Điều Kì Diệu Của Tình Yêu

Ở khuôn viên sau trường, một bóng ng` ngồi dưới gốc cây trên thảm cỏ xanh mướt. Vs sắc mặt buồn hiu.
“Tên đáng ghét!!! Tại sao khi thấy hắn bênh cô ta như vậy mình ko chịu nổi. Nó uẩn khuất cái gì thế? Mình ko hiểu nỗi mình đag nghĩ gì? ...”
_Cậu làm cái gì thế hả?
HÍc, giật mình tôi quay lại. Nhưg khi nhìn thấy mặt ai đó thì tức nói ko nỗi. Tôi chỉ im lặng định bỏ đi thì hắn bỗng kéo tay tôi lại
_Tại sao cậu làm như thế?
Tôi chỉ liếc hắn một cái thật bén
_Tôi làm thế thì sao? Đau lòng à? Thế cứ vào mà giỗ giành vị hôn thê của cậu ấy. -Tôi
_Ai bảo Ý nhi là hôn thê của tôi. -Hoàng Phi
_Trời! Nực cười thật, sự thật rõ ràng mà ai bảo chứ? -Tôi
_Cậu cũng tin mấy lời đồn nhảm đó sao? -Hoàng Phi
Thực sự tôi cũng ko muốn tin mà!!! -_-
_Đó ko phải là tin đồn nhảm! Mình là vị hôn thê của Phi thật.
Từ sau gốc cây Thiên Ý ở đâu bỗng đi ra đứng cạnh và ôm chặt lấy cánh tay Hoàng Phi!
_Thiên Ý ... Cậu .. -Hoàng Phi
_Tớ chỉ nói sự thật mà! -Thiên Ý cắt ngang lời Hoàng Phi định nói. _Này, tối nay đi ăn vs tớ nhá ... Lâu lắm rồi chúng ta ko có dịp đấy. -Thiên Ý ngọt ngào làm nũng vs Hoàng Phi
Biết là ng` thừa, ko nên tiếp tục đứng đây. Tôi bèn lẳng lặng bước đi ...
Híc, ả Thiên Ý được cơ lòng cô ta vui ko chịu nổi. CÒn chàng lại khó chịu vô cùng. Suy xét lại ng` chàng muốn gửi trái tim là nàng cơ mà...
Từ xa xa một bóng ng` lấp ló
“Haha, đường đường là Eagle của MONSTER mà lại thế này ư??? Nhưg cô gái vừa bỏ đi mình thấy rất quen, hình như đã gặp ở đâu rồi . Quen lắm ...”
-----------^_^----------
Ko được, bị gì rồi ấy. Sao tôi cứ nghĩ về chuyện lúc sáng hoài... Mà Thiên Ý thực sự là vợ tương lai của cậu ta ư? Hứ, thư như thế mà cũng có cô gái xinh đẹp thích à? - Trời, trời ko phải nàng đag ấy ấy chàng sao???.
Lòng cô nàng đag thắt lại! Có thể nói là ko đau nhưg cảm giác này thật khó chịu. Và nó có theo chân nàng trog thời gian tới nữa ko? ...
_Hoàng Phi ới! -Thiên Ý

_Sao? -Hoàng Phi
_Tớ và Thy Thy dự định tổ chức một buổi party ở nhà được ko? -Thiên Ý
_Nhân dịp gì vậy? -Hoàng Phi
_Hihi, muốn chào hỏi mọi ng` trog lớp thôi mà. -Thiên Ý [ híc sang thế! ]
_Có cần phô trương vậy ko? -Hoàng Phi
_Oh! Cậu ko thích thì thôi vậy ... -Thiên Ý vờ buồn
_Ấy! Thôi thì cứ làm như cậu thích. -Hoàng Phi giải hoà trước
_Tớ biết cậu là tốt nhất mà. -Mắt Thiên Ý lấp lánh
Nhưg trog lòng cô ta lại nghĩ ra một trò mới nữa ở buổi Party ..
Và những ngày tiếp theo cứ diễn đi diễn lại như vậy. Thiên Ý vẫn luôn tìm cách khiến Hoàng Phi và đồng bào phải hiểu lầm Nhật Hạ. Cô ta cũng lân la làm quen vs Nhật Vũ, Mỹ Tuyết, Rey, Hoài Phương bằng ấn tượng tốt.
