếng, nó muốn nhảy vọt ra ngoài ... Zou đưa ánh mắt sợ sệt nhìn Hoàng Phi, Pimp thì lảng mắt sang chỗ khác. Ko biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Hoàng Phi có chút giận lên Pimp và Zou ko??? Đây là suy nghĩ duy nhất bây giờ của cặp anh em song sinh.
_Đi uống vs tôi đi. -Hoàng Phi lên tiếng
_HẢ??? -Pimp và Zou đồng thanh, trời trời ... cứ tưởng là bị .. chứ ai ngờ!!! Zou đang đứng bằng lực của đôi chân, đang trong tình thế căng thẳng khi nghe Hoàng Phi nói xong thì cậu ta muốn bật ngửa ra sau. Còn Pimp thì sao? Yuh ... Cậu ta đag nhìn thấy chị Hằng Nga trên mặt trăng tròn sáng chói qua khung cửa sổ nhỏ kìa!!! =.=
_Gì vậy? Có đi ko? -Hoàng Phi vẫn giữ giọng lạnh lùng
_A! Có. -Pim và Zou chạy ton ton theo
11h30:

Nhật Hạ đang lang thang trên đương về nhà. Trong đầu cô ko ngớt nghĩ về chuyện lúc nãy. Tại sao Hoàng Phi tại tức giận như vậy? Tại sao cái cậu hs mới lại thich mình? Và tại sao những chuyện như thế cứ liên tục xảy ra? Tại sao ...? Hàng ngàn câu hỏi cứ đặt ra trước mắt. Nhật Hạ đăm chiêu suy nghĩ, đến lúc về nhà cũng ko hay. ~_
~Số phận thật trớ trêu, ngay lúc này Nhật Hạ gặp Hoàng Phi cũng đang đi về.
Ko biết phải đối mặt như thế nào. Nhật Hạ là ng` đầu tiên tình nguyện tránh mặt trước. Cô vừa định chạy vào thì bị Hoàng Phi giật ngược lại
_Vui vẻ quá nhỉ?
_ “.......” -Nhậy Hạ im lặng
_Hừ, ko thèm nói chuyện luôn sao? Khinh ng` à? -Hoàng Phi
Lúc này thì Nhật Hạ mới nhận ra Hoàng Phi đã say khước.
_Nói nhiều quá, uống cho lắm vào .. Tốt nhất là vào nhà ngủ đi -Nhật Hạ
_Tôi uống thì liên quan gì đến cậu? Lo à? Ko cần đâu, đi mà lo choGia Bảo của cậu kìa-Hoàng Phi
_Cậu cũng rảnh rỗi quá ha? Chuyện ko đi nói thành có à? -Nhật Hạ
_Đương nhiên là tôi rảnh rỗi mới đi ngăn cản caụa đấy. Tôi có lòng tốt mà ko chịu nghe. -Hoàng Phi
_Lắm lời. nói chuyện vs ng` say thì thà tôi đi tìm hòn đá nói chuyenẹ còn hơn. -Nhật Hạ
_Tôi ko say -Hoàng Phi
_Ừk, ko say. Tôi vào nàh đây, đứng đây chỉ tổn phí thời gian. -Nói xong Nhật Hạ quay vào nhà
_CẬU ... -Hoàng Phi hét lớn
Nhật Hạ tức quá, giữa đêm giữa khuya mà còn làm phiền ng` khác. Cô vốn định quay lại xả cho hắn một bài học.
_Nè ... Ah ...Ơh!!!
Chưa kiệp xã Hoàng Phi đã ngã đầu vào vai Nhật Hạ
_Cậu ko được làm thế, tôi khó chịu ... khó chịu lắm. -Giọng nói của Hoàng Phi nhỏ dần, nhỏ dần rồi cậu ta thiếp luôn trên vai Nhật Hạ.
_Nè ... nè ... Cậu làm gì thế hả? Tránh ra coi ... -Mắc cho Nhật Hạ la hét Hoàng Phi cũng có biết trời trăng mây gió gì đâu.
Haizz tội nghiệp cô nàng. Nhật Hạ đành thực hiện nhiệm vụ cao cả nhất đó là dìu Hoàng Phi lên nhà.
...
Hơu!!! Cuối cùng cũng đã đến nhà rồi. Nhật Hạ mệt mỏi, đuối sức để Hoàng Phi nằm lên ghế sofa.

_Sao chổi vẫn là sao chổi mà. Hứ cứ gây xui xẻo ình miết. Đợi cậu dậy tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ. -Nhật Hạ đưa cặp mắt hình viên đạn chiếu thẳng vào Hoàng Phi.
Một chặp sau, nụ cười hết ư là hiểm của Nhật Hạ xuất hiện. Hình như cô nàng nghĩ ra một trò gì rất quái dị thì phãi. *_*
Nhật Hạ phóng ngay xuống bếp mở tủ lạnh và lấy ngay ra một nải chuối to tổ tướng. Ngồi nhâm nhi hết 10 phút nàng đem ra một đồng vỏ chuối. Kaka ^^ sắp có trò vui rồi nhak!
_La lá la là la! Xem như đây là món quà mừng cậu thức dậy nghen. -Nhật Hạ
Rồi nàng nhẹ nhàng đặt từng vỏ chuối theo lối đường đi. 1 vỏ 2 vỏ 3 vỏ rồi hàng đống vỏ chuối nằm trên sàn nhà. +_+
_Yah ... Cuối cùng cũng xong, mình thông minh quá đi à. -Nhật Hạ tự biên tự diễn, tự làm tự khen rồi tự vỗ tay
_Cho cậu chừa cái tật.
Vừa đứng dậy phủi tay ra vẻ rất oai. Nhật Hạ định đi về thì
_Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh.
Oh my god! Cái này gọi alf gậy ông đập lưng ông nè. ĐỊnh làm cho chàng chợt vỏ chuối thì bây giờ chính nàng là ng` thử nghiệm trò chơi của mình. Nhật Hạ ngã ra đất.
_Oa ... oa Tội nghiệp cái mông iu quí. Híc híc đau quá à. Còn cái lưng nữa. Huhu -Nhật Hạ khóc than
Hôhô, cái lưng Nhật Hạ ngã vào cái tủ trưng bày khiến nó lung lay. ><
ĐỨng dậy, vẻ mặt đau khổ của Nhật Hạ làm tui thấy thương quá à!!!
_Chết tiệt. Hôm nay ăn gì mà đen thế. -Nhật Hạ rủa
Nhưg cái số đen đó vẫn tiếp tục đấy chứ.
‘Rầm’

Nhật Hạ giật phắt mình nhìn xuống phía có cái gì vừa rớt
_Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh -Nhật hạ hét thất thanh rồi đột nhiên ngất luôn.
Ào ồi! Thì ra là cái hộp ma quái. Có hình một con ma mang đồ trắng tóc tai bù xù, ko có mắt, ở hố mắt thì máu chảy ra như nước, miệng thì bị cắt ko có mũi ... Khiến cô nàg hốt hoảng đến nỗi xỉu luôn.
Haha, đây là trò chơi quái dị của Hoàng Phi đây mà.
MÀ bật bí xíu nhak, lúc đầu mình quên nói cô ngàng nhà ta rất ư là sợ ma á. =.=!!!
Sáng hôm sau.
Vẫn là căn phòng đó.
Nhưng chỉ có điều hơi khác một chút đó là canư nhà hiện có hai ng` chứ ko phải 1 nữa.
Nhật Hạ bỗng thức giấc. Cô cảm thấy sao nay cái giường mình nó chật thế? Nhưng lại ấm áp làm sao, còn nưũa sao àm cái gối của cô hôm nay nó nhỏ thế, hơi thô cứng một chút. VÀ sao cảnh phòng mình lại thay đổi thế này? Phải chăng cô đang mơ??? -.-
Quay qua quay lại. Hả??? Mắt cô trợn tròn, trố ra ngoài như ko tin vào mắt mình nữa, lấy tay dụi dụi thì mọi vật vẫn thế. Nhật hạ giật phắt mình mặt đơ như cây bơ, buộc miệng thét lên
_Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh -Lại một lần nữa cô hét +_+


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui