Điện Đức Hoàng


Lúc thì cược mạng với ông ta, lúc lại nói muốn bảo vệ ông ta, rốt cuộc anh ta muốn làm gì đây chứ?
Huống chi, nơi này là Tô Hàng, ở trên Hổ Quyển này có ai dám ra tay với Tô Quang Huy ông ta chứ.
"Cậu Lạc, tôi không hiểu."
Lạc Tiến giải thích: "Tô Văn Hùng đã chết rồi, là bị đứa cháu gái Tô Cẩn Lương kia của ông tính kế.

Tiếp theo đây, Tô Cẩn Lương đã mua được một đoàn lính đánh thuê cực kỳ lợi hại, muốn giết chết ông trên chiếc thuyền này."
"Ông mà chết rồi, vậy thì cả nhà họ Tô sẽ không còn ai có thể đối nghịch với Tô Cẩn Lương được nữa, cô ta sẽ trở thành gia chủ của nhà họ Tô."
Nói tới đây, Lạc Tiến nhìn đồng hồ trên cổ tay mình một chút, anh ta nói: "Nếu tôi đoán không sai thì đoàn lính đánh thuê kia sắp đến rồi đó."

"Điều đó không có khả năng."
Tô Quang Huy đầu tiên là không tin Tô Cẩn Lương sẽ có lá gan lớn như vậy, còn nữa ông ta không tin sẽ có lính đánh thuê dám giết ông ta trên Hổ Quyền.
"Cậu Lạc, nơi này chính là Tô Hàng của Vạn Hoa, làm gì có lính đánh thuê nào dám ra tay với tôi ở đây chứ.

Bọn họ không có lá gan lớn như vậy đâu, huống chi nơi này còn là ở nội thành nữa."
Lạc Tiến cười rồi nói: "Vị trí hiện tại của chúng ta đã không phải là nội thành từ lâu rồi, ở trên mặt hồ này, cho dù là xảy ra trận bắn nhau kịch liệt nhất, thì nội thành ở bên kia cũng sẽ không nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì đâu."
"Cái gì?"
Trong lòng Tô Quang Huy mạnh mẽ run lên, dường như ông nghĩ tới cái gì đó, ông ta vội vàng chạy về phía cửa sổ ở bên kia.
Sau đó ông ta nhìn thấy bốn phía xung quanh đều là mặt hồ cả, hai bên cũng đều là núi, căn bản không nhìn thấy bất kỳ tòa nhà thành phố nào cả.
"Sao có thể như vậy được?"
Lúc này Tô Quang Huy có chút mờ mịt.
Lạc Tiến trả lời: "Người của ông đã bị người ta mua chuộc từ lâu rồi.

Kúc tôi và ông cá cược ở đây thì người lái thuyền đã lái chiếc thuyền này ra khỏi nội thành rồi, bây giờ có xảy ra bất kỳ chuyện gì đi nữa thì cũng không sẽ có người của phía chính phủ nào xuất hiện đâu."

"Về phần người của Tô Quang Huy ông, vậy thì càng không thể xuất hiện được."
Tô Quang Huy chỉ cảm thấy da đầu hơi run lên: "Cậu...!Vì sao cậu muốn cứu tôi?"
"Đã nói rồi, nếu mà tôi cứu ông, vậy thì mạng này của ông thuộc về tôi."
"Hơn nữa Tô Quang Huy, ông cũng không thiệt thòi gì cả, có thể trở thành người của Thiên vương điện, cũng được xem là vinh hạnh của ông rồi."
"Thiên vương điện."
Đầu óc của Tô Quang Huy ong một tiếng mà nổ tung, vẻ mặt của ông ta khó có thể tin được mà nhìn Lạc Tiến rồi nói: "Cậu… cậu là người của Thiên vương điện sao?"
Mấy năm nay Tô Quang Huy vẫn luôn làm ăn ở nước ngoài, cho nên chắc chắn ông ta đã từng nghe nói về Thiên vương điện rồi, dù sao thì hiện giờ Thiên vương điện được xưng là tổ chức cao cấp nhất ở nước ngoài.
Đồng thời, bởi vì căn cơ của Thiên vương điện là người Vạn Hoa tổ chức, mà Tô Quang Huy cũng là người Vạn Hoa, cho nên thật ra ông ta cũng có không ít việc làm ăn qua lại với Thiên Vương điện.
Thậm chí Tô Quang Huy còn từng tìm cách gia nhập vào Thiên Vương điện, nhưng tổ chức lớn như vậy không phải tùy tiện có thể gia nhập được.


Cho dù Tô Quang Huy có suy nghĩ này đi nữa, nhưng vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp.
Ai mà nghĩ được rằng, bây giờ thế mà người của Thiên Vương điện lại chủ động tới tìm ông ta.
"Thân cược Lạc Tiến thế mà lại là người của Thiên vương điện."
Tô Quang Huy chấn kinh một hồi lâu sau, sau đó ông ta hỏi: "Cậu Lạc, không biết cậu đảm đương chức vị gì ở Thiên vương điện? Bộ tham mưu trưởng sao?"
Bộ tham mưu trưởng trong miệng Tô Quang Huy, cũng được coi như là cấp bậc cực kỳ cao ở trong Thiên vương điện rồi, cấp bậc như vậy, bình thường đều có thể phụ trách việc làm ăn của một quốc gia ở nước ngoài, tương đương với tổng phụ trách khu vực Thiên Vương điện đóng quân ở nước ngoài vậy.
Đồng thời, nếu như vậy thì trước mắt Tô Quang Huy đã có thể miễn cưỡng tiếp xúc được với cấp bậc cao nhất của Thiên Vương điện.
Nhưng Lạc Tiến chỉ cười rồi lắc đầu, anh ta trả lời: "Một trong mười tám đại tướng của Thiên Vương điện.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui