_Cậu rất dũng cảm!!!
Sau câu nói đó ai cũng nhìn ra cửa.
King sửng sốt.
Vagrant bất ngờ kèm theo ánh mắt vui mừng.
Còn Lin đơ như cây cơ.
_Ngạc nhiên lắm sao????
_Sao anh ... anh lại biết nơi này? -King
_Thế tôi mới là tiền bối của cậu chứ! -Eagle
Vừa nói Eagle vừa bước lại gần Vagrant! Tất cả bọn đứng trong đó khi Eagle vừa bước qua liền đưa vũ khí ra thủ thế!
Cậu ta ngang nhiên cởi trói cho bn!
_Cậu yên tâm món nợ này tôi sẽ bắt chúng trả gấp 10 lần cho cậu. -Eagle
Vagrant vô cùng bất ngờ vì giọng nói này rất giống Hoàng Phi nhưg cậu ta biết đây ko phải là lúc thắc mắc nên đành im lặng.
‘Vèo...vèo..vèo’
Tức khắc những cái ghế bay vào ng` của HELL khiến chúng ngã vật ra đất.
‘Bốp’ _Tên này lấy ghế phan cậu
‘Bốp’_Tên này dùng gậy đánh cậu
‘Bốp’_Tên này lấy nước bẩn tạt vào ng` cậu
‘Bốp’_Tên này lấy dây thừng quật vào ng` cậu
‘Bốp’_.....................
Eagle ra tay nhanh như chớp, cậu ta vưùa đánh vừa chỉ tội từng tên.
Chỉ sau 5 phút, cả căn phìng sặc mùi máu, những cái sát nằm la liệt trên đất quần quại đau đớn.
Vs hành động của Eagle khiến cho Lin muốn lòi tròng mắt ra ngoài. Chỉ nghe danh nhưg chưa thấy thật, bây giờ thấy khiến Lin rùn mình.
Và tiếp theo Eagle đưa ánh mắt phừng phừng lửa vào Lin khiến cậu ta giật nảy mình.
_Lin??? Bây giờ tôi chưa muốn thỉnh giáo cậu đợi những dịp sau này nhé! Còn gặp nhau dài dài mà!!!
Lin nuốt nước miếng ừng ực.
Còn King vẫn đứng trơ mình ra
_Hahahahaha! Eagle vẫn đúng là Eagle, giải quyết mọi việc gọn lắm. -King
_Quá khen! Tôi ko dám nhận lưòi khen từ những ng` thấp hèn như cậu nó làm tôi thấy mình như hạ thấp ng` xuống.
_Sao? -King hỏi lại lần nữa
_Bây giờ tôi tuyên bố, MONSTER và HELL chính thức là địch. Cậu muốn khiêu chiến, tôi đây sẵn lòng chờ cậu. Nhưg phải đánh quan minh chính đại một tí, đừng dùng những thủ đoạn hạ lưu, nếu thế dù cậu có thắng thì trong lòng tôi cậu vẫn mãi ko bằng một con chó. -Eagle
Xong, Eagle đến cõng Vagrant.
_Chịu đựng xíu, tôi sẽ đưa cậu về trị thương.
Hai ng` đó bước ra khỏi cửa một cách dễ dàng để lại King như ngọn lửa cháy mãnh liệt nhìn theo. Ao ôi tội Lin đứng bên cạnh bị bỏng nặng! ^_^
Ra đến cửa thì thấy Pimp và Zou trực sẵn ở đó
_Sao 2 ng` lại ở đây? -Eagle
_Chúng tôi ko yên tâm nên đã lén đi theo Eagle! Xin thứ lỗi -Pimp
Thế rồi 4 ng` họ lên xe trở về ngôi biệt thự đen
Eagle mời bác sĩ về nhà chữa trị cho Vagrant. Cũngmay là sức đề khán của cậu ta tốt nên ko nghiêm trọng lắm.
_Eagle! Tôi rất cảm kích anh đã cứu tôi! Nhưg anh là ... -Vagrant
_Cậu mệt rồi thì nghĩ đi. -Pimp
_Nếu tôi ko biết được thì ko thể nào nghỉ được. -Vagrant
_Cậu ăn gan báo à? -Zou
_Thôi! -Eagle ra lệnh cho Pimp và Zouo im lặng
_Tôi nghĩ cậu cũng đoán ít nhiều rồi đúng ko? Vs trí thông minh của cậu thì sớm muộn cũng biết thôi. Thực ra tôi là ......
TỪ ngạc nhiên đến ngạc nhiên ...
Dù có 10 ngàn năm nữa Nhật Vũ ko ko ngờ tới rằng Eagle mà cậu kính nể bấy lâu tưởng đâu xa lạ nhưg đâm ra lại rất gần vs mình. Eagle là ng` bn, ng` anh em khá thân thiết. Học cũng trường chơi cùng nhóm,... thế mà cậu ko nhận ra. Hoàng Phi chính là Eagle. Thực sự đây là một cú sock rất lớn, Nhật Vũ ko tin vào mắt mình...
_Cậu...cậu...cậu -Nhật Vũ ú ớ
_Ngạc nhiên lắm à? -Pimp
_Thôi đi, haha ko cần bất ngờ đến thế chứ? Vagrant -Zou
_Hoàng... Hoàng ...Phi -Nhật Vũ ko để tâm đến lời của Pimp và Zou vẫn ra sức ngạc nhiên
_Hì! Cậu đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, khiến tôi thấy khó chịu đó. -Eagle
_Tôi..tôi... -Nhật Vũ
‘Bốp’ -Zou đánh một cái vào lưng của Nhật Vũ khiến cậu ta há mồm há miệng
_Cậu là ng` đầu tiên cũng là ng` cuối cùng ngoại trừ hai anh em tôi biết được Hoàng Phi là Eagle đấy nhớ!!! -Zou
_Biết điều thì cậu đừng nên tiết lộ bí mật, nếu ko hậu quả tôi ko lường trước được đâu, Lúc đó đừng bảo sao tôi ko nể tình anh em nhé. -Pimp nói nhỏ nhẹ nhưng đầy vẻ đe doạ.
_Tôi là ng` ko kín miệng đến thế sao? -Nhật Vũ
_Ai biết được. -Zou
_Hở??? -Nhật Vũ
_Thôi, xem như tôi tin tưởng cậu nên mới cho cậu biết. ^ ^ -Eagle
_Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã cứu tôi. -Nhật Vũ
Sắc mặt Eagle chốc đổi
_Sao lại cảm ơn??? Chúng ta có phải là anh em ko? Thấy cậu bị bọn khốn đó hành hạ, tôi ko đến cứu đâm ra tôi hèn à? -Eagle
_Ahhh! Nhắc mưới nhớ, sao cậu biết chỗ đó thế. -Pimp
_Haha! Hôm bữa ở SEW cậu có thấy đằng sau bức tranh Dragon có vẻ kì lạ ko? -Eagle
_CÓ gì lạ đâu? -Zou
_Hơu, đúng là .... Tôi nghi ở sau đó là một căn phòng bí mật nên sau khi các cậu về tôi quay lại và tìm ra đó. -Eagle
_Wou!!! Nể thiệt -Pimp
.. Rồi cuộc trò chuyện cứ diễn ra vui vẻ, đây là lần đầu tiên tôi thấy ở trong MONSTER có những chuyện thú vị như thế này.. *_*
Sáng hôm sau tại trường ‘BLACKSUN’
_Huhuhuhuhu! Đồng bào nghe tin gì chưa??? Hot Boy dễ xương của chúng ta bị thương đó. -Hs1
_Cái gì? Nhật Vũ bị thươgn á?? -Hs2 há hốc
_Nặng ko? Có bị sao ko? -Hs3
_Híc híc! CŨng ko biết, nghe lớp 11D3 đồn -Hs4
_@%^^&^*&&(*
Và ở lớp 11D3
_Cậu bị sao thế? Lại đnáh nhau à -Mỹ Tuyết hung hăn
_Ko, tớ đã nói là bị té mà -Nhật Vũ
_Nói láo cũng phải có cơ sở chứ. -Mỹ Tuyết
_Nhưg tớ nói thật mà. -Nhật Vũ
_Gì chứ??? -Mỹ Tuyết mất kiên nhẫn
_Hạ hoả , hạ hoả!!! -Nhật Vũ luống cuống
_Cậu mà ko nói thì đừng gặp tớ nữa nhé! -Mỹ Tuyết chới chiêu
_Tớ... Tuyết nhi à ... Tớ ... -Nhật Vũ bó chân @@
_Cậu ta ko dám nói cũng phải -Hoàng Phi từ cửa đi vào
“Ồhhhhhhhhhhhhhhhhh” -Đám con gái mắt loé sáng
_Oa...oa... Lớp ta nay được hotboy ghé thăm -Hs1
_Hạnh phúc quá. -Hs2
_Ui ya! Cái gương đâu ròi, để mình chỉnh sửa lại coi. -Hs3
_@&^*($%$%$%^&*
Nhật Vũ tròn mắt
Mỹ Tuyết ngạc nhiên hơn
Ko đợi Mỹ Tuyết tra hỏi, Hoàng Phi lên tiếng
_Hôm qua Nhật Vũ đi chơi vs bọn tôi! DO thấy một cô gái bị ức hiếp thê slà máu anh hùng của cậu ta nỗi dậy xông vào cứu cô gái ấy, vì bọn chũng đông quá nên khó mà giải vây, cứ đứa này ‘bụp’ qua thì đứa kia ‘bụp’ lại. Rối phèo cả lên ... Nhưng cuối cùng Nhật Vũ vẫn thắng và đê rlại chút kỉ niệm trên cơ thể ấy mà. Cậu ta ko dám nói vs cậu vì sợ cậu ghen thôi. ^^
_Hả? Ghen?? Nhưg lúc đó các cậu ở đâu mà ko giúp Nhật Vũ -Mỹ Tuyết
_Thì bọn tôi ... ở ... ở ... ahhh ở ngoài cổ vũ cho cậu ta oánh -Hoàng Phi
_Cái gì??? Cổ vũ??? - Mỹ Tuyết
_Àh, ừhhh. Do đông quá chen vào ko nổi bèn ở ngoài trợ giúp = tinh thần thôi. Mà nói xong rồi tôi đi trước đây. -Hoàng Phi trước khi đi để lại cho Nhật Vũ 1 cái nheo mắt khiến bọn con gái ngã gục tại chỗ.
Nhật Vũ lúc này ko biết nên vui hay nên buồn nữa đây. Cậu ta nuốt nước bọt ừng ực đưa mắt nhìn Mỹ Tuyết
CÒn Mỹ Tuyết thì quay lại nhìn Nhật Vũ = ánh mắt tức giận, khuôn mặt làm cho cậu ta muốn toát mồ hôi, rồi Mỹ Tuyết cứ tiến lại gần, ngày càng gần
Hớu...hơu! Anh chàng Nhật Vũ cứ run run trước zk iu, mắt ko hề chớp nhìn thẳng vào Mỹ Tuyết , tim đập mạnh ‘thình thịch’.
Và rồi .......
_Ahhhhhhh! Nhật Vũ của mình thật dũng cảm, hihi tự hào về cậu quá à!!! Một ng` cao thượng khiến ai cũng nể phục ... ^ ^ -Mỹ Tuyết có bức xúc quá hơm zạ???
Nhật Vũ đơ ng`, chẳng hiểu chuyện gì đag xảy ra nữa. >”<
Ây du! Thế mà tôi cứ tưởng Mỹ Tuyết sẽ cho Nhật Vũ một trận chứ??? Haiz ... ĐÚng là khó đoán.
Tôi đag đi dọc hành lang, đnag ngắm cảnh sân trường nhộn nhịp ... ^ ^
_Ahhh! -Oái du, tôi bỗng va phải một ng` khiến ngã quay ra đất
_ĐI dứng kiểu gì thế hả? Ko thấy đường sao? -Dù chưa biết đó là ai nhưg tôi vẫn tới tấp [ Ko mong là thầy hiệu trưởng ]
Tôi xoa đầu đứng dậy vừa ngước mặt lene định dạy cho cái tên đnág ghét kia một bài học thì
“Wahh! Đẹp quá đi!!!”
Tôi nhìn ng` đó ko chớp mắt. Quả thực cậu ta rất đẹp, như hoàng tử trong mơ của tôi vậy. *_*
_Xin lỗi cậu, tôi ko cố ý -Ng` đó lên tiếng
_Àh, ko sao do tôi một phần mà-Tôi [ Trời trời, đúng là thấytrai đẹp thì mất hết lí trí, lúc nãy còn định dạy cho han bài học cong bây giờ thì ... Haizzz >,< ]
_Hình như cậu là Nhật Hạ phỉa ko? -Ng` đó
_Ơh!!!! Sao cậu biết -Tôi ngạc nhiên
_Hìhì, vô tình gặp nhau như thế này xem ra có duyên! Có cần phải tìm hiểu rõ tại sao ko? -ng` đó
_À..Ừh! -Tôi
_Tôi là Gia Bảo. -Ng` đó
“Gia Bảo??? Hình như nghe quen quen ... Ế chẳng phải cậu ta là học sinh mới đợc mệnh danh là hotboy thứ 4 của trường mình sao???”
_Cậu đag nghĩ gì thế? -Gia Bảo
_À ko!!! Rất vui được làm quen. -Tôi
_Tôi cũng thế. -Gia Bảo
_À, mà hình như cậu nhỏ hơn tôi một tuổi kia mà? Phải xưng hô lẽ phép chút chứ. -tôi
_Hìhì! Cách xưung hô có quan trọng đâu. -Gia Bảo
_Ào ồi! Thế xưng sao cũng được, OK -Tôi
_Ok. -GB
_Ah! Chết, tôi vào lớp trước đây, chưa làm bài tập. -Tôi vội vã _Sau gặp lại hén
_Paiz -Gia Bảo
“ Thế là bước tiếp theo xem như thành công! Xin lỗi cậu, tôi ko muốn liên can đến những ng` xung quanh nhưng chỉ vì bất đắc dĩ thôi!!!” -Gia Bảo đứng im nhìn theo Nhật Hạ vs nụ cười hài lòng. Phải chăng cậu ta đag có âm mưu gì tiếp theo để đấu vs Eagle??? ^^
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...