Điều Kì Diệu Của Tình Yêu
Trog màng đêm tĩnh lặng, ánh trăng thấp thỏm phả vào cửa sổ của một căn phòng. Tiếng lá xào xạc và tiếng lòng của một cô gái đag thẫn thờ!!! Khuôn mặt vô tư hồn nhiên đã tan biến giờ đây chỉ còn lại vẻ buồn cực độ!!!
Cô ko thể hình dung mọi việc đến mức đó. Quả thực nó nằm ngoài sức tưởng tượng của một con ng`. Vs cái óc nhanh nhẹn, nhạy bén qua hôm nay cô đã sớm nhận ra rằng : Thiên Ý vì một lí do nào đó hoặc lầm tưởng cô thích Hoàng Phi nên đã dùng mọi thủ đoạn để cho Hoàng Phi hiểu lầm và làm cho cô chóng từ bỏ ý định đó! Nhưg thực ra trog lòng cô lúc này cũng rối lắm cô ko còn phân biệt được đâu là tình bạn và đâu là tình iu! Nó khó nhận biết vậy sao???
Và cô cứ nghĩ, nghĩ mãi ... Hàng chục hàng vạn câu hỏi cứ quay quanh tâm trí cô khiến nó muốn vỡ tung ra ..
I remember years ago
Someone told me I should take
Caution when it es to love
I did, I did
Chuông điện thoại bỗng reo lên khiến cô giật cả mình!!!
TRên màng hình điện thoại hiện lên chữ “Sao chổi”
“Hắn ta gọi để quở trách mình nữa sao??? CHẳng lẽ những việc lúc nãy là chưa đủ?”
Cô nàng phân vân, ko biết nên bắt máy hay ko! Tim cô khẽ đánh một nhịp mạnh, chẳng hiểu sao ngay lúc này cô muốn nghe giọng nói của ai đó vô cùng. Nhưg rồi vừa đặt tay định nghe máy thì lại thôi. Cô rất tức giận vì nghĩ Hoàng Phi đã ko tin cô ...
Ây du!!! Cô chủ ới, có tin nhắn kia kìa ....!!!!
< Ra bãi cỏ bên cạnh chung cư đi! Tôi có chuyện cần nói, ko gặp ko về>
Hoàng Phi nhắn tin cho Nhật Hạ, làm lòng cô nàg rối lại thêm rối. CHần chừ mãi cô quyết định sẽ ko đi. Ko gặp ko về? CHắc chỉ là lời nói suôn của chàng thôi. Và cô đã leo lên giường, nằm trằn trọc! 5 phút ... 10 phút ... 20 phút ... 25 phút ... Cô vẫn ko sao ngủ được, đến bên cửa sổ vén màng cô thật bất ngờ khi Hoàng Phi vẫn còn ngồi đó. Nghĩ thời gian vẫn còn sớm cô lại thôi và leo lên giường lại. Cô lấy tai phone nghe nhạc đến lúc thiếp đi cũng ko hay! ...
Bỗng giật mình dậy, điều đầu tiên cô làm là lấy đồng hồ xem giờ: 11h 30
Cô chạy ngay đến cửa sổ thì ko thấy chàng đâu, khẽ cười thất vọng. ĐỊnh quay mặt vào thì cô lại trố mắt. Ko chàng ko đi đâu cả! Vẫn ngồi bên gốc cây trên bãi cỏ, đã 2 tiếng rồi mà chàng vẫn ngồi đó ư? Cô nàng ko tin vào mắt mình, bất giác cô chạy ào xuống :
_Cậu điên à? Đã thấy tôi ko ra thì lo mà vào nhà đi chứ! -Nhật Hạ lo lắng
_Hì, chẳng phải bây giờ cậu ra rồi sao? -Hoàng Phi
_Tôi ... - Nhật Hạ
Hắt xì!
_Nè cậu bị cảm rồi à? -Nhật Hạ
_Ko có. -Hoàng Phi
_Thôi, vào nhà đi! -Nhật Hạ
_Ơh! ...
Hoàng Phi bỗng ôm chầm lấy cô
_Tôi xin lỗi .. -Hoàng Phi
_Này, cậu ... cậu .. -Nhật Hạ cố vùng vẫy nhưg chẳng ăn nhầm gì
_Đáng lẽ lúc nãy tôi .. -Hoàng Phi nói giọng đầy ân hận
Lúc này cô nàng cũng cảm nhận được hơi ấm từ ng` chàng. Ko phản ứng, cô bèn đứng im ...
1phút .. 2phút .. 3phút ..
Hoàng Phi mới chịu thả cô ra
Mặt Nhật Hạ thoáng ửng hồng
_Ôm cậu thật thoải mái! -Hoàng Phi
_Cậu .. Tôi vào nhà đây -Nhật Hạ ngượng nghùn
_Cậu vào nhẫn tâm để tôi ngoài này lạnh thế à! -Hoàng Phi
_Thế nhà cậu đó! Sao ko vào -Nhật Hạ
_ Nhà tôi à? Ko thích vào, tôi thích ở ngoài này vs cậu hơn -Hoàng Phi lém lỉnh
_Tôi ko đùa đâu nhá! -Nhật hạ nghiêm nghị
_Tôi đag nghiêm túc mà. -Hoàng Phi
Nhật Hạ bỗng chốc im lặng, cô chợt nhớ sự việc lúc tối
_Cậu ... Tin tôi chứ? -Nhật Hạ
_Ko tin -Hoàng Phi
Khuôn mặt Nhật Hạ trùn xuống, nhìn rất ư là thất vọng!!!
_Ra thế? Thôi thì cậu muốn nghĩ sao cũng được! -Nhật Hạ
_Lúc ấy tôi ko tin nhưg bây giừo tôi tin cậu -Hoàng Phi
Nhật Hạ chỉ biết đưa bộ mặt ngu ngơ ra nhìn Hoàng Phi
_Hìhì! Thì nếu lúc đó tôi mà ra vẻ tin cậu hay bênh vực cậu thì mọi chuyện sẽ càng rắc rối hơn sao? -Hoàng Phi
_Hở? LÀ sao? -Nhật Hạ vẫn ko hiểu vấn đề
_Trời!!! Cậu có ngốc đến thế ko? Nếu giờ ko hiểu thì sau này sẽ hiểu! -Hoàng Phi
.........................
_Được rồi ngày mai bắt đầu hành động đi! -King
_Sớm hơn dự định à? -Lin
Nhưg bắt gặp ánh mắt của King, Lin hiểu mình hơi nhiều lời lên biết điều
_À! Sr mai sẽ tiến hành
_Ừk! -King
_Nhưg biết Eagle là ai trog cái trường BLACKSUN to tổ tướng thế! -Lin thắc mắc
_Ko, giờ chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi! Phải chơi một cách nhẹ nhàng chứ! -King
Nhanh chóng hiểu ý nghĩ của King
_Oh! Vậy bắt đầu từ Cangue hay Vagrant? -Lin
_Tuỳ cậu. -King
_Ố kề! Lần này tớ có chuyện để làm đây, lâu rồi ko gặp đối thủ nặng kí nên tay chân cũng ngứa ngáy. Nhưg còn Pipm và Zou??? -Lin
_2 ng` này cậu vốn dĩ ko phải đối thủ nặng kí vs họ. Để tớ lo! -King
_Ừk. -Lin
_Kế hoạch như cũ, có đổi mới gì ko? -Lin
_A! -King như chợt nhớ ra 1 điều quan trọng ==> _Có đổi mới xíu, việc tớ giao cho cậu điều tra thế nào rồi? -King
_CÓ rồi! Thiên Ý là một tiểu thư của một công ti kiến trúc nổi tiếng bên Anh, tính tình khá ương ngạnh. Và năm nay 17 tuổi, hiện cô ta đag sống ở nhà Thị Trưởng Hoàng. Thiên Ý có thích một ng` tên là Hoàng Phi vì lí do nào đó 10 năm trước cô ta đã bỏ đi và giờ mới trở lại. Còn Nhật Hạ, bố mẹ cô ta mất sớm sống vs anh rễ và chị hai ở Thuỵ Điển. Tên khác là Jaly, tính nết rất vô tư nhưg lại cứng đầu! Hiện cô ta đag sống ở chung cư Green và cũng trạc tuổi Thiên Ý...
_Sao? Nhật Hạ sống ở Thuỵ ĐIển từ nhỏ à? Vào lúc bao nhiêu tuổi? -King
_À ... Hình như là lúc .. 7,8 tuổi gì thì phải. -Lin
_Thật à?? -King
_Ừk, nói dối cậu làm gì? -Lin
_Ko! Cậu hãy chăm chút Thiên Ý nhiều chút nhák còn Nhật Hạ thì .. từ từ. -King
_Ừk! -Lin nói gọn gàng dù trong lòng rất muốn hỏi tại sao như thế? CÓ phải King đã thích Nhật Hạ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...