Hắn nói xong cũng không cho Mạch Thượng cơ hội đáp lại, lập tức đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh.
Ngoài cửa đã có hai người đang đợi sẵn, đại sứ lập tức lên tiếng hỏi:
- Đã xác nhận?
Một người gật đầu:
- Đúng là nhóm tội phạm truy nã của Bạch Nhật Đế Quốc.
Trước đó không có nhắc đến Đường Lưu Vũ.
Thông tin hắn lớn lên tại cô nhi viện cũng đều là thật.
Biểu hiện trước đó của Đường Lưu Vũ rất phổ thông, cũng không rõ nguyên nhân vì sao đối phương lại tìm được.
Đại sứ bình tĩnh đáp:
- Một nhóm đang bị đế quốc truy nã lại ngang nhiên chạy khắp nơi thu gom nhân tài? Thật thú vị.
Ta muốn tất cả thành viên của nhóm này quy phục liên minh, các ngươi tự chuẩn bị đi.
- Rõ.
Hai người cúi đầu chào rồi vội vã rời đi.
Đại sứ tiếp tục đi trên hành lang bệnh viện, chợt nở nụ cười:
- Đây chính là di sản mà ngươi lưu lại sao? Thầy của ta…
…
Mười ngày sau, Mạch Thượng đã làm quen được với những bộ phận mới trên cơ thể.
Cử động của hắn vẫn có đôi chút trắc trở, nhất là khi phối hợp tấn công với tốc độ cao.
Dù sao cũng không phải một phần của cơ thể, muốn vận dụng thuần thục vẫn cần một thời gian luyện tập dài.
Rời khỏi phòng tập sau nhiều giờ tự huấn luyện, Mạch Thượng vừa bước ra ngoài thì được một quân nhân đưa cho điện thoại.
Hắn vừa lau mồ hôi vừa nói chuyện, vài giây sau liền đưa điện thoại cho quân nhân kia:
- Theo hướng dẫn của người này đến đón nàng.
Quân nhân nhận điện thoại, hành lễ theo kiểu quân đội rồi vội vàng rời đi.
Mạch Thượng nâng tay trái lên trước mặt, bộ phận duy nhất trong tứ chi còn là của hắn.
Cánh tay đang không ngừng run rẩy, có cố thế nào cũng không khiến nó bình thường trở lại.
Hắn thấp giọng nghiến răng nói:
- Chỉ có giết ngươi mới giúp ta trở lại như xưa.
Ta không tự mình làm được nhưng có thể bồi dưỡng một người thay ta thực hiện.
Đường Lưu Vũ, ta sẽ đợi đến ngày gặp lại…
…
Cũng trong khoảng thời gian này, Đường Lưu Vũ đã tỉnh lại.
Hắn bất tỉnh một hơi hơn bốn mươi ngày nhưng không gặp lại giấc mơ kia.
Thay vào đó, Đường Lưu Vũ có một cảm nhận rất rõ về dòng chảy thời gian bên ngoài.
Hắn biết mình đang ngủ và ngủ bao lâu nhưng không dậy được, hay nói đúng hơn là không muốn dậy.
Đường Lưu Vũ cảm nhận được thân thể của mình đang có thứ gì đó thay đổi, cảm giác này rất thoải mái khiến hắn muốn tận hưởng nó thêm chút nữa.
Chút nữa rồi lại chút nữa, đến tận ngày thứ bốn mươi hắn mới lại mở mắt ra.
Lần này ngồi canh giường bệnh không phải Vân Lam mà là Tô Đồng cùng hai người Cố Dạ cùng Tư Cẩn Ngôn.
Trong thời gian Đường Lưu Vũ bất tỉnh bọn hắn cũng đã hoàn thành quá trình tiến hóa lần hai, hiện tại đều tương đương với Thức Tỉnh Giả cấp độ ba.
Vừa thấy hắn thức dậy, cả hai vội hỏi thăm rối rít, bộ dạng nhiệt tình giống như nhìn thấy người thân vừa sống sót trở về từ cõi chết.
Nhận được tin, Chu Bác không đến, thay vào đó là Tô Đồng.
Thời gian hơn một tháng đủ để nàng hiểu khá rõ về tổ chức đặc biệt này, cũng khá hứng thú với nó nên hòa nhập rất nhanh.
Hiện Tô Đồng đang đảm nhiệm vai trò nghiên cứu sinh học, thức tỉnh cũng như dược liệu hỗ trợ năng lực hay chữa thương, đều là lĩnh vực mà vị nghĩa phụ kia am hiểu nhất.
Ngoài thời gian đọc tài liệu, làm thử các thí nghiệm, nàng còn được giao nhiệm vụ chăm sóc Đường Lưu Vũ.
Chu Bác chỉ thích nghiên cứu máy móc vũ khí, lúc trước không có ai nên mới miễn cưỡng nhận việc này.
Hiện tại vừa có người thay liền vội đổ hết trách nhiệm cho Tô Đồng để tập trung vào việc của mình.
Với các nguyên liệu mà Vân Lam mang về cộng với tự thu thập, việc chế tạo Nguyền Thạch thành vũ khí cũng đã hoàn tất.
Bọn hắn đang chuẩn bị rời khỏi Thủy Nguyên Quốc, Đường Lưu Vũ xem như tỉnh dậy đúng lúc.
Đợi Tô Đồng kiểm tra sức khỏe xong, Đường Lưu Vũ được Cố Dạ và Tư Cẩn Ngôn hộ tống ra khỏi khu chữa trị.
Qua lời kể của hai người, Đường Lưu Vũ mơ hồ đoán được mình đã làm ra chuyện gì đó trước khi bất tỉnh nhưng lại không nhớ được.
Vân Lam cũng không kể rõ nên Cố Dạ và Tư Cẩn Ngôn chỉ có thể hỏi hắn, tiếc rằng sau cùng vẫn chẳng thu được gì.
Tư Cẩn Ngôn đặc biệt dặn dò Đường Lưu Vũ phải cẩn thận, về sau không được tùy ý sử dụng năng lực.
Lần bất tỉnh này của hắn đã kéo dài hơn trước, đây là một dấu hiệu xấu.
Nếu còn tiếp diễn, sớm muộn cũng sẽ có ngày Đường Lưu Vũ không thể tỉnh lại được nữa.
Đường Lưu Vũ muốn giải thích gì đó nhưng lại thôi.
Đây mới chỉ là cảm nhận của riêng hắn, còn cần sử dụng phòng tập kiểm tra mới biết được.
Bỏ qua vấn đề của Đường Lưu Vũ, Cố Dạ và Tư Cẩn Ngôn lập tức khoe khoang thành quả sau khi thức tỉnh.
Cố Dạ may mắn sở hữu thêm một kỹ năng nữa mà hắn gọi là Thiểm Sát.
Vừa nghe đã biết đây là một kỹ năng thiên về tốc độ.
Theo như tên này khoe khoang thì nó có cực nhanh, có thể tiêu diệt đối thủ trong phạm vi ngàn mét trước khi đối phương kịp nhận ra.
Lời này có thật có giả, Đường Lưu Vũ cũng chỉ tin một nửa.
Ngoài ra chỉ số sức mạnh của Cố Dạ đã tăng lên đến 9760, gần gấp đôi so với trước đây.
Chỉ số trưởng thành của tên này thật sự rất đáng kinh ngạc.
Tư Cẩn Ngôn tỏ ra khiêm tốn hơn hẳn nhưng cũng để lộ sự tự tin qua từng câu nói.
Hắn cũng tiến hóa thêm một tuyệt kỹ mới gọi là Không Gian Tinh Thần.
Khi thi triển tuyệt kỹ này, Tư Cẩn Ngôn sẽ tự tạo ra một vùng không gian mà chỉ hắn cảm nhận được.
Bên trong vùng không gian này, Tư Cẩn Ngôn có thể thoải mái sử dụng các kỹ năng khác lên tất cả kẻ địch cùng lúc mà không tiêu hao thêm năng lượng hay khiến bản thân mệt mỏi.
Đây là một tuyệt kỹ phụ trợ cực mạnh, tiếc là phạm vi bao phủ không lớn nhưng có thể tăng cường thông qua luyện tập.
Dù sao sức mạnh của kỹ năng vốn không cố định, còn tùy thuộc vào độ thành thạo của người sử dụng.
Chỉ số sức mạnh của Tư Cẩn Ngôn cũng tăng từ 2003 lên 4120.
Biên độ trưởng thành không lớn như Cố Dạ nhưng nếu xét tỉ lệ thì đã tăng hơn gấp đôi.
Có thể thấy chỉ số trưởng thành của tên này cũng rất cao, chỉ là do năng lực không thiên về chiến đấu nên đánh giá sức mạnh có phần kém hơn mà thôi.
Ngoài sức mạnh năng lực, năng lượng của hai ngươi cũng tăng rõ rệt nhưng vì biểu hiện ở dạng phần trăm nên rất khó nhận biết.
Cố Dạ nói hiện tại hắn có thể thi triển ba lần Xích Kiếm với sức mạnh vượt xa trước kia.
Tư Cẩn Ngôn thì nói hắn có thể kéo dài ngưng đọng phân tích liên tục ba giờ đồng hồ nếu không dùng đến phân tích chuyên sâu hay Không Gian Tinh Thần.
Tiếp đến là sức mạnh thể chất cũng như phản xạ, chúng cũng được biểu hiện thông qua chỉ số sức mạnh nên không cần liệt kê thêm nữa.
Khi cả hai còn đang khoe khoang bản thân lợi hại như thế nào thì Vân Lam không biết từ đâu bước ra khiến bọn hắn im bặt.
Nàng nhìn chằm chằm vào Đường Lưu Vũ, qua vài phút mới bình thản hỏi:
- Tỉnh rồi sao?
Đường Lưu Vũ đáp lại:
- Chỉ ngủ một giấc, không khác gì lần trước.
Vân Lam khẽ gật đầu rồi nói với cả ba:
- Nửa giờ sau tập trung tại phòng chiến lược..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...