“Diệp Đông, bây giờ anh có bận không?”
Lúc anh nhận điện thoại, giọng Liên Thục Giai truyền từ điện thoại ra có chút ngượng ngùng.
Diệp Đông đáp: “Bất cứ khi nào em gọi cho anh, anh đều không bận.”
Liên Thục Giai nghe anh nói như vậy, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ ngượng ngùng hạnh phúc.
Năm xưa khi còn học cấp ba, Diệp Đông có chút phong độ khó có thể diễn tả được.
Ngày nay, anh rất biết cách dỗ con gái vui.
Nhưng điều này cũng nói rõ, Diệp Đông thật sự rất quan tâm Liên Thục Giai.
Cô dường như có chút muốn nói lại thôi: “Diệp Đông, em muốn mời anh tới quán cà phê Thanh Xuân uống cà phê...”
Diệp Đông mỉm cười đáp: “Được! Bây giờ em đang ở đâu, anh qua đó đón em!”
Liên Thục Giai nói: “Em ở cửa của Nguyệt Minh chờ anh.
À...!Anh có thể nhanh một chút được không?”
Lúc cúp điện thoại.
“Thục Nhiên, có chuyện gì thế? Dường như em có vẻ rất lo lắng?”
Lúc này, Diệp Đông nghĩ tới mấy ngày trước hình như công ty của cô xuất hiện vấn đề khó giải quyết.
Chẳng lẽ là bởi vì...!Những chuyện này?
Giờ phút này, anh chẳng hề suy nghĩ nhiều.
Diệp Đông đi tới gara xe lái một chiếc Ferrari ra ngoài.
Chiếc xe này còn là phiên bản giới hạn được đặt làm.
Diệp Đông trực tiếp lái chiếc xe này đi thẳng tới Nguyệt Minh.
Đại sảnh của khu kinh doanh bất động sản ngay ở dưới núi Ngũ Giai.
Vì thế anh nhất định sẽ đi qua đại sảnh này.
Diệp Đông lái xe với tốc độ rất nhanh, động cơ của chiếc Ferrari phiên bản giới hạn phát ra tiếng rít gào.
Trong đại sảnh của khu kinh doanh bất động sản có rất nhiều cô gái bán hàng đều liếc mắt nhìn theo.
Bởi vì công việc nên bọn họ biết kha khá về một số loại xe.
Bao gồm một số khách hàng cũng nằm trong diện được chú ý tới.
“Trời ạ! Đó là Ferrari phiên bản giới hạn! Hơn nữa đó còn là một trong những chiếc được đặt làm.
Một chiếc ít nhất cũng phải mười lăm tỷ.”
“Người có thể lái được chiếc xe như vậy, hơn nữa còn đi từ trên núi xuống chắc chắn là người nhà thế phiệt.”
“Xe như vậy đều do người trẻ lái.
Nhất định đó là cậu cả của hào môn nào đó lái!”
Thậm chí trong mắt của một nhân viên kinh doanh bất động sản còn lộ ra vẻ si mê.
“Chỉ có tôi mới tra được thông tin của khách hàng khu biệt thự.
Nhưng chỉ có thể tra được một phần mà thôi.”
“Nếu như tôi vượt cấp điều tra thông tin khách hàng thì sẽ bị đuổi việc.
Mấy người cảm thấy bản thân dám can đảm điều tra thông tin sao?”
Quản lý kinh doanh bất động sản Lâm Ánh đi giày cao gót bước tới, vênh mặt hất hàm nói.
Lúc này, một khách hàng lên tiếng.
“Chiếc Ferrari vừa rồi là phiên bản giới hạn đặt làm, lượng bán ra trên toàn cầu cực kỳ ít.
Hơn nữa, chẳng phải có tiền là mua được.
Xem ra, người lái chiếc xe này là cậu cả của một trong bảy gia tộc lớn của Khế Lệ.”
Lâm Ánh nhìn thoáng qua khách hàng này, là một phú hào có gia sản lên tới mấy chục triệu.
Đây chính là khách hàng lớn của cô ta.
Đương nhiên, Lâm Ánh sẽ phải lễ phép, trên mặt hơi lộ ra vẻ tươi cười.
“Tổng giám đốc Hoàng, anh nói không sai.”
“Nhưng Tổng giám đốc Hoàng cũng không cần phải suy đoán, tôi có thể nói cho anh biết đây là xe của ai.”
Lúc Lâm Ánh nói ra câu này, trên mặt lộ rõ nụ cười đắc ý.
Những người khác nghe thấy vậy thì đều vểnh tai lẳng lặng nghe.
Quả thực bọn họ vô cùng tò mò.
Kể của vị Tổng giám đốc Hoàng này cũng đều ngừng thở lắng nghe.
Giống như rất nhiều học sinh tiểu học đang đợi nghe giảng vậy.
Lâm Ánh cảm thấy rất hài lòng.
“Thực ra, tôi cũng vô tình mới biết được mà thôi.”
“Bạn trai tôi là quản lý cao cấp của sản nghiệp Thẩm gia.
Hơn nữa còn được cậu cả Thẩm gia tin tưởng...”
“Ừm...!Vì thế, lúc họ mua chiếc xe này, bạn trai của tôi đã cùng cậu cả Thẩm gia đi mua.”
“Giá thị trường thật sự là mười lăm tỷ.
Nhưng cậu Thẩm muốn chắc chắn mua được chiếc xe này nên đã trả thêm ba tỷ để mua.”
Lúc Lâm Ánh nói chuyện này, trong đôi mắt cô ta tràn đầy vẻ tự tin và đắc ý.
Rất nhiều người, nhất là các cô gái đều nhìn về phía Lâm Ánh với ánh mắt hâm mộ.
Cậu cả Thẩm gia là người sẽ tiếp quản toàn bộ Thẩm gia.
Được cậu cả Thẩm gia tin tưởng quả thực có nghĩa là bạn trai của cô ta sẽ được cất nhắc.
Đồng thời họ cũng cảm thấy nghi ngờ.
Vì sao cậu cả Thẩm gia lại cứ khăng khăng muốn mua chiếc xe này? Hơn nữa còn trả thêm ba triệu, đúng là rất nhiều.
Ở hiện trường lúc này có rất nhiều triệu phú.
Nhưng giá trị một chiếc xe của người ta đã hơn cả toàn bộ gia sản của họ.
“Xem ra cậu Thẩm rất thích chiếc xe này...!Đúng vậy, toàn bộ Khế Lệ chỉ có cậu Thẩm xứng với chiếc xe này!”
Trong khi nói chuyện, Tổng giám đốc Hoàng kia đều tỏ ra cung kính với cậu cả Thẩm gia.
Lâm Ánh cười lắc đầu.
“Tổng giám đốc Hoàng, anh sai rồi.”
“Cậu Thẩm hoặc có thể nói Thẩm gia mua chiếc xe này là để đưa cho vị khách quý ở trong biệt thự số một kia.”
Lúc Lâm Ánh nói câu này, trên mặt cô ta đã không còn dáng vẻ tươi cười nữa, chỉ có biểu cảm tôn kính.
Những người khác cũng lộ ra vẻ chấn động, trong lòng như có sóng cả dâng trào.
Điều này có nghĩa là người lái chiếc xe vừa rồi đi qua đây chính là người mà ngay cả cậu cả Thẩm gia cũng phải kính trọng.
Đôi mắt của Lâm Ánh nhìn về phía chiếc Ferrari biến mất nói: “Tôi nghe nói vị khách quý này có tuổi tác không lớn.
Đại khái cũng tầm tuổi tôi thôi!”
Trong mắt Lâm Ánh lộ ra vẻ tôn kính xen lẫn sự tiếc nuối.
Bởi vì, mặc dù bây giờ cô ta là quản lý kinh doanh bất động sản nhưng vẫn không có tư cách biết được thông tin của chủ nhân căn biệt thự số một.
Không có tư cách nhìn thấy người đó.
Thậm chí, cô ta đã hỏi bạn trai của mình là Trần Minh nhưng anh ta cũng nói năng rất thận trọng, tuyệt đối không dám tiết lộ chút nào.
Đối với lần này, Lâm Ánh cũng không dám tiếp tục hỏi nữa.
Chuyện mà Thẩm gia yêu cầu giữ bí mật, cô ta tuyệt không dám tùy tiện thám thính.
Thậm chí, Lâm Ánh đã từng ảo tưởng nểu bản thân có thể quen biết người này, thậm chí có dù bản thân hầu hạ người đó cũng vô cùng vinh hạnh.
Nhưng cô ta biết, e rằng người như vậy cũng vốn chẳng để bản thân vào mắt.
Diệp Đông lái xe với tốc độ rất nhanh, chớp mắt đã tới Nguyệt Minh.
Khu dân cư cao cấp tại Nam Thành của Khế Lệ, một bóng dáng xinh đẹp động lòng người đang kiễng chân trông ngóng ở cửa Nguyệt Minh.
Liên Thục Giai thực sự rất đẹp, vì thế khó tránh khỏi sẽ trở thành điểm nhấn của phong cảnh.
Rất nhiều người qua đường không nhịn được ngắm cô ấy mấy lần.
Có đôi tình nhân đi qua nơi này, không chỉ người con trai không nhịn được nhìn vài lần, thậm chí ngay cả cô gái kia cũng phải nhìn mấy lần.
Bởi vì cách ăn mặc của Liên Thục Giai thực sự khiến khí chất của cô càng thêm nổi bật.
“Oa, cô gái kia thực sự vô cùng đẹp! Nếu tôi có bạn gái như vậy thì chết cũng cam lòng.”
“Cô gái này là người con gái xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp! Đúng là có một không hai.”
“Cô ấy không chỉ đẹp, quan trọng hơn là dáng người cũng không hề tệ...”
Những chàng trai đi qua đều không nhịn được nói.
“Vèo!”
Diệp Đông lái chiếc Ferrari kia dừng sát ngay trước mặt Liên Thục Giai..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...