Điều Giáo Alpha Full - Vkook

Tem speechmilk

____
Jeon Junghyung vô tư đáp lại " Kim Taehyung..."

" CÁI GÌ!!!" Jeon Jungkook suýt nữa đã nhảy dựng trên xe.

Kim Taehyung! Kim Taehyung! Không phải là kẻ cậu đang tìm đấy chứ?

Không phải, chắc chắn chỉ là trùng hợp thôi!

Jeon Junghyung thấy cậu phản ứng kì lạ, bèn hỏi " Em quen sao?"

" Không quen." Jungkook lắc đầu không nghĩ nữa, cậu nhìn Junghyung hỏi:"Anh! Chúng ta đi đâu dùng cơm đây? Em đói sắp chết rồi"

Từ sáng đến giờ trong đầu cậu chỉ có trả thù, trả thù cộng với mệt mỏi quá độ vì bị dày vò một phen, nên cậu chẳng có tâm trí nào nuốt nổi cơm. Bây giờ, có Jeon Junghyung ở đây, coi như chuyện của cậu sắp được giải quyết rồi.

" Taehyung đã đặt chỗ rồi. Chúng ta chỉ cần đến là được rồi"

Chạy xe gần hai mươi phút, rốt cuộc cũng đến nơi. Jungkook theo thói quen lúc nhỏ khoác tay người anh trai của mình, bước vào trong nhà hàng mang hơi hướng cổ kính, sang trọng dành cho những người giàu có.

Đến quầy lễ tân nói tên Kim Taehyung, liền được nhân viên dẫn vào trong phòng Vip đã được đặt trước đó.


Vừa bước vào, mùi thơm thoang thoảng lấn át cả mùi trà trên bàn xộc vào cánh mũi, Jeon Jungkook thoáng khựng lại, đây là lần thứ ba cậu ngửi thấy mùi thơm quen thuộc này. Lần thứ nhất là ở gần cổng trường, lần thứ hai là lúc cậu tỉnh lại trong bệnh viện ngửi thấy và lần thứ ba chính là ngày hôm nay.

Rốt cuộc là mùi gì, khiến cho đầu óc của cậu không tự chủ được chạy ra một thước phim mơ hồ không rõ nội dung, ngoại trừ cái đó ra thì tim cậu cũng đập thình thịch, máu trong người như được bật công tắc mở, ào ào tuôn ra khô nóng đến khó chịu.

" Sao vậy?" Kịp thời đỡ Jeon Jungkook cơ hồ sắp ngã xuống, Jeon Junghyung lo lắng hỏi.

Jungkook lắc đầu cười trừ, cậu từ từ ngồi xuống, đối diện với người đàn ông đang bận pha trà mà không ngước nhìn bọn họ, ngay từ khi bọn họ bước vào.

" Cậu đến lâu chưa?" Jeon Junghyung giống như đã quen với thái độ của người nọ, anh cũng không tức giận.

Kim Taehyung lúc này mới dừng động tác pha trà, nhìn Junghyung đáp " Cũng vừa mới đến. Muốn ăn chưa?"

" Ừm. Bé yêu nhà mình nói đói rồi"

Khụ khụ! Jeon Jungkook chưa kịp đề phòng liền bị hai từ bé yêu làm cho ho sặc sụa. Cũng may là mình chưa uống nước.

Jeon Junghyung buồn cười vuốt lưng giúp cậu thuận khí.

Kim Taehyung phía đối diện, nghe hai từ bé yêu cũng không nhịn nổi nhếch nhẹ khóe miệng, nhưng không đợi hai anh em phát hiện ra nụ cười ấy, đã bị hắn thu lại ngay trong chớp mắt.

Ấn chuông trên bàn để gọi người mang thức ăn lên, Junghyung bắt đầu nói chính sự " Giới thiệu với cậu, đây là em trai của mình Jeon Jungkook"


" Ồ! Jeon Jungkook sao?" Kim Taehyung gật gù đầy ý cười nhạo.

" Anh có ý gì?" Nhìn cái tướng đểu giả kia của hắn, cậu đã không ưa nổi rồi.

Jeon Junghyung thấy em trai mình đột nhiên cất cao giọng, chặn tay đang cuộn chặt thành nắm đấm của cậu, lắc đầu" Lịch sự một chút."

" Hôm nay đến đây một phần là muốn nhờ cậu một việc. Cậu cũng biết rồi đấy, người thân thì không thể vào trường thăm con, bọn mình thì lại bận không thể chăm sóc thằng nhóc nghịch ngợm này được. Nó vừa mới gọi điện báo là có người ức hiếp nó, cho nên mình nghĩ, ngoài cậu ra thì không ai có thể giúp đỡ được"

Nghe đến hai chữ ức hiếp, Kim Taehyung liền muốn cười. Hắn giả vờ như không có gì hỏi " Là như thế sao? Cậu nói xem, muốn mình giúp như thế nào?"

" Ở trong trường, cậu có thể chăm sóc thằng bé không? Ví dụ như nếu thằng bé cần gì, muốn gì cậu có thể đáp ứng, sau đó cậu báo lại với mình là được, hoặc là có ai khi dễ nó, cậu thay mặt mình ra mặt giúp được chứ?"

Là bạn thân hơn 10 năm, tất nhiên là anh đủ tin tưởng người bạn này của mình có thể chăm sóc em trai thật tốt. Huống hồ cả hai cũng là Alpha với nhau, cũng tiện hơn, không phải sao?

