Điện Đức Hoàng
Ông ta lại muốn bắt mạch cho Viễn Trọng Chi, dường như anh cũng không tin Viễn Trọng Chi thực sự đã chết.
Vì thế, ông ta nhất định phải tự mình xác định.
Không còn mạch đập.
Tiếp theo, ông ta thử dò xét hơi thở của Viễn Trọng Chi.
Tắt thở rồi!
Cuối cùng, ông ta hơi nghiêng người áp lỗ tai xuống phần ngực của Viễn Trọng Chi để lắng nghe nhịp tim.
Mặc dù những hành động này của Ngụy Tuấn được cho là bất kính với người đã khuất.
Tuy nhiên, hàng chục ôm trùm có mặt, chẳng ai dám tỏ ra bất mãn trước hành động của ông ta.
Mỗi người đều im như thóc đứng ở một bên, thậm chí ngay cả hít thở cũng sợ mình thở mạnh.
Chỉ có sát thần giống như Ngụy Tuấn mới có thể khiến những ông lớn ở tỉnh thành kiêng dè như vậy.
Thậm chí, lúc trước đã có một vài tin tức tương tự lưu truyền trong tỉnh thành từ lâu.
Người khiến những ông lớn ở thành phố Cửu Nam này kiêng nể thật sự không phải là Cửu Nam Vương Viễn Trọng Chi, mà là sát thần Ngụy Tuấn đang đứng bên anh ta
Nhịp tim cũng không còn.
Ngụy Tuấn đứng thẳng người dậy, thân thể ông ta hơi run rẩy.
Sau đó, ông ta nhắm mắt lại lần nữa và hít sâu một hơi.
Tiếp theo, Ngụy Tuấn xoay người.
Nét mặt ban đầu vốn không thay đổi, đột nhiên trở nên hết sức lạnh lùng.
Thoáng chốc, nhiệt độ trong cả hội trường đều giảm xuống đột ngột.
khiến mọi người ở đây cảm thấy như thể đang ngâm mình trong đầm lạnh vạn năm.
Ngụy Tuấn lia mắt nhìn qua một vòng, cuối cùng dừng mắt trên người quản gia Lâm Thiên Toàn.
“Là ai đã giết ông chủ?”
Ngụy Tuấn mở miệng, giọng nói trầm thấp, khàn khàn nghe xong mới biết đây là người từng trải qua nhiều thăng trầm, có rất nhiều chuyện cũ.
Lâm Thiên Toàn cảm thấy như đang bị ác ma xét hỏi.
Mặc dù ông ta và Ngụy Tuấn đã quen biết nhiều năm, nhưng trong lòng ông ta lúc này không khỏi rùng mình.
“Là Trần Hùng ở thành phố Bình Minh.
Kế đó, Lâm Thiên Toàn thuật lại những gì ông ta vừa mới nói.
Sau khi nghe xong, Ngụy Tuấn nhắm mắt lần thứ ba và hít thở thật sâu.
“Có chứng cớ gì không?”
Lâm Thiên Toàn vội vã trình lên một bản báo cáo xét nghiệm.
“Xế chiều hôm nay, ông chủ đột nhiên hộc máu rồi qua đời.
Chúng tôi đã xét nghiệm trong chất cặn ông ấy nôn ra có thành phần sen vàng bảy lá “Thất diệp kim liên có thể giải mọi chất độc kì lạ trên thế giới, đồng thời cũng có thể điều chế thành chất độc nhất thế giới.
“Mà bây giờ, chỉ Trần Hùng mới có sen vàng bảy lá “Hơn nữa, tối qua tôi vào nhà họ lấy rượu theo lời dặn dò của ông chủ.
Lúc trở về, chính tại tôi nghe thấy Trần Hùng và ông chủ xảy ra mâu thuẫn vì 350 tỷ đồng tiền khám bệnh.
“Khi ấy, Trần Hùng đã uy hiếp ông chủ, cậu ta nói rằng nếu ông chủ không trả 350 tỷ tiền khám bệnh thì sẽ khiến ông chủ trả giá đắt.
Nói tới đây, Lâm Thiên Toàn trực tiếp quỳ gối xuống trước mặt Ngụy Tuấn.
“Ông Trang, xin hãy phân xử giúp ông chủ”
“Thậm chí chúng tôi đã thông qua kiểm soát và điều tra tài khoản, tối qua ông chủ quả thực đã ký một tấm chi phiếu 350 tỷ cho Trần Hùng.
“Đâu ngờ rằng, cậu ta đã lấy được tiền nhưng vẫn đầu độc hại ông chủ”
Trên mặt Ngụy Tuấn lại khôi phục nét mặt vô cảm như ban đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...