Editor: Nha Đam
Tây Á có chút kinh ngạc đối diện với tầm mắt của cô.
Chị ta giống như......
Thay đổi.
Công tước Hill nghe ra lời nói của cô ý có điều chỉ.
Hắn trầm giọng hỏi: "Tây Á, ngươi đối với ngươi tỷ tỷ làm cái gì?"
Tây Á ngẩng đầu nhìn thoáng qua cha có chút phẫn nộ, lại nhìn nhìn Phong Thiển một bên không chút để ý.
Cô ta nhẹ nhàng cắn cắn môi, cúi đầu thấp, tiếng nói mang theo tiếng khóc nức nở: "Cha, Tây Á chưa từng làm cái gì......"
Trong đôi mắt màu lam nhạt của cô ta chứa đầy nước mắt, thoạt nhìn nhu nhược đáng thương.
Công tước Hill không để ý đến, ông nhìn về phía Phong Thiển, "Thiển Thiển, gặp ủy khuất gì cứ việc nói với cha, cha sẽ thay con làm chủ."
Cô cong cong mắt, đôi mắt đen nhánh nhìn không ra cảm xúc gì, cô nhìn thoáng qua Tây Á, nhàn nhạt nói: "Cha, con mệt quá."
Công tước Hill lúc này mới chậm chạp ý thức được, tiểu nha đầu bôn ba như vậy, nhất định là không có nghỉ ngơi tốt.
Chuyện khác cũng tạm thời vứt sau đầu đi.
Công tước vội vàng phân phó người hầu: "Còn không mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi."
Người hầu cung kính gật đầu, mang theo Phong Thiển rời đi.
Tây Á âm thầm bóp lòng bàn tay, đôi mắt tràn ngập nghi hoặc.
Chị ta vì sao......
Không nói cho cha?
Đối phương biểu hiện không để ý như vậy, bộ dáng không chút để ý so với cáo trạng càng làm cho Tây Á khẩn trương.
Chị ta hiện tại giống như đã......
Nhìn không thấu người chị này của mình.
Công tước Hill nhìn theo con gái rời đi, chờ đến thân ảnh cô biến mất ở trong tầm mắt, ông mới xoay người nhìn về phía Tây Á.
"Tây Á, chớ quên, nó là chị của ngươi, cũng là người thừa kế, tương lai sẽ kế thừa vị trí công tước."
Đây xem như, chói lọi cảnh cáo.
Trong lòng Tây Á ghen ghét.
Trong lòng công tước phu nhân cũng không tốt.
Lại chỉ có thể nghẹn khuất.
Cô ta sao lại có thể bất tử ở trong biển đâu......
Tây Á rũ mắt, đôi mắt tràn ngập oán hận.
Đến nỗi Phong Thiển vì sao chưa nói là Tây Á đem chị ta đẩy xuống biển.
Nếu cô nói, cô chỉ là lười giải thích đến phí miệng lưỡi, Tây Á có thể hay không tức giận đến hộc máu?
Việc này không phải Phong Thiển muốn suy xét.
Từ lúc được đưa đến thế giới đồng thoại này, Phong Thiển liền không có nghỉ ngơi tốt.
Cho nên, cô vừa nằm trên giường liền mơ mơ màng màng ngủ rồi.
Sáng sớm hôm sau, có hầu gái người tiến vào kêu cô rời giường.
Nói là, vị hôn phu của nguyên chủ Kỵ sĩ Ryan tiến đến thăm.
Cô bị quấy rầy giấc ngủ, có chút bực bội.
Ngữ khí có chút không tốt, "Để hắn chờ."
Người hầu gái chỉ là kinh ngạc một chút, liền vội vàng rời khỏi phòng đi truyền lại lời nhắn.
Ngày thường, nếu là Kỵ sĩ Ryan tới thăm tiểu thư, tiểu thư chắc chắn lập tức rời giường trang điểm chải chuốt, cả người đều vui vẻ.
Chính là hôm nay tiểu thư, giống như đối với Kỵ sĩ Ryan chẳng hề để ý.
Còn có một chút hung dữ......
Người hầu gái truyền lại lời nói của Phong Thiển
Ngồi ở phòng khách uống cà phê, đang cùng công tước chuyện trò vui vẻ Kỵ sĩ Ryan biểu tình cứng đờ.
Dung nhan tuấn mỹ có một tia da nẻ.
Đây hình như là......Lần đầu tiên cô vắng vẻ hắn.
Ryan sắc mặt không thay đổi, "Không sao.
Thiển Thiển nhất định là mệt mỏi, cháu có thể chờ cô ấy tỉnh ngủ."
Công tước Hill cũng có chút kinh ngạc, tiểu nha đầu này trước kia nghe được Ryan lại đây, chính là cực kỳ vui vẻ.
Hôm nay vẫn là lần đầu tiên khiến Ryan ở chỗ này chờ.
"Tiểu nha đầu có chút bướng bỉnh, cũng chỉ có cháu mới che chở nó như vậy." Công tước Hill mỉm cười nói lời khách sáo.
Đối với đứa con rể này, trước mắt Công tước Hill vẫn là rất vừa lòng.
Hai người nói lời khách sáo.
Kỵ sĩ Ryan có chút thất thần.
Nếu không phải muốn ở trước mặt Công tước Hill lưu lại ấn tượng tốt, hắn mới sẽ không đến thăm Phong Thiển.
Rốt cuộc làm một vị hôn phu, vị hôn thê bình an trở về, hắn thế nào cũng phải đến đây nhìn xem.
Chẳng sợ hắn đối Phong Thiển cũng không có hứng thú.
***********
Thấy không nam chủ, tiểu kịch trường tới đây ~
Phong Thiển 【 chớp chớp đôi mắtxinh đẹp 】: Điện hạ, mảnh nhỏ của anh vì sao luôn thích tôi?
Mộ Diễn 【 rũ mắt, vành tai nóng lên】: Ừ.
Mộ Diễn 【 ngước mắt hỏi lại 】: Em......
Không thích?
Phong Thiển 【 nhấp môi, tay nhỏ nhéo nhéo góc áo 】: Không phải.
đôi mắt xinh đẹp của Phong Thiển không chớp mắt nhìn chằm chằm đối phương
Sau đó ——
Cô nhào lên đi hôn một cái lên sườn mặt đối phương.
Phong Thiển: Em chỉ là......
Muốn biết điện hạ là nghĩ như thế nào.
Mộ Diễn 【 cứng đờ, gương mặt trắng nõn bạo hồng.
】
Hắn......
rất xấu hổ.
......
......
Tiểu kịch trường chỉ để giải trí, không liên quan đến chính văn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...