Cho đến thứ bảy tuần đó Thiên Ý mới phát thiệp mời mọi ng` đến dự tiệc chào hỏi của cô ta ở nhà Hoàng Phi. Ai nấy đều háo hức, ko chỉ vì đi dự tiệc mà ai trog họ cũng mog biết được nhà của Hoàng Phi. Vì hồi đó đến giờ, Hoàng Phi đã ở riêng nên chẳng ai biết nhà Dad, Mom của cậu ta ở đâu cả >!<
Và điều đặc biệt mà Thiên Ý nghĩ ra đó là cô ta mời theo từng cặp một nam một nữ mà cô ta cho là hợp đôi. Dĩ nhiên theo lời Thy Thy kể thì cô ta ghép Rey vs Nhật Hạ rồi.!. =>> Và điều đó khiến Hoàng Phi ko thoải mái chút nào! ‘_’
Tôi có nên đi ko nhỉ? Nhưg nếu ko đi thì mọi ng` sẽ bàn tán cho coi. Tôi sợ mấy tin đồn nhảm đó lắm!!! Mà đi thì ... Ko thích!!! +_+ [ Mọi ng` có hiểu chỗ ... đó ko, cô nàng ko thích nhìn thấy cảnh Thiên Ý và Hoàng Phi đấy mà. ]
Hic hic, qua một đêm trằn trọc suy nghĩ. Rốt cuộc tôi cũng phải đi.
Tối hôm đó, Rey tới nhà chở tôi!
_Ôi zào, hôm nay em ‘beatyful’ nhỉ! -Rey
_Hey! Anh cứ chọc em hoài. -Tôi
_Ko! Anh nói sự thật thôi! -Rey
_Thế hử! hihi, thanks anh nhá. -Tôi
Theo địa chỉ ghi trog thiệp thì tôi và Rey dừnglại trước một ngôi nhà đồ sộ. TRời, nhìn mà tôi choáng, nói thực có thể ví như lâu đài í!
_Này, có phải nhà này ko vậy ? -Rey cũng ko tin vào mắt hỏi lại tôi
_Biết đâu, trog thiệp ghi địa chỉ này mà! -Tôi

_Sao nó lớn thế này. -Rey
_Oh! Em thấy cứ như mê cung ấy. Em ko tưởng tượng đây là nhà của Hoàng Phi đấy. -Tôi
_Me too!!! -Rey
_Ố ồ! Nhật Hạ và Rey đến rồi này. -Thiên Ý hét lên
Vừa bước xuống xe tôi đã thấy khuôn mặt nhăn nhó của cậu ta
_2 ng` lãng mạn quá ta! Thật khiến ng` ta ganh tị đó. Ước gì Hoàng Phi cũng thế nhỉ! -Thiên Ý vui vẻ nhưng ẩn ý trog lời nói của cô ta ắt hẳn là có ý đồ.
_Oh! No, chỉ đi chung thôi cũng gọi lãng mạn sao? Thiên Ý tiểu thư. -Biết tôi ko thích kiểu như vậy Rey liền xen vào
_Ưmh! Cũng có thể. Hihi ^_^ -Thôi mời 2 ng` vào, mọi ng` cũng đến đủ rồi đấy
Ở ngoài đã vậy, bên trong còn sang trọng hơn vạn lần. CHâx ... châx nhìn một hồi tôi lú lẫn ko biết chỗ nào ra chỗ nào luôn à!
Vào đến là Rey bị lôi qua chỗ khác liền. Còn mỗi mình tôi, hic bèn đi đến tìm một chỗ thích hợp, khuất bóng hơn để ngồi... Tôi chẳng thích bầu ko khí ồn ào, rộn rã xíu nào. Tôi chỉ thích sự im lặng thôi!!! - Yuh! Thích im lặng mà cãi nhau vs chàng suốt cơ
Tôi cũng ko phải nhân vật nỗi trội nên ko được chú ý nhiều, ngược lại vs những ng` tôi quen!
_Rey đâu? Sao cậu lại ngồi một mình ở đây? - Hoàng Phi
Cậu ta bỗng xuất hiện trước mặt tôi
Wou! Nãy vào ko nhìn kĩ giờ để ý lại mới thấy. Hôm nay cậu ta ... phải nói như một hoàng tử vậy. Mặc bộ đồ vest kết hợp giữa hai màu đen, trắng. Cái quần âu được may khá ôm sát chân, chiếc áo sơ mi có viền kèm theo cái nơ màu đen thắt ở cổ áo. Cái áo khoác ngoài dài đến gần đầu gối. Mái tóc đen óng mượt được chải chút keo khiến nó áp sát vào khuôn mặt lạnh lùng của cậu ta. Thật, trên đời hiếm khi tôi thấy ng` đẹp như thế, ngắm đến ngẩn ng`!!
_ Này...Này! -Hoàng Phi _Cậu bị gì vậy?
_À, ừ ko có! Rey đi đâu rồi. Mà nhà cậu có nơi nào ít náo nhiệt thoáng mát hơn ko?
_Cậu ko thích nơi này à? -Hoàng Phi
_À ko! Chẳng qua tôi thấy hơi ngột ngạt
_Nếu muốn tôi sẽ đi cùng cậu ra ...
_Ôi! Thì ra nãy giờ cậu ở đây. Làm tớ tìm gần chết. -Thiên Ý
Lại một lần nữa Hoàng phi chưa kịp nói hết đã bị Thiên Ý ngắt quảng.
_Cậu cũng ở đây hả Nhật Hạ? -Thiên Ý

_Ờh.!. -Tôi
_Hoàng Phi qua đây vs tớ xíu, mấy nhỏ bn cứ đòi gặp cậu hoài. -Thiên Ý nói xog liền lôi Hoàng Phi đi. Dù thấy rất có lỗi nhưg cậu ta ko làm được gì! CÒn nàg ngồi lại, nhìn theo 2 ng` họ vui vẻ trò chuyện vs bạn bè. Trog tâm trí nàng bỗng có suy nghĩ vụt qua rằng “ Rất buồn và thấy ganh tị vs Thiên Ý”. Nhưg suy nghĩ cũng vẫn là suy nghĩ nó chỉ vụt thoáng qua thôi!
_Nhật Hạ, sao ngồi buồn hiu dậy! Qua đây chơi đi. -Thy Thy kéo tôi qua chỗ Thiên Ý và mấy ng` bn cô ta. Họ toàn nói chuyện quần áo, mua sắm. Rồi lại nói về Hoàng Phi, tôi nghe đến nhàm.
_Ơh! Cậu uống nước ko? Tớ lấy cho nhé. -Thiên Ý
_Ko cần đâu! Tớ ko khát, cảm ơn. -Tôi
_Uống cho dzui nà! -Ko đợi tôi từ chối Thiên Ý liền đi lấy một cốc nước dâu cho tôi
_Này, uống đi! Nước này ở Việt Nam ko có đâu ngen. -Thiên Ý chìa li nước cho tôi
Và tôi cũng định cầm lấy thì đột nhiên ở đằng sau ai đẩy tôi về phía li nước ... ‘Xoảng’ ...
Kết cục là li nước dâu đổ hết vào váy của Thiên Ý. Cái tiếng xoảng ấy làm ai cũng quay lại nhìn, đặc biệt là nhắm vào tôi.!.
_Này, cậu quá đáng lắm rồi nhá Nhật Hạ. Thiên ý có lòng tốt lấy nước cho cậu ko uống thì thôi lại còn hất nước vào ng` cậu ấy! -Thy Thy lên tiếng
_Tớ ... Ko phải tớ hất mà. Là ai ở sau đẩy tớ ...
_Cậu đừng biện minh! Chính tớ thấy cậu hất tay vào cái li mà -Bn của Thiên Ý
_Trời! Tớ ko nghĩ Nhật Hạ lại là ng` như thế đấy! -Hải Yến
_Tớ ko có!!! -Tôi vẫn phản khán
_%$#^&%&$#@
.......
_Xin lỗi Thiên ý đi! -Mọi ng` ai cũng quay lại nhìn lời của Hoàng Phi
Thật thất vọng! Lòng tôi bỗng nhói lên vì câu nói của cậu ta.
_Tôi ko có làm thì việc gì phải xin lỗi. -Tôi
_Nếu thế thì tôi ko nghĩ cậu là ng` thô lỗ đến vậy. -Hoàng Phi
_Thôi đi! Cậu có cần trách móc Nhật Hạ như thế ko? -Rey
_Ai ko biết là cậu thích Nhật Hạ! Nhưg làm sai thì phải xin lỗi chứ? -Thy Thy
_Chuyện tôi thích Nhật Hạ và chuyện này chẳng có liên quan gì đến nhau cả. Tôi chỉ thấy mấy ng` ko cho Nhật Hạ giải thích thôi. -Rey
Thấy tình thế có vẻ xoay chuyển. Ả Thiên Ý liền đóng kịch. Nước mắt cô ta oà chảy xuống, tiến gần lại phía tôi
_Hic, hic! Tớ đã làm gì ko phải mà cậu lại như vậy? Có gì thì cứ nói thẳng đi, để tớ biết còn sửa chứ.
Nực cười, rõ ràng là biết cô ta giả bộ nhưg tôi ko biết làm cách nào để thốt ra lời đó đây.!.

_Hoàng Phi đưa khăn giấy cho Thiên Ý đi! -Thy Thy
Cậu ta vội vàng chạy lại lấy tay lau nước mắt cho Thiên Ý và đưa cho cô ta bịch khăn giấy.
Chớp thời cơ, Thiên Ý liền ôm chằm lấy Hoàng Phi
_Hichic, vẫn chỉ có cậu là tốt nhất thôi!!!
Giây phút ngừng trôi. Mọi ng` đều dương ánh mắt ngưỡng mộ về phía 2 ng` họ ...
Còn tôi ???? Thật khó diễn tả tôi vào lúc này : xấu hổ, oan ức hay đau lòng?
_Nhật Hạ, anh biết em ko có làm. Đừng buồn nữa! -Rey an ủi, để anh đi lấy áo khoác rồi chúng ta đi về nha.
Và tôi im lặng!
Lúc Rey vừa đi, thì
‘Ào ... ào ...ào’
Toàn thân tôi ướt đẫm như con chuột lột. Trên trần nhà bỗng nhiên nước ở đâu chảy ào xuống nơi tôi đag đứng. Tôi ko còn biết chuyện gì đag xảy ra nữa... -Hic, nàg mệt rồi, để t/g kể thay này ^_^
VÀ lại một lần nữa mọi ánh mắt đổ dồn vào Nhật Hạ. Bọn họ chỉ biết lấy tay che mồm lại, ai ai cũng trố mắt nhìn.
_Sao ... sao ... lại thế? -Trà My
_Nhật Hạ ... cậu .. - Bảo Nam
Ko thể đợi lâu! Hoàng Phi bất giác cởi áo khoác của mình định đến choàng cho Nhật Hạ thì Rey đã nhanh chóng làm việc đó.
_Em có sao ko? -Rey lo lắng trog khi Nhật Hạ vẫn đứng lặng
_Khốn kiếp! Ai bày ra trò này. -Rey quát lớn làm mọi ng` giật bắn cả ng`
Thy Thy từ trên cầu thang chạy xuống
_Ko ai ở đây làm cả! Chẳng may cô giúp việc lỡ tay làm trượt mất xô nước, Nhật Hạ lại đứng ngay chỗ đấy thế là ...
Ko đợi ai nói thêm gì cả, Rey liền đưa Nhật Hạ ra khỏi nơi này vs thái độ vô cùng tức giận ...
Còn Hoàng Phi, có muốn cũng ko làm gì được! Cậu ta chỉ biết đưa ánh mắt buồn cực độ theo bóng của Nhật Hạ.
“Nếu ng` lúc nãy đưa Nhật Hạ đi là mình thì sẽ ko thấy có lỗi như thế này!!!”
Ả Thiên Ý được dịp cười thầm hả hê cùng vs tồng phạm là Thy Thy.
“ Nếu còn lại gần Hoàng Phi nữa thì mọi chuyện sẽ ko dừng ở đây đâu” -Thiên Ý


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui