Phó Gia Du cũng không tiếp tục lưu lại nữa nhanh chóng rời khỏi đó, quay về chỗ của mình trước.
Cô phải uống liền mấy chén nước trà mới bình ổn tâm trạng của mình.
Tâm trạng vừa bình tĩnh của cô nhớ đến những lời nghe được lại bùng lên lửa giận, chết tiệt, cô không phải tức giận vì bì lừa về mối quan hệ của Lý Kế Xương và Lý Kế Minh, có lẽ là bởi cô đã dự đoán được điều này.
Cô tức giận là vì bọn họ nhắm vào Cẩn Gia Tú, là Gia Tú, một cô gái vô tội, lại bởi âm mưu thâm hiểm của bọn họ bị kéo vào vòng xoáy tranh đấu này.
Lúc này Hà thị mở cửa đi vào, nhìn thấy Phó Gia Du kinh ngạc hỏi:
- Du nhi, sao giờ con lại ở đây?
Phó Gia Du thu hồi biểu tình ngưng trọng của bản thân trả lời:
- Hôm nay rảnh rỗi, con quay về ăn cơm với mẹ.
- Tốt, tốt lắm, mẹ đi nấu cơm ngay đây – Hà thị vui mừng nói.
- Để con giúp mẹ - Phó Gia Du đề nghị.
Hai mẹ con cùng nấu cơm cùng tâm sự, dạo này cô khá bận vừa điều tra chuyện năm xưa của Hà gia còn phải làm nhiệm vụ, cô đã lâu không thể nói chuyện với Hà thị.
- Mẹ, con bận rộn, mẹ ở nhà một mình chắc chán lắm – Phó Gia Du nói.
Hà thị mỉm cười lắc đầu đáp lại:
- Không có, mẹ ở nhà nấu ăn lại may vá lại còn nghe đài, không chán chút nào.
- Mẹ, mẹ có nhớ cha nuôi không, mẹ có muốn gặp cha nuôi không? – Phó Gia Du chần chừ suy nghĩ đôi lát rốt cuộc mở miệng hỏi.
Hà thị vẫn cười dịu dàng đáp lại:
- Nhớ chứ, mẹ và cha nuôi của con vợ chồng đã mấy mươi năm, xa cách lâu như vậy sao lại không nhớ nhung được.
- Vậy… con để cho người gặp cha nuôi, chỉ là… - không thể nói với người khác mối quan hệ của hai người, Phó Gia Du không nói hết câu, nhưng đáy lòng lại có chút không nỡ xa Hà thị, lại không đành lòng chia cách vợ chồng cha mẹ nuôi.
Dù Phó Gia Du chưa nói hết câu nhưng Hà thị vẫn hiểu Phó Gia Du muốn nói gì lắc đầu từ chối:
- Không được, mẹ nhớ cha con nhưng mẹ cũng luyến tiếc con, mẹ muốn chăm sóc cho con, để con ở một mình mẹ không yên tâm chút nào – Đứa con nuôi này của bà một khi bận lên hoàn toàn không biết chăm sóc bản thân, ăn uống không hề đúng giờ giấc, không có bà canh chừng thì không được.
Phó Gia Du cảm nhận được tình yêu thương ấm áp của mẹ, dựa vào gần bà, thỏ thẻ:
- Mẹ, cảm ơn mẹ mấy năm nay luôn ở bên cạnh con, con yêu mẹ rất nhiều – Mấy năm nay trên con đường hận thù cô độc, Hà thị chính là điểm ấm áp từ tận đáy lòng của Phó Gia Du.
Hà thị nhếch miệng cười ánh mắt chan chứa tình cảm nhìn Phó Gia Du mắng yêu:
- Con bé ngốc này – Đâu chỉ bà ở bên cạnh Phó Gia Du, mà Phó Gia Du cũng bầu bạn cùng bà, hai người làm bạn, chăm sóc lẫn nhau vượt qua những thời gian khó khăn.
- Mẹ, con hứa với mẹ, ngày đoàn tụ sẽ không còn xa – Phó Gia Du nhỏ giọng hứa hẹn, cô nhất định nhanh chóng thúc đẩy điều tra chuyện năm xưa của Hà gia, cô cũng muốn nhanh chóng nhận lại người anh trai cứ ngỡ đã mất đi.
Hà thị gật đầu một cái với cô cũng không mở miệng nói gì, để cho cô không bị áp lực.
Ăn bữa cơm ấm áp cùng Hà thị, dọn dẹp xong Hà thị sớm nghỉ ngơi, trời tối xuống, Phó Gia Du lại ra khỏi nhà.
Cô vòng một vòng, rồi mới đi tới nhà thuốc của lão Trương, không chờ đợi nói hết những gì hôm nay cô đã nghe được.
- Cô nói gì, hai người Lý Kế Minh và Lý Kế Châu không hề bất hòa, chuyện buôn bán thuốc phiện Lý Kế Châu cũng tham gia sao? – Không phải ông không tin Phó Gia Du nhưng điều này thật sự quá khó tin, Lý Kế Châu là chủ nhiệm Quân thống, làm sao lại làm ra loại chuyện hại nước hại dân như vậy.
nếu không phải Phó Gia Du sẽ không lừa ông thì ông chắc chắn không chịu tin tưởng.
Sắc mặt Phó Gia Du ngưng trọng gật đầu một cái nói:
- Đúng vậy, Lý Kế Châu bề ngoài đạo mạo chính nhân quân tử không ngờ là kẻ hai mặt, đằng sau lại làm những chuyện thương thiên hại lý như vậy.
Ông ta giả vờ bất hòa với Lý Kế Minh, thực chất lại ra lệnh cho Lý Kế Minh làm những chuyện xấu xa.
Lão Trương, chú giúp tôi thêm người theo dõi mọi hành động của Lý Kế Châu và Lý Kế Minh trước, xem thử hai người bọn họ định làm gì.
- Được, tôi nhất định giám sát bọn họ chặt chẽ - Trương Hà tất nhiên đồng ý.
- Còn nữa, cử thêm người bảo vệ Cẩn Gia Tú, tôi sợ bọn họ manh động – Phó Gia Du lại dặn dò, cô cũng muốn bảo vệ Cẩn Gia Tú nhưng cô quá nhiều lúc, không biết khi nào bọn họ sẽ hành động, cô lại không thể giám sát ngày đêm, thêm người cũng tốt.
Trương Hà không lý do gì từ chối, bọn họ lại nói thêm vài câu, Phó Gia Du nhanh chóng rời khỏi đó.
Hôm sau, Phó Gia Du hẹn Cẩn Gia Lạc cùng ăn cơm, lại hẹn cả Lưu Nhân và Cẩn Gia Tú.
- Chị Gia Du, dạo này chị bận quá, hôm nào chị rảnh rỗi chúng ta cùng đi dạo phố đi – Cẩn Gia Tú hào hứng đề nghị.
Phó Gia Du mỉm cười gật đầu đồng ý:
- Được, hôm nào chúng ta cùng đi, dẫn theo cả Hàn Tịnh – Liếc nhìn Cẩn Gia Tú, Phó Gia Du lại mở miệng:
- Gia Tú, em một người con gái đừng đi một mình bên ngoài không an toàn, đưa theo vài người, cũng đừng về nhà quá khuya.
- Không chịu đâu, đi đâu cũng nhiều người như vậy còn gì vui nữa, em không thích – Cẩn Gia Tú lập tức phản bác.
Phó Gia Du trừng mắt nhìn cô một cái nghiêm khắc nói:
- Dạo này bên ngoài quá loạn, em ngoan ngoãn chút đi.
- Đúng vậy, Tiểu Du nói không sai.
em đừng hướng bên ngoài lung tung chạy nữa, phải nghe lời – Cẩn Gia Lạc cũng lên tiếng ủng hộ cho Phó Gia Du.
Cẩn Gia Du gương mặt ỉu xìu đành gật đầu đồng ý lẩm bẩm:
- Em biết rồi, em nhất đính sẽ ngoan ngoãn nghe lời chị dâu tương lai mà.
Nhìn vẻ mặt vô cùng đáng yêu của Cẩn Gia Tú, Lưu Nhân không che giấu được ý cười khẽ xoa đầu của cô cưng chiều nói:
- Được rồi, em muốn đi đâu anh đi cùng với em.
Cẩn Gia Tú nghe vậy lập tức vui vẻ hẳn cả lên, không ngừng gật đầu đôi mắt lấp lánh sáng rỡ nhìn chằm chằm Lưu Nhân nói:
- Được, được nha.
- Lưu thiếu, anh cũng phải cẩn thận – Phó Gia Du vẫn cẩn thận nhắc nhở, nói thật cô không yên tâm lắm, có lẽ cô vẫn nên tự mình bảo vệ Cẩn Gia Tú, dạo này mí mắt cô giật liên tục cô rất lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì đó, huống chi tên quỷ quyệt Lý Kế Minh nhất định bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích.
Cẩn Gia Lạc tất nhiên đồng ý với Phó Gia Du ở bên ngoài hiện giờ rất loạn, Cẩn Gia Tú một người con gái yếu đuối một mình đi bên ngoài không an toàn nhưng ngay cả Lưu Nhân cũng dặn dò thì có hơi quá không, đừng quên Lưu Nhân chính là người đứng đầu của thương hội Hoàng Phố đó, kẻ nào lại dám vuốt râu hùm chứ.
Hắn lại có chút ghen tị Phó Gia Du lại tốt với Lưu Nhân như vậy, hắn luôn cảm thấy sự quan tâm của Phó Gia Du với Lưu Nhân có gì đó không bình thường.
Nhưng hắn chỉ quay sang nhìn Phó Gia Du chứ không hỏi ra miệng, hắn cũng không muốn cãi nhau với cô vì chuyện này nữa.
Đối diện với ánh mắt của Cẩn Gia Lạc, Phó Gia Du hiểu hắn đang nghĩ gì nhưng cô vẫn không thể giải thích cho hắn về mối quan hệ của cô với Lưu Nhân lúc này được, chỉ có thể nói:
- Gia Lạc, anh cũng phải cẩn thận, nhất là phải để ý đến Gia Tú.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...