Mơ và thực. Không thể và có thể. Thành bại cũng chỉ là một cái chớp mắt. Hôm nay, trong khi Cổ Liệt và Cực Lạc còn đang cố gắng hết sức để bước vào cánh cửa Chân Đan Cảnh hậu kỳ thì với Bách Liên, một chân trời khác đã hiện ra trong tầm mắt. Vô hình trung, một sự cách biệt được hình thành. Và hiển nhiên, Bách Liên thừa biết mình nên tận dụng sự cách biệt ấy như thế nào là hợp lý nhất. Giữa bầu không khí im ắng của nghị sự đường, bà ta nói, vẫn với cái giọng trầm đục:
"Ta nghĩ hẳn là các ngươi còn chưa quên cuộc tuyển chọn tông chủ lần trước chứ?"
Không đợi hồi đáp, bà ta tiếp tục:
"Sở dĩ Cổ Mị Nhi - tông chủ đương nhiệm hiện giờ - có thể giành chiến thắng phần lớn đều là nhờ vào sự trợ giúp từ Thiên Ma. Lúc ấy, Thiên Ma xuất hiện và trở thành một thành viên của Âm Dương Tông với thân phận là thuộc hạ của Cổ Mị Nhi, vậy nên nó hoàn toàn phù hợp với quy định của cuộc tuyển chọn. Tuy nhiên, từ sau thời điểm Cổ Mị Nhi lên tiếp nhận ngôi vị tông chủ và đồng thời cũng kết làm song tu đạo lữ với Thiên Ma thì mọi chuyện đã bắt đầu vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như Thiên Ma không tự ý khuếch trương thế lực của riêng hắn. Đáng nói hơn nữa là tông chủ đương nhiệm của chúng ta đã luôn toàn lực hỗ trợ trong những cuộc đông chinh tây phạt nhằm khuếch trương thế lực đó của Thiên Ma, bất chấp nguy cơ nổ ra chiến tranh toàn diện với Lam Nguyệt Cung lúc bấy giờ. Thậm chí, trong cuộc đại chiến giữa Diêm La Điện và Lam Nguyệt Cung, vị tông chủ đương nhiệm của chúng ta đã tự ý điều động phân đường của ngũ trưởng lão, lục trưởng lão, bát trưởng lão và cửu trưởng lão, vốn là bốn trong số tám đại phân đường của Âm Dương Tông để thay Diêm La Điện ngăn cản tiếp viện từ Đại Nhật Cung, Tinh Cung và Đà La Tự."
Dừng trong thoáng chốc, bà ta phân tích tiếp:
"Mọi người chắc phải hiểu được bốn đại phân đường này có tầm quan trọng ra sao trong bối cảnh hiện nay của tu tiên giới Thiên Vũ đại lục, khi mà yêu tộc Thánh Sơn, Âm Hồn Cốc và các thế lực ma môn khác đang rục rịch trỗi dậy đối đầu với nhân tộc. May mắn là Diêm La Điện đã tiêu diệt được Lam Nguyệt Cung nhanh chóng, nếu không chỉ sợ rằng bốn đại phân đường kia đã sớm biến mất rồi.Tới chừng đó, ta e chẳng cần đợi yêu tộc hay là bọn quỷ hồn tìm đến thì Âm Dương Tông đã bị người của chính đạo tiêu diệt."
Cuối cùng, bà ta kết luận:
"Sau những hành động nông nổi ấy, ta cảm thấy Cổ Mị Nhi không xứng đáng để ngồi trên ngôi vị tông chủ của Âm Dương Tông thêm nữa. Ta đề nghị bầu chọn ra một vị tông chủ mới biết suy nghĩ và hành động vì lợi ích chung của tông môn. Đồng thời, ta cho rằng Thiên Ma đã không còn nằm trong sự kiểm soát cũng như không còn là một thành viên của Âm Dương Tông. Chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi, hắn chẳng những tạo nên một Diêm La Điện hùng mạnh sánh ngang với lục đại phái mà còn hủy diệt cả một Lam Nguyệt Cung sừng sững vạn năm. Dù không muốn nhưng ta không thể không thừa nhận rằng hắn quả thật rất tài giỏi. Đáng tiếc, tài năng của hắn lại không phục vụ cho Âm Dương Tông chúng ta. Nếu để hắn tiếp tục lớn lên, ngày sau hắn có thống nhất tu tiên giới Thiên Vũ đại lục thì ta cũng sẽ chẳng quá ngạc nhiên. Vì vậy, kẻ này... nhất định phải diệt trừ!"
Nghe xong những lời của Bách Liên tôn giả, cả nghị sự đường mà nhất là Cổ Liệt và Cực Lạc tôn giả không khỏi lâm vào trầm mặc. Cực Lạc nghĩ gì thì không rõ, riêng Cổ Liệt, ông đang vô cùng khó xử. Thật ra, trước thời điểm Bách Liên ra mặt thì Cực Lạc cũng đã nhiều lần tỏ vẻ bất mãn và liên tục gây sức ép với tông chủ đương nhiệm Cổ Mị Nhi. Tuy có chút phiền lòng nhưng Cổ Liệt vẫn đứng về phía nữ nhi mình để chống đỡ. Lý do khiến ông làm vậy rất đơn giản: Cổ Mị Nhi là con gái ông. Nói thế không có nghĩa rằng với đứa con nào ông cũng đều làm vậy, lại càng phiến diện hơn khi nhận định ông sẽ bảo vệ con gái mình dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Cổ Liệt yêu thương đứa con lớn là Cổ Mị Nhi hơn hẳn Cổ Lan, đó là chuyện mấy vị cao tầng của Âm Dương Tông đều biết. Tuy nhiên, thứ gì cũng đều có giới hạn cho nó.
"Hổ dữ không ăn thịt con". Đó là câu nói người ta thường nghe về đạo lý nhân sinh. Nhưng suy cho cùng thì hổ vẫn đơn thuần là hổ. Thế giới đâu phải chỉ có hổ. Huống chi con người lại là một chủng tộc quá khác biệt và kỳ lạ. Từ xấu cho đến tốt, từ ti tiện cho đến thanh cao, nghèo đói cho đến sang giàu, hèn yếu cho đến mạnh mẽ... Trăm nghìn thân thận, vạn ức kiếp người, có thể nói không gì là không có. Quả thật nếu có bắt gặp cảnh tượng chồng giết vợ, mẹ giết con thì cũng chẳng quá ngạc nhiên. Thậm chí, có những việc còn tàn nhẫn hơn nhiều, kinh tởm và thối tha hơn gấp nhiều lần thế nữa.
Nhận thức chung của mọi người đều cho đó là những hành vi của loài thú vật. Thế nhưng nó không phải tất cả. Một vài bộ phận nào đó, họ coi đó là điều bình thường cũng giống như ăn một miếng cơm, uống một ly nước vậy. May thay, Cổ Liệt không nằm trong "một vài bộ phận" đấy.
Sau một hồi suy tính, rốt cuộc Cổ Liệt cũng đưa ra lập trường của mình. Ông nói:
"Trong bối cảnh phức tạp hiện nay của tu tiên giới, toàn diện khai chiến với Diêm La Điện là một hành động cần được cân nhắc thật kỹ. Vì thế, có nên bằng mọi giá phải tiêu diệt Thiên Ma hay không, vấn đề này tạm thời ta sẽ không đề cập. Riêng đối với việc phế bỏ tông chủ đương nhiệm..."
Nói tới đó thì Cổ Liệt đột ngột dừng lại. Ông nhìn qua Bách Liên tôn giả, giọng kiên định:
"Ta phản đối."
Câu trả lời này không khiến nhiều người ngạc nhiên lắm, với Bách Liên tôn giả thì càng chẳng có gì ngoài ý muốn. Bà ta quay sang Cực Lạc tôn giả, bình thản hỏi:
"Cực Lạc, ngươi thì sao?"
Cực Lạc ra chiều nghĩ ngợi, một lúc sau mới lên tiếng:
"Ta tán thành với kiến nghị của Cổ Liệt."
Đáp án đó làm mọi người cảm thấy có chút bất ngờ, tuy nhiên cũng chỉ trong thoáng chốc bởi nó chưa phải là toàn bộ ý tứ của Cực Lạc tôn giả. Chỉ thấy hắn nói tiếp:
"Trong chuyện diệt trừ Thiên Ma, cũng như Cổ Liệt, ta cho rằng không nên hành động nóng vội mà phải có kế hoạch chu toàn. Huống hồ người muốn giết Thiên Ma nhất chưa hẳn đã là chúng ta. Đại Nhật Cung, Tinh Cung và Đà La Tự, so với chúng ta thì bọn họ còn muốn Thiên Ma chết hơn. Còn về vấn đề bầu ra một vị tông chủ mới... Ta tán thành."
Lời trong miệng thì đã nói xong nhưng lời trong lòng, Cực Lạc vẫn một mực giữ lại. Những kẻ đã sống cả ngàn năm như hắn tất tự biết bản thân nên làm gì. Kể từ khoảnh khắc Bách Liên kia triển lộ tu vi Chân Đan Cảnh hậu kỳ thì dự định trợ giúp đại trưởng lão lên ngôi tông chủ đã sớm bị hắn vứt bỏ. Vấn đề còn lại của hắn chỉ là lựa chọn ủng hộ bên nào: Cổ Mị Nhi hay Cổ Lan, hay đúng hơn là Cổ Liệt hay Bách Liên. Và đó lại không phải là vấn đề quá khó khăn để chọn lựa.
Suy nghĩ và toan tính của hắn, Bách Liên chẳng thể nhìn thấu hết được. Bà ta chỉ cần đáp án và giờ thì đã có. Đang định nói gì đấy thì thần sắc chợt đổi, bà ta hướng ánh mắt ra ngoài. Nơi ấy, trên bầu trời, một đạo lam quang đang phá không bay tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...