Điền Viên Cốc Hương

Trong viện Lí gia lại ồn ào.

Chạng vạng là lúc kết thúc công việc, bởi vì thiếu Lí Đắc Giang, một mảnh ruộng dự tính sẽ làm xong lại không có hoàn tất, Trương thị cho rằng Lí Đắc Giang bị người gọi đi phụ bắt cá nên không để ý, định trở về rầy rà một chút là qua. Nhưng lúc trở về, Trần thị ngoại trừ nấu một ít trứng gà, không có đồ mặn, lại nghe nói Lí Đắc Giang cùng Hứa thị thu thập đồ đạc đi trấn trên, trong lòng thấy khó chịu, sắc mặt Lí Hà thị thay đổi, Trần thị làm như không có việc gì, khuấy động: "Nương a, ngươi không biết Nhị ca cùng Nhị tẩu, trang điểm xinh đẹp đi ra ngoài, không thấy có chỗ nào không ổn, Nhị tẩu bị bệnh nhiều ngày như vậy, ta nghĩ bọn họ muốn đi ra ngoài Nhị ca đã hỏi qua nương nên không nói gì thêm, ai biết là bọn hắn tự chủ trương."

Trương thị tức giận càng sâu, "Nương, ngươi nhìn đi, chúng ta ai cũng mệt đến nửa đêm mới trở về nhà, hai người còn bỏ đi, không chừng lại là đi giúp bên kia đi, cả ngày chỉ biết có nhà mẹ đẻ thôi, cả nửa năm ta không có về nhà mẹ đẻ!”

Lí Hải buồn rầu không nói chuyện, Lí lão đầu một bên quấn thuốc lá rời.

Hôm nay trời đã tối còn chưa về nhà, nàng dâu cả nổi giận đùng đùng, vợ Lão Tứ đâm chọt, Lí Hà thị lúc này lên tiếng, "Ăn cơm ăn cơm, người làm việc cả ngày còn phải chờ người không làm việc! Đi ra ngoài cả ngày còn không biết đường trở về."

Trần thị đã chờ giờ khắc này, cao giọng dạ, dọn xong cái bàn, bày lên một tô cơm với bát đũa, vì đang lúc ngày mùa bạn rộn, nên xào vài cái trứng gà, Trương thị thừa dịp Trần thị đi lấy cơm, lấy tay bốc một miếng trứng gà nhét vào miệng Lập Thu, Lí Hà thị không quen nhìn nàng diễn xuất, "Đã đói thành cái dạng này sao?"


Một cái xe trâu tiến vào trong viện, Lí Đắc Giang cười hề hề nói: "Cha, nương, ăn cơm."

Lí Hà thị thấy xe trâu càng giận, "Ta hỏi đây là như thế nào, nói đi liền đi, còn mướn xe trâu trở về, không làm đương gia không biết củi gạo dầu muối quý, muốn cho các ngươi đương gia..."

Lí Hà thị chưa kể lể xong, thấy Hứa Tần thị đỡ Hứa thị đi ra, trời tối bọn họ chỉ nhìn thấy xe ngựa cũng không có thấy rõ ràng người bên trong, Lí Hà thị vừa thấy thông gia, lắp bắp kinh hãi, nói một nửa liền ngừng, khí thế yếu đi không ít.

Hứa Tần thị hạ quyết tâm làm chỗ dựa cho nữ nhi, nhân tiện đem cơn giận vài năm không có chỗ phát tiết phát ra, thấy Lí Hà thị như thế, cũng nói: "Mấy ngày này vốn là để cho người trẻ tuổi làm chủ, chỉ có người không kiến thức mới cầm giữ, bất quá cũng yên tâm, mấy thứ này đều là lễ chúng ta đưa tới, nha, liền ăn mấy thứ này a..." Nói xong bước đi đến cái bàn phía trước, "Chậc chậc chậc, khó trách khuê nữ ta gầy thành cái dạng này, đáng thương cũng là mệnh khổ, có đứa nhỏ cũng không thể ăn một miếng ngon, ta thương cho khuê nữ của mình a, Giang, trước đi giết gà hầm canh đi."

Lí Đắc Giang đáp lời, mang gà đi vào bếp, còn quay đầu kêu cả nhà khoan ăn, đợi mang lên thêm hai mâm đồ ăn ngon.

Hứa Tần thị không phải là người để bụng, lúc trước nếu không bị Lí Hà thị đối xử như thế, bà cũng không đến mức nói như vậy, xả hơi xong liền hoà hoãn khẩu nói với Lí lão đầu: "Thông gia, khuê nữ ta vừa mang thai ta nhất thời nhanh miệng, nói cái gì ngươi không cần để trong lòng, y quán lão tiên sinh nói muốn tĩnh dưỡng, ta không phải sợ trì hoãn việc các ngươi sao, cũng không bận rộn gì nên đi qua hầu hạ, cũng không báo trước với ngươi, cũng thật muốn làm phiền."


Vừa mới dứt lời, Lí lão đầu liền đứng lên, mời Hứa Tần thị ngồi, cả nhà đều vui vẻ, Lập Thu vừa nghe nói có gà ăn càng vui vẻ, "Nhị bá, ta giúp ngươi nhóm lửa, ta muốn ăn chân gà."

Lí Hà thị lại nhìn chằm chằm trên xe coi còn có thứ gì, thấy Hứa Tần thị mang xuống gói lớn gói nhỏ vào phòng Hứa thị, làm giảm cơn giận trong lòng nàng, nhưng cũng không nói gì, dù sao có lão Nhị, trong nhà an ổn không ít, nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lí Đắc Giang chưa từng vui vẻ như thế, nhanh nhẹn giết gà hầm canh, lại vội sắp xếp đồ mang về, biếu một khúc vải cho Lí Hà thị may quần áo, một khúc sa tanh tốt nhất cho Linh Nga thêu đồ cưới, chờ gà hầm xong cho Lập Thu một cái chân gà, lúc người một nhà ngồi xuống ăn cơm hắn lại rót rượu cho Lí lão đầu cùng Lí Hải và Lí Đắc Hà, kết quả là quên phần của mình chỉ ngồi một chỗ cười ha ha, toàn bộ Lí gia sân tràn đầy không khí vui mừng, hoà nhã khó được.

Trương thị, Trần thị đều được Hứa Tần thị cho quà, vẻ mặt dĩ nhiên trở nên ôn hoà, đặc biệt là Trần thị, luôn ghé vào bên Hứa thị dặn dò nào là hoài đứa nhỏ phải chú ý cái này cái kia, giống nàng đã sinh bao nhiêu đứa vậy, hơn nữa còn bám vào bên tai Hứa thị nhỏ giọng nói chuyện khi thì cười trộm, còn thân hơn tỷ muội ruột thịt.

Ăn cơm xong nói chuyện nhiều, phải đối diện với sự tình trước mắt, Hứa Tần thị ở lại, không biết phải ở nơi nào.


Lí Đắc Giang nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy ở bên Cốc Vũ là thỏa đáng, bên kia chỉ có nhà lão Nhị cùng hai ông cháu Nhị thúc công, hắn nghĩ lúc trước Lí Đắc Tuyền làm giường nhỏ cũng còn trống, nếu không ở cùng Vương thị hẳn là không thành vấn đề.

Hứa Tần thị dọc đường đi nghe Hứa thị nói cả nhà Lí gia lão Tam trở về bị đuổi đi, lúc đó Hứa thị còn ở bên ngoài phụ giúp Hứa Thế Cùng không biết chuyện, tiếp theo náo loạn mấy lần đều do bên kia giúp đỡ khuê nữ của mình, đặc biệt nói đến bên kia có cháu gái kêu là Cốc Vũ, đặc biệt lanh lợi, bị đẩy xuống sông cũng cố lấy nước đầu hoa tán, sau đó lại đưa tới canh cá đá, lần này đi coi thầy thuốc là do giấc mộng của nàng... Tóm lại một câu, Hứa Tần thị hiện tại muốn gặp và nhận thức người bên kia.

Bề ngoài nàng biểu đạt cảm kích, nàng biết Hứa thị là người thành thật, lần này tới thấy nàng dâu cả không vừa, vợ Lão Tứ còn phải xem không biết ngày sau thế nào, lão Tam bên kia chưa biết được, trong lòng Hứa Tần thị thầm đánh giá, liền biết rõ bên kia có bao nhiêu cân lượng.

Khi Lí Đắc Giang nói muốn mình ở sân bên kia, Hứa Tần thị nói để tự mình đi qua. Lí Đắc Giang cùng Hứa Tần thị cố ý lưu lại vật liệu may mặc, nghĩ thời tiết dần dần nóng, cho Tiểu Mãn, Cốc Vũ làm quần áo mới, lại mang theo mấy cân thịt, còn có một vòng tay cho Hạ Xuyên, hướng nhà Cốc Vũ đi.

Cả nhà Cốc Vũ đang ăn cơm, một chén cá chạch kho cay, một tô canh rau xanh, Vương thị còn có một chén bánh. Trước giờ cơm, Cốc Vũ thương nghị với Kinh Trập nên làm gì với ba mẫu ruộng nước, ban ngày Cốc Vũ cùng Tiểu Mãn không thể xuống ruộng, chỉ có thể làm buổi tối, cũng may có ánh trăng coi như có thể thấy đường, chỉ là bọn hắn chưa từng làm ruộng, Kinh Trập tan học sẽ đi cày ruộng, nhìn thấy đơn giản, liền cân nhắc buổi tối đi thực tiễn một chút. Huynh muội ba người đầy tâm sự ăn cơm, không nghĩ đến có khách.

Thấy Lí Đắc Giang mang theo nhiều đồ đạc tiến vào, Vương thị ngượng ngùng, lễ mừng năm mới nàng không thể nhận, Hứa Tần thị lại cao hứng ôm Hạ Xuyên nựng một hồi, "Đây là hàng hoá của nhà, không phải ta khoe khoang, hắn ở trấn trên mở tửu lâu, sinh ý cũng khá, mấy thứ này có sẵn, các ngươi nhận đi, ngươi chính là Cốc Vũ đi, nếu không có ngươi Nhị bá mẫu người làm sao thuận lợi hoài thượng như vậy, ta nghĩ chính là công lao ở nước đầu kia, thật sự là dễ thương, trắng nõn non mềm lại cơ trí, một điểm không giống khuê nữ thôn trang."

Cốc Vũ mừng cho bọn họ, vô tình nghe được lời khích lệ trong lòng nở hoa, lại thấy vải vóc cũng tốt, thịt có lẽ cũng ăn được rất lâu, thấy Hứa Tần thị cũng không khó chung đụng, liền cười mỉm chi nói: "Mỗ mỗ (bà bà), ta cảm thấy Nhị bá mẫu sẽ có tiểu đệ đệ, nói không chừng một lần sinh hai a."


Lí Đắc Giang cho Nhị thúc công một gói to thuốc lá, Nhị thúc công đi vắng, hắn cùng An Cẩm Hiên thương lượng xem có thể để Hứa Tần thị ở lại mấy ngày hay không, An Cẩm Hiên không nói gì, ăn cơm xong liền trở về phòng .

Hứa Tần thị cứ như vậy ở lại, Lí Đắc Tuyền định chuyển cái giường nhỏ lúc trước làm cho Cốc Vũ vào phòng của bọn họ, Vương thị không chịu, hai người nhường qua lại, cuối cùng quyết định để Vương thị cùng Hứa Tần thị cùng nhau ngủ giường lớn, lúc Lí Đắc Tuyền trở về Hứa Tần thị sẽ ngủ với Cốc Vũ, Tiểu Mãn chuyển qua giường nhỏ. Hứa Tần thị thấy Vương thị có tri thức hiểu lễ nghĩa lại tri kỷ như vậy, càng thích.

Lí Đắc Giang sắp xếp cho Hứa Tần thị xong, muốn đi sang sân bên kia.

Cốc Vũ cười hì hì kéo Lí Đắc Giang qua, nhỏ giọng nói mấy câu, Lí Đắc Giang đầu tiên là, sau đó gật gật đầu, "Này các ngươi còn ăn."

Cốc Vũ thấy Lí Đắc Giang không có ý trách tội, cất cao giọng nói: "Nhị bá, chờ Nhị bá mẫu nếu sinh con có thể kêu Tiểu Hàn, cũng có thể kêu Đại Hàn, tên khác nghe không hay!"

Lí Đắc Giang ngẩn ra, mới nhớ tới lúc trước Lí lão đầu đặt tên đều dựa vào thời tiết, này đại ca có Lập Xuân, Lập Hạ, Lập Thu, lão Tam bên này có Kinh Trập, Tiểu Mãn, Cốc Vũ, Hạ Xuyên, còn lại thanh minh, tiểu tuyết không tốt, Tiểu Hàn không sai, đến lúc sinh vừa đúng thời tiết đó, nên đồng ý, "Tốt, hay dùng tên Cốc Vũ của chúng ta đặt đi, Tiểu Hàn cũng xong, Đại Hàn cũng được!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui