Điểu Đại Hữu Thí Dụng

Từ lúc Tiết Đồng và Tô Đình Chi lấy được cái giấy chứng nhận bất động sản chung, tình yêu cứ như là đột nhiên bốc cháy. Kiểu như để bù lại ngày trước chưa được hưởng tuần trăng mật hạnh phúc, gần như là cứ đi làm về ăn cơm xong là bỏ lại Tô Nam ở phòng khách xem ti vi, còn hai người không phải là đóng cửa thân mật trong phòng cũng là ra ngoài hưởng lãng mạn.

Tô Nam cảm thấy hình như mình chọn sai mất rồi, trong lòng hối hận không thôi. Sớm biết ba già chỉ vì một người đàn ông mà quên cả đứa con trai này, nó lúc đó đã chọn ở với mẹ.

Nhưng mà giờ cũng muộn mất rồi, theo thỏa thuận ly hôn, người giám hộ của nó là ba, giờ muốn sửa lại cũng chẳng đơn giản. Mà cho dù giờ nó ở với mẹ cũng rất phiền.

Mẹ vớ được cái người trông còn trẻ hơn cả mình thế, có vẻ cũng chẳng được nhờ đâu mà. Huống chi cái người kia họ Đỗ đó, nếu nó mà theo mẹ, liệu có phải sẽ phải đổi tên thành Đỗ Nam không? Cái tên quá là kì cục.

Còn nữa… Mẹ trông như đang bầu, nếu theo mẹ, lại tòi ra được một đứa bé nữa, không phải nó sẽ thành đồ thừa hay sao? Đến lúc đó liệu có phải sẽ bị chà đạp như trong phim hay chiếu không?

Giờ theo ba tuy có chút khó chịu, nhưng nói thế nào thì nói, ba nấu ăn ngon, chú Tiết thì uy phong vô cùng. Ít nhất nó ăn uống không lo, cũng không lo chuyện sau này ba lấy mẹ kế, càng không phải lo chú Tiết sinh ra đứa nào chiếm chỗ nó.

Thế nhưng mà ba với chú Tiết cứ thường xuyên trước mặt nó diễn trò nhi đồng cấm xem cũng hơi bị quá đáng đi, nhỡ mà sau này nó cũng yêu đàn ông thì làm sao?

Tô Nam cảm thấy rất là buồn, nhưng chẳng có cách nào. Ba mẹ ly hôn, nó một đứa bé làm được gì? Đương nhiên lại phải học cách sống của bạn cừu lười: ăn no rồi ngủ.

Tô Nam làm xong bài tập, chán lại mở máy tính ra chơi game, ăn ít quả lạnh với quả táo, uống được cốc sữa thì buồn đi vệ sinh. Đến cửa nhà vệ sinh mới phát hiện ra cửa khóa, từ bên trong truyền ra âm thanh không phù hợp với trẻ em.

“Đừng… ở trong này… Nhỡ tí nữa Tô Nam đi vệ sinh thì làm sao…” Giữa tiếng nước, giọng Tô Đình Chi đứt quãng lẫn trong hơi thở hổn hển.

Giọng Tiết Đồng mơ hồ: “Tập trung vào, không phải lo Tô Nam, nếu không lần sau chúng ta ra ngoài làm.”

“Không được… Ra ngoài thuê phòng lãng phí quá…”

“Vậy anh cũng đừng cái gì cũng muốn thế, chỉ cần nghĩ đến tôi là được rồi.”

Quá đáng, để tiết kiệm chút tiền mà khiến em bé lớp một như nó ngày ngày ở nhà xem diễn trò nam nam thế này sao?

Tô Nam đùa dai, đập cửa liên hồi: “Ba, con muốn đi vệ sinh, cho con vào với.”

Chỉ nghe bên trong Tô Đình Chi a một tiếng, sau đó là tiếng Tiết Đồng bị sặc.


Tiết Đồng ho khan mấy tiếng, giọng khàn khàn nói vọng ra: “Dưới lầu cũng có nhà vệ sinh, đi bên dưới đấy đi.”

Tô Nam đứng ở cửa nhà vệ sinh thè lưỡi, chạy xuống nhà vệ sinh dưới lầu.

Đến lúc đi xong lên lầu lại thấy nhà vệ sinh trên này cũng chẳng có ai, bên trong nóng hầm hập, nắp thoát nước trong bồn tắm mở, nước đang thoát ra.

Tô Nam bĩu môi, xem ra ba với chú Tiết vừa mới vui vẻ trong bồn tắm đây. Quá đáng, lúc trước nó cũng tắm cùng ba, thế mà từ lúc chú Tiết đến thì ba chẳng còn tắm cùng nó nữa. Nói cái gì mà nó đã lớn rồi, không thể tắm với người lớn nữa.

Thế chú Tiết cũng bao nhiêu tuổi rồi đấy thôi, sao còn cứ tắm với ba, cực kì quá đáng, đúng là bắt nạt nó trẻ con mà.

Ba trông rõ đàn ông, chú Tiết trông cũng rất nam tính, sao lại thích ba nó nhỉ?

Rõ là xem ti vi những người thích đàn ông toàn là loại ẻo lả biến thái, sao hai người kia lại bình thường như vậy. Nhưng cũng bởi ba với chú Tiết đều trông bình thường nên nó mới không bị nói là đứa bé đồng tính như trong phim.

Tô Nam về phòng mở chim cánh cụt (1) ra nói chuyện với bạn cùng lớp, chán rồi lại chơi game.

Chơi game xong nó bỗng nghĩ đến cái gì, thế là lên mạng tra. Tìm trái tìm phải một hồi, nó muốn biết chú Tiết thích ba nó là vì sao.

Nó nhớ

láng máng trước kia lúc tắm cùng nhau, ba nó có cái “chân thứ ba” rất là dài, có khi đấy chính là nguyên nhân chú Tiết thích ba?

Trong phòng, Tô Đình Chi trách Tiết Đồng: “Đều là tại anh, bảo anh đừng làm bậy trong nhà vệ sinh, anh còn muốn cắn (2) tôi, lại bị Tô Nam nghe thấy. Nó còn bé như thế, nhỡ sau này lại giẫm lên vết xe đổ của chúng ta thì làm sao?”

Tiết Đồng bình thản vuốt ve thân thể Tô Đình Chi nói: “Tôi trước đây cũng có ai dạy đâu mà cứ tự nhiên cảm giác được mình thích đàn ông đấy thôi. Thích cùng hay khác phái kì thực hẳn chẳng liên quan đến giáo dục? Nếu thực sự ảnh hưởng, hồi đó mới quen anh, anh còn tắm cùng Tô Nam không phải sao? Không sợ ảnh hưởng đến nó hay sao?”

Tô Đình Chi nghĩ lại chuyện hồi đó lại thấy “thốn”, trước đây Tô Nam lúc mới phân biệt nam nữ không cho Uyển Uyển tắm giúp nữa, nhất định đòi ba tắm cho. Còn nhất định bắt ba cùng đi vệ sinh, không là sẽ không đi tè.

Lúc đó mỗi lần nó thấy tờ rym của anh sẽ chỉ vào bảo: “Ba, sao ba lại có những ba chân?”

Mà mỗi lần tắm trượt chân, nó đều là bắt lấy tờ rym của anh mới không ngã sấp xuống. Sau đó còn nói lại với mẹ: “Con suýt ngã trong nhà vệ sinh, may mà bắt được cái chân ở giữa của ba.”


Từ đó về sau, Tiết Đồng vì tính phúc của mình, phòng cái chân thứ năm của Tô Đình Chi bại liệt đành phải hướng dẫn Tô Nam, để nó tự tắm, mình thì đứng cạnh nhìn.

Nghĩ lại Tiết Đồng vừa giúp anh “cắn” trong nhà vệ sinh, Tô Đình Chi bắt đầu cúi xuống định giúp Tiết Đồng.

Tiết Đồng nhẹ đẩy anh ra, nói: “Tối nay chúng ta làm động tác đặc biệt chút không?”

“Động tác đặc biệt gì?”. Về khoản kỹ thuật đàn ông Tô Đình Chi đều là học được từ Tiết Đồng nên luôn luôn khiêm tốn hiếu học.

Tiết Đồng cười, kéo đầu anh lại hôn, nói: “Anh không phải luôn để bụng chuyện không thể thỏa mãn phía trước của tôi sao? Giờ có cách rất hay.”

Tô Đình Chi còn nghĩ Tiết Đồng muốn đè anh, nhưng ngẫm cũng không phải, chẳng biết trong hồ lô của anh ta bán thuốc gì đây.

Tiết Đồng để Tô Đình Chi quỳ giữa hai chân mình. Trong lúc đó, anh hơi nâng eo để chân Tô Đình Chi chèn xuống dưới, lại kẹp hai chân mình hai bên eo Tô Đình Chi rồi bảo: “Vào đi.”

Tô Đình Chi khó hiểu, động tác này bọn họ vẫn hay dùng mà, có gì mà kì lạ?

“Đeo bao nhỉ?”

“Vào đi, không sao.”

“Vậy đến tí nữa rửa ráy phiền lắm, chiếm nhà vệ sinh Tô Nam lại nói.”

“Nói nhiều chuyện vô nghĩa làm gì? Lúc này rồi anh còn nghĩ đến chuyện đấy nữa.” Tiết Đồng mất kiên nhẫn ưỡn hông, cọ cọ mông lên bạn tờ rym đã sớm đứng thẳng nhà Tô Đình Chi.

Bởi lúc ở trong nhà vệ sinh đã chuẩn bị, vào cũng không khó nên bị khiêu khích không chịu nổi, Tô Đình Chi đỡ eo Tiết Đồng chậm rãi chôn mình vào.

“Tôi muốn động.” Cảm giác bên trong cơ thể Tiết Đồng quá mỹ diệu, Tô Đình Chi không tự chủ được đã muốn động, nhưng Tiết Đồng lại ưỡn lưng, lấy tay đem cái đã cứng ngắc của mình đưa đến bên miệng Tô Đình Chi, nói: “Giúp tôi cắn.”

Tô Đình Chi cúi đầu thử một chút, với động tác này anh có thể chạm tới tờ rym của Tiết Đồng, nhưng chỉ là một chút phía trước. Đang lúc anh nghĩ sao Tiết Đồng muốn dùng động tác phiền toái như vậy, thắt lưng Tiết Đồng bắt đầu đẩy mạnh về phía trước, tay lại ấn cổ anh xuống.


Không nghĩ đến, anh có thể ngậm trọn được của Tiết Đồng, miệng hơi khó chịu. Nhưng rất nhanh anh liền hiểu ra Tiết Đồng muốn làm gì, mở lớn miệng giúp Tiết Đồng cắn.

Làm động tác này anh cơ hồ không động đậy gì, đều là Tiết Đồng dùng gáy và hai chân chống đỡ, chuyển động thắt lưng. Lúc về phía trước thì tờ rym nhét vào toàn bộ vào miệng anh, lúc hạ xuống thì của anh cũng toàn bộ ở bên trong Tiết Đồng.

Tiết Đồng bị loại cảm giác đồng thời bị xâm chiếm và xâm chiếm khiến cho có chút khó chịu nổi, nhắm hai mắt lại mặc Tiết Đồng di động thắt lưng.

“A Đình, anh ngây ra đấy làm gì, hai tay đâu rồi?” Tiết Đồng kéo một bàn tay anh đặt lên ngực mình, tay kia thì đặt ở nơi bọn họ kết hợp, nói: “Nắm lấy tờ rym, điều chỉnh cho tốt vị trí của nó đi.”

Tô Đình Chi bị thứ đang nhét đầy miệng làm cho có chút hoảng hốt, cảm thấy giờ không phải mình đang ở trên Tiết Đồng, mà là Tiết Đồng ở trên mình. Dù trước đây cũng giúp Tiết Đồng “cắn” rồi nhưng mỗi lần đều là Tiết Đồng nằm yên để anh làm, còn cái tư thế “cắn” bị động thế này cảm giác vô cùng không ổn.

Bởi phải tự di chuyển eo, Tiết Đồng mất nhiều sức hơn bình thường, lúc hai chân dùng sức phía sau thít lại rất chặt, khiến Tô Đình Chi cảm thấy khít chặt còn sung sướng hơn cả mọi khi. Lúc Tiết Đồng hạ thắt lưng, anh cảm giác như mình sắp đến đỉnh rồi, lại hơi dịch chuyển thắt lưng, lúc Tiết Đồng hạ eo, anh cũng hơi đẩy lên, khiến Tiết Đồng nhịn không được bắt đầu rên rỉ lung tung.

Trước kia Tiết Đồng cảm thấy chỗ mẫn cảm của mình là phía trước nên luôn làm 1, đến lúc qua lại với Tô Đình Chi, để giăng bẫy anh ta mà bất đắc dĩ dùng tới phía sau. Lúc đầu chỉ thấy đau cùng với cảm giác nội tạng bị đè ép khó chịu, nhưng dần dần anh cũng cảm nhận được khoái cảm trước kia chưa từng có.

Dù lúc trước anh cũng biết đàn ông có thể từ phía sau chạm vào tuyến tiền liệt, chà xát tuyến tiền liệt có thể tìm ra khoái cảm khác với khoái cảm khi làm phía trước. Anh cũng tìm được điểm mẫn cảm trong cơ thể rất nhiều người đàn ông khác rồi, nhưng khi anh lén tự sờ thì chẳng thể tìm được cái nơi thần kì đó trong cơ thể mình.

Chính là khi mới bắt đầu với Tô Đình Chi, lần đầu tiên anh dũng hiến thân kia mới bất ngờ phát hiện ra vị trí mẫn cảm của chính mình. Thì ra không phải anh không có, chỉ là cái thứ kia giấu quá sâu. Rất nhiều người điểm G dùng ngón tay là tìm ra, điểm G của anh lại chỉ tờ rym Tô Đình Chi mới có thể tìm ra.

Thế nên chuyện bị Tô Đình Chi đè, Tiết Đồng cũng tỏ ra bình thường. Có thể làm cùng người mình thích, còn có thể có được khoái cảm, dù ở phía dưới thì cũng có làm sao?

Nhưng vẫn có chút khiến anh không hài lòng, đó là anh vẫn chưa tìm ra cách hoàn toàn có được Tô Đình Chi.

Từ đầu là Tô Đình Chi cảnh giác anh, không chịu để anh đè. Sau đó, khó khăn lắm Tô Đình Chi mới yêu lại anh, đồng ý cho anh đè thì lại bởi hoa cúc người ta quá yếu ớt mà anh không thể thực sự hoàn toàn chiếm giữ.

Mà giờ… cảm giác lúc này thật là tuyệt vời.

Bị Tô Đình Chi tấn công cả trước lẫn sau, anh cảm giác mình sắp không giữ nổi, sắp ra rồi, liền hạ thắt lưng, định rời ra, tránh bắn vào miệng Tô Đình Chi. Thế mà vừa hạ xuống, Tô Đình Chi cũng dùng sức đẩy lên, khiến hoa cúc co lại, nhịn không được bắn ra. Đồng thời cảm giác được Tô Đình Chi cũng bắn.

Hai người vậy mà đồng thời đem thể dịch của mình bắn vào cơ thể đối phương, Tiết Đồng cảm thấy thật viên mãn.

Tô Đình Chi miệng bị thứ kia bắn đầy, vội muốn ngẩng đầu, mà tờ rym lại đúng lúc đó bắn ra, thành ra nhất thời không còn sức mà đứng lên nữa.

Khụ khụ khụ… Tô Đình Chi ho sặc sụa, lúc rời khỏi đùi Tiết Đồng, miệng anh còn có chút khó khép lại.

Tiết Đồng nhìn đến biểu cảm trên mặt Tô Đình Chi thì vô cùng hưng phấn, hai tay ôm cổ Tô Đình Chi ngồi dậy, dồn trọng tâm vào lưng Tô Đình Chi, chân Tô Đình Chi vẫn duy trì động tác quỳ, nhất thời không thể chống đỡ, cả người ngã về phía sau.


Tiết Đồng mặc kệ, cưỡi trên người Tô Đình Chi, hôn lên miệng anh, đến lúc hôn xong mới cảm thấy cái kì kì gì đó thì ra chính là cái thứ mà mình mới phun ra.

“… A, chân tôi…” Tô Đình Chi khóc thét, Tiết Đồng lúc này mới phát hiện lúc ngã ra sau, chân Tô Đình Chi bị gập lại, vội rời khỏi người anh. Đồng thời, đem theo một dải màu trắng chảy ra, bôi khắp ra giường.

“Thôi xong, mai lại phải giặt ra giường rồi.” Đây là lời Tiết Đồng nghĩ Tô Đình Chi sẽ nói đầu tiên.

Đến lúc cả hai người cùng nằm trên chiếc giường đầy mùi gì đó, mắt Tô Đình Chi đã sắp không mở ra nổi. Dù Tiết Đồng mới cầm bình nước cho anh súc miệng nhưng vẫn cảm thấy trong miệng còn cái mùi vị kia. Thân thể dính dấp, mồ hôi khắp người.

Tiết Đồng cũng thấy phía sau không thoải mái, vốn muốn đi tắm một cái, nhưng thắt lưng vừa mới dùng quá độ, giờ nghĩ cũng không muốn động đậy nữa.

Bọn họ liền cứ vậy mà đắp chăn, định ngủ luôn.

Đột nhiên, Tô Đình Chi nghĩ đến cái gì, trợn tròn mắt nói với Tiết Đồng: “Lúc nãy anh có thích không đó?”

Tiết Đồng híp mắt, ngón tay vuốt ve miệng Tô Đình Chi, nói: “Ừm, trước sau đều thích rồi, thật sự rất thích.”

“Vậy là tốt rồi.” Tô Đình Chi nhắm mắt lại định ngủ.

Tiết Đồng ghé lại bên tai Tô Đình Chi nói: “Mấy hôm nữa Uyển Uyển cưới rồi, chúng ta mang Tô Nam ném qua bên đó rồi hai người đi du lịch được không? Chỉ có hai chúng ta thôi.”

“…Ừm…” Tô Đình Chi ừ một tiếng liền ngủ, lại không biết mình vô tình đã đem đứa con thân sinh đi bán.

Tiết Đồng ôm Tô Đình Chi đang say ngủ, cười thật vui vẻ. Dù cảm thấy trước sau đều có chút không thoải mái, thắt lưng thì làm việc quá sức nhưng mới rồi quả thực rất thích mà.

Xem ra chẩm biên phong (3) quả nhiên hữu dụng mà, lần sau hai người lại cùng nhau chơi trò gì đây nhỉ?

(1) phần mềm chat QQ

(2) Lâu quá, không nhớ mình đã giải thích lần nào chưa thôi giải thích lại

Đây là một cách chơi chữ:

咬=口+交. Chữ 咬 (giảo) là “cắn”, gồm chữ khẩu (口) và chữ giao (交) suy ra cắn = khẩu giao

(3) không hiểu + quá lười để tra, từ này nợ lại các bác cho đến khi thoát lười đi tra:3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui