Phùng Thư uống trà xong nhưng Lý Diệu Thần vẫn không trả lời bà ta!
Lúc đầu bà ta nói xưng hô đó với Lý Diệu Thần đương nhiên là lúc này cũng chỉ Lý Diệu Thần!
Lý Diệu Thần lo lắng nhìn Lý Mỹ Na.
Lý Diệu Thần quả thực rất yêu thương Lý Mỹ Na, không hy vọng cháu gái mình sẽ khổ sở.
Ông ấy hiểu rõ cháu gái mình sẽ không tùy tiện khuất phục như vậy!
Lý Khải dường như cảm thấy cha mình đang thất thần thì nói: "Ba, Phùng sư phụ đang hỏi cha đấy!"
Lúc này Lý Diệu Thần mới giật mình hồi phục tinh thần.
"Phùng sư phụ, Mỹ Na chưa từng tiếp xúc làm quen với Khương Văn, sẽ không tránh khỏi có một số chuyện không hợp ý...!Không thì để bọn họ làm quen tiếp xúc một thời gian trước rồi quyết định?"
Lý Diệu Thần uyển chuyển nói.
Đây là thứ ông có khả năng tranh thủ lúc này.
Phùng Thư cười nói: "Tôn gia chủ, vừa rồi không trả lời tôi ngay là vì lo lắng chuyện này sao.
Quả nhiên là Tôn gia chủ rất yêu thương Mỹ Na."
Mặt Phùng Thư rất thản nhiên.
Đồng thời bà ta cũng dần bình tĩnh trở lại.
Ở trong lòng bà ta, bà ta là người truyền công pháp của Lý Mỹ Na, còn chỉ điểm cho Lý Khải, chính là ân nhân lớn nhất của Tôn gia.
Lý Diệu Thần nhìn bà ta cũng phải tôn kính.
Nhưng mà vừa rồi Lý Diệu Thần không đáp lời bà ta khiến bà ta cảm thấy khó chịu.
Hiện tại đã có lời giải thích nên trên mặt bà ta lại nở nụ cười, dừng một chút mới nói: "Nhưng cũng không cần để bọn họ làm quen đâu.
Khương Văn thật sự thích Mỹ Na, hơn nữa còn đồng ý nhất định sẽ để Mỹ Na làm mợ Khương, là vợ cả, bà Khương tương lai của Khương gia!"
"Cho nên Khương Văn sẽ không bạc đãi Mỹ Na đâu! Mỹ Na sẽ không chịu thiệt!"
"Ha ha, Khương Văn, không phải đã chuẩn bị nhẫn sẵn rồi sao? Mau đi cầu hôn Khương Di đi!"
Khương Văn lập tức gật đầu, thản nhiên bước tới trước mặt Mỹ Na.
"Mỹ Na, trong một buổi tiệc trước đây, sau khi nhìn thấy em anh đã trúng tiếng sét ái tình!"
"Chỉ tiếc lần đó em rời đi vội vàng nên anh không có cơ hội để đến gần em!"
"Hiện tại là lần thứ hai thấy em, anh cảm thấy rất vui!"
"Đây là chiếc nhẫn kim cương được tạo bởi đại sư đỉnh cấp thế giới, toàn bộ thế giới chỉ có chín mươi chín chiếc!"
"Hiện tại, anh tặng cho em! Hy vọng em có thể đồng ý lời cầu hôn của anh!"
Khương Văn thậm chí còn quỳ một gối xuống, làm ra vẻ thân sĩ.
Tầng lớp con chấu Tôn gia cũng có cô gái khác, ví dụ như Lý Mỹ Liên, trưởng thành cũng cực kỳ xinh đẹp.
Lúc này hai mắt cô ta dường như có bông hoa mê muội: "Thật lãng mạn! Cậu Khương quả thật rất có lòng!"
"Chị Mỹ Na, chị mau đồng ý đi!"
Lý Mỹ Liên làm như cô ta mới là người được cầu hôn vậy, trong âm thanh còn mang theo sự kích động run rẩy.
Cô ta chính là con gái của Lý Trạch - cô của Lý Mỹ Na.
Cô của Lý Mỹ Na - Lý Trạch cũng không ra ngoài ở mà vẫn ở lại Tôn gia, vị hôn phu của bà ta cũng đến đây ở rể.
Chuyện này cũng là bà ta cam tâm tình nguyện làm như vậy!
Dù sao lợi ích của Tôn gia rất lớn! Nếu như bà ta gả ra ngoài thì sao còn có thể hưởng thụ lợi ích mà Tôn gia mang đến được!
Cho nên Lý Trạch hiện tại ở trong Tôn gia cũng có thể coi như là trưởng lão, tiếp nhận một trong những sản nghiệp của Tôn gia.
Mà bản thân Lý Mỹ Liên cũng là Tổng Giám đốc của một công ty chi nhánh...
Giờ phút này, trong nội tâm của cô ta đang gào thét điên cười: "Nếu tôi là cô cả Tôn gia, tôi nhất định sẽ nhanh chóng đồng ý! Vì sao tôi không phải là cô cả Tôn Gia chứ!"
Tuy rằng Khương Văn đang quỳ gối nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập sự tự tin và ngạo nghễ.
Gia tộc của anh ta sắp tiến vào hàng ngũ gia tộc hạng nhất! cha là tông sư nửa bước Hóa Cảnh! Mà bản thân anh ta tuổi trẻ tài cao, là cậu chủ của gia tộc, là võ giả nội kình nhị phẩm!
Người đàn ông như anh ta chỉ cần cầu hồi thì không có một người con gái nào ở cả Lục Nam từ chối!
Nhưng mà...
Lúc này Lý Mỹ Na cuối cùng cũng giật mình tỉnh táo lại: "Cậu Khương, tôi không đồng ý!"
Nói xong, Lý Mỹ Na nhanh chóng trốn tránh đi tới một bên.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Tuy rằng Phùng Thư và Khương Văn có chút vội vàng thật nhưng lời của Lý Mỹ Na hiện tại không khác gì ném mặt mũi của bọn họ đi!
Nụ cười trên mặt Phùng Thư nhanh chóng cứng lại.
"Mỹ Na, những lời con nói vừa rồi vi sư không nghe rõ.
Con nói lại một lần nữa!"
Tất cả mọi người đều nghe ra được Phùng Thư đang tức giận.
Lý Mỹ Na nói với Phùng Thư: "Phùng sư phụ, con không thích Khương Văn.
Con không đồng ý lời cầu hôn của anh ta.
Mong sư phụ đừng chỉ hôn cho con!"
Lý Mỹ Na đối với Phùng Thư cực kỳ tôn kính, lúc nói ra những lời này, trong giọng còn mang theo tia cầu xin!
Gương mặt Phùng Tính Mĩ đã xanh mét, thậm chí có chút đen.
Không khí trong phòng lúc này cực kỳ lạnh lẽo.
"Lý Mỹ Na! Cháu nói gì vậy?"
"Phùng sư phụ làm mối cho cháu, tìm đối tượng tốt như cậu Khương đây thì cháy hẳn nên mang ơn! Quỳ xuống cảm ơn!"
"Mau giải thích với Phùng sư phụ! Nhanh chóng đồng ý lời cầu hôn của cậu Khương đi!"
Bác và cô của Lý Mỹ Na là Lý Sơn và Lý Trạch lời tiếp lời.
Lúc này Lý Khải cũng nói: "Mỹ Na, ít nhất con cũng nên tiếp xúc với cậu Khương trước..."
Lý Mỹ Na cũng cực kỳ kiên quyết: "Không! Ba, con gái không muốn tiếp xúc với Khương Văn! Con cũng không đồng ý loại chỉ hôn như này!"
Lý Mỹ Na là nữ tổng tài trong vòng tròn, ít nhiều cũng nghe nói tới công tử bột, cô chiêu của một số gia tộc lớn.
Đương nhiên, Lý Mỹ Na cũng nghe được vài chuyện về Khương Văn.
Khương Văn cực kỳ làm màu, lạm tình! Nghe nói anh ta đồng thời đùa bơn hai sinh viên nữ, khiến cho người ta mang thai.
Cuối cùng anh ta chán ghét hai sinh viên nữ kia, lang tâm cẩu phế đưa bọn họ đến kỹ viện...
Cho nên, trong thâm tâm của Lý Mỹ Na cực kỳ phản cảm với Khương Văn!
Huống chi, hiện tại trong lòng cô ta chỉ có Diệp Đông! Mặc kệ là loại nam sinh nào cũng không thể bằng Diệp Đông!
Sắc mặt của Lý Sơn, Lý Trạch và những người khác trong Tôn gia đều thay đổi.
Bọn họ để ý đến sắp mặt của Phùng Thư và Khương Văn, nét mặt cực kỳ khó coi!
Ở trong nội tâm bọn họ, chắc chắn sẽ không thèm quan tâm đến cuộc sống sau này của Lý Mỹ Na có hạnh phúc hay không!
Bọn họ chỉ biết, nếu như Tôn gia kết thân gia với Khương gia, vậy thì danh vọng và địa vị của Tôn gia cũng như nước lên thì thuyền lên!
Bọn họ là cao tầng của Tôn gia, là trung tâm nên chắc chắn cũng sẽ nhận được nhiều chỗ tốt!
Nhưng mà hiện tại Lý Mỹ Na lại từ chối, một khi Phùng Thư và Khương Văn mất hứng thì chuyện tốt sẽ thành chuyện xấu!
Bọn họ tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!
"Lý Mỹ Na, đừng có làm loạn! Phùng sư phụ là sư phụ truyền dạy võ đạo cho cháu, một ngày làm thầy, cả đời làm cha mẹ!"
"Phùng sự phụ chỉ hôn là vì muốn tốt cho cháu! Cháu phải lập tức đồng ý!"
Lý Sơn lập tức quát lớn.
Chỉ có Lý Sơn mới biết, thật ra vợ mình lén lút dùng danh nghĩa của Tôn gia lập một công ty, mà công ty đó lại có mối làm ăn với Khương gia.
Một khi có quan hệ thân thích, vậy chắc chắn vợ ông ta sẽ nhận lợi nhuận cực lớn, cuồn cuộn không ngừng!
Lý Mỹ Liên cũng nói: "Chị Mỹ Na, em cũng muốn Phùng sư phụ chỉ hôn mà còn không có tư cách đây! Chị vậy mà lại dám làm trái ý Phùng sư phụ!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...