Nhà bọn họ đều bận bịu công việc, anh ở đoàn phim với lịch trình dày đặc, anh cả thì thường xuyên đi công tác, ba mẹ thì có cả đống sổ sách cần quản lí, mà trường Sonkyung lại không cho người thân ra vào, trừ ngày nghỉ lễ ra, cho nên người có quyền nhất, lại là người thích hợp nhất chỉ có Kim Taehyung mà thôi.

" Ý cậu là muốn mình trở thành người giám hộ của cậu nhóc?"

" Có thể coi là như vậy"

Người bị bỏ rơi từ nãy giờ, cuối cùng cũng chen vào được một câu " Có thể quan tâm đến cảm nhận của em được không anh hai?"


Cái gì mà người giám hộ, cái gì mà quan tâm chăm sóc? Cậu đâu phải con nít đâu mà cần những thứ đó? Cậu muốn anh hai xử lý Kim Taehyung giúp cậu, nhưng anh hai thì hay rồi, lại để người ức hiếp cậu trở thành người giám hộ của cậu, như vậy mà xem được à?

Nghe chính chủ lên tiếng, hai người còn lại thôi nói chuyện, chuyển ánh mắt sang người Jeon Jungkook.

" Hai người tự nói chuyện đi, mình đi ra ngoài một chút" Kim Taehyung thức thời, chừa không gian cho hai anh em họ Jeon bàn chuyện với nhau.

Hắn một đường đi thẳng vào trong nhà vệ sinh.

" Anh hai! Em không thích người đó làm người giám hộ của em" Chờ Taehyung ra ngoài, Jungkook mới sấn tới chỗ Junghyung lắc lắc cánh tay anh, tỏ vẻ đáng thương.

Jeon Junghyung không phải người thuộc dạng mềm lòng, dễ thỏa hiệp như người anh cả ở trong nhà, cho nên dù Jeon Jungkook có tỏ vẻ đáng thương cũng không làm lay chuyển được quyết định của anh.

" Tại sao lại không thích? Anh và ba mẹ không thể vào trong trường, nhưng Taehyung thì có thể. Không chỉ vậy, cậu ấy còn có thể giải quyết giúp em tên bác sĩ đã ức hiếp em nữa. Không phải quá tốt sao?"

Tốt tốt cái đầu anh! Còn không phải anh ta ức hiếp em sao?

Nhưng Jeon Jungkook không dám nói sự thật, anh cậu kĩ tính như vậy. Chắc chắn sẽ hỏi cặn kẽ cậu bị ức hiếp như thế nào, rồi vì sao không thích Kim Taehyung.... Nếu cậu kể hết, không phải chuyện cậu bị người ta 'cái kia' cũng bị lộ sao?

Thấy Jeon Jungkook ngẩn người không đáp, Jeon Junghyung nhíu mày hỏi " Như thế nào?"

" Không có. Anh đợi em đi vệ sinh đã" Nói xong cậu liền chuồn trước.

Nếu như Jeon Junghyung không chịu thỏa hiệp, chỉ còn cách nói chuyện với Kim Taehyung nữa thôi. Cậu biết là anh ta cũng không muốn làm người giám hộ của cậu. Nghĩ đến đây, cậu liền xoa xoa khuôn mặt cứng nhắc của mình, nở nụ cười đầy giả tạo bước vào trong nhà vệ sinh.

Người đàn ông cao lớn đang đứng trước bồn để rửa tay, Jeon Jungkook xốc lại tinh thần nở nụ cười không mấy vui vẻ bước đến.


" Bác sĩ Kim Taehyung?"

" Chuyện gì?" Kim Taehyung không buồn quay đầu lại, chỉ chuyên tâm rửa tay thật kĩ, cho thấy hắn là một người ưa thích sạch sẽ.

Jeon Jungkook như phát hiện được bí mật, liền vui vẻ quệt cả bàn tay lên tường, sau đó giả vờ lôi kéo tay áo người nọ trưng bộ mặt vô tội nói " Chuyện anh hai tôi đề nghị, anh đừng để ý. Anh hai tôi chỉ nói lung tung thôi"

Kim Taehyung nhíu mày nhìn tay đang đu bám trên y phục của mình, có chút không vui. Hắn giương mắt lên, nói " Không phải cậu muốn xử lý tên bác sĩ ức hiếp cậu sao? Vừa hay tôi cũng đang rảnh, chúng ta có thể thử xem"

" Anh...!!!" Jeon Jungkook đã tự hạ thấp chính mình để nói chuyện đàng hoàng với hắn, vậy mà hắn lại dám nhắc đến chuyện này. Được lắm, xem tôi xử lý anh thế nào.

Jeon Jungkook muốn đẩy Kim Taehyung, liền bị hắn nhanh hơn một bước đè cậu lên bồn rửa tay, Jungkook thử cử động nhưng không được " Anh buông tôi ra"

" Tôi cho cậu cơ hội để xử lí, sao cậu không biết tận dụng thời cơ?" Kim Taehyung nắm hai tay Jungkook bẻ ra phía sau, chân đè lên hai bắp chân của cậu, khiến cậu không nhúc nhích được.

Một tên Alpha mạnh nhất Sonkyung, nếu để một thằng nhóc Alpha lông còn chưa đủ cứng đánh bại thì quả là uổng với cái danh hiệu kia đi!

" Anh ức hiếp tôi?" Jeon Jungkook tức giận trừng mắt lên.

" Anh không thích trở thành người giám hộ của tôi, sao còn muốn đối kháng với tôi?"

Kim Taehyung ghì chặt cánh tay lên cổ cậu, nhếch miệng nói ra từng chữ " Ai nói tôi không thích?"

_____

Miêu: Thích thì thích mà không thích thì thích 😂😂


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận