Tần Khả "......"Đề tài này hình như có chút điên rồ, trực giác nói cho cô biết tốt nhất vẫn nên dời đề tài đi.Tần Khả nắm chặt đầu ngón tay, mở miệng: "Hôm nay trước khi lên xe, anh đã nói với tôi cái gì.""..."Cơ thể Hoắc Tuấn cứng đờ.Anh nâng mắt, khẽ nheo lại nhìn Tần Khả, ánh mắt đó cực kỳ có tính xâm lược, khiến Tần Khả có cảm giác như là con mồi đang bị để mắt tới.Cô lặng lẽ khẽ hít một hơi, "Anh nói, tôi cứu anh, anh sẽ báo đáp tôi."Hoắc Tuấn vẫn không nói một lời.
Nhìn chằm chằm cô khoảng mười giây, bỗng nhiên anh cười khẽ, cúi đầu."Em muốn cái gì —— suy nghĩ cho kĩ, chỉ có một cơ hội."Anh hơi dừng lại, ngay lúc Tần Khả sắp lên tiếng bỗng thấp giọng, giọng nói bị đè tới trầm khàn."Một cơ hội.
Bất kể là em muốn cái gì...!Tôi đều thỏa mãn em."Anh nói xong đứng thẳng người lại, ý vị thâm trường nhìn cô.Ánh mắt Tần Khả lóe sáng.Nhưng cô không có một chút do dự nào."Đêm nay đệm nhạc dương cầm —— chỉ có một việc này, sau nàychúng ta cũng không ai nợ ai, thanh toán xong."Hoắc Tuấn nhìn chằm chằm cô vài giây."Thanh toán xong?""Ừ.""...!Được."Anh liếm liếm hàm răng, đè thấp tiếng cười, cũng áp xuống tia tàn bạo dưới đáy mắt.Thấy Hoắc Tuấn đi phía sau Tần Khả tới đây, toàn bộ hoạt động trong phòng đều đột ngột ngừng lại.Trong khoảnh khắc đó mọi âm thanh đều dừng lại, lặng ngắt như tờ.Cho đến khi hai người tới gần, trưởng ban Ban Văn Nghệ và mọi người mới hoàn hồn.
Trưởng ban cười xấu hổ, ánh mắt phức tạp nhìn Tần Khả, dừng một chút, lại nhìn dáng vẻ lười biếng của nam sinh phía sau."...!Tuấn ca, học sinh mới không hiểu chuyện, gây họa, còn phiền toái cậu đến đây."Hoắc Tuấn khẽ cười, không nói một từ.Mọi người nhìn ánh mắt lạnh nhạt không hề tiêu tan của Hoắc Tuấn khi nhìn Tần Khả —— khó thuần đến gần như lạnh lùng, đây mới là Hoắc Tuấn mà bọn họ biết.Cũng bởi vì thế, bọn họ càng không thể hiểu nổi rốt cuộc Tần Khả làm thế nào mà có thể mời được Hoắc Tuấn tới đây?Trưởng ban đè xuống kinh ngạc trong lòng, cười nói với Tần Khả:"Học muội Tần, chuyện này cũng đã làm phiền đến em rồi.
HứaTrung Khải đã chờ em rất lâu, hai người mau chóng học thuộc nhạc phổ ——""Em kêu tôi tới, lại không phải đệm nhạc cho em?"Đột nhiên một giọng nói cắt ngang lời của trưởng ban, nhưng mọi người lại không dám tỏ vẻ bất mãn lên trên mặt.Ngay cả trưởng ban Ban Văn Nghệ cũng vội vàng xoay người lại, nhìn Hoắc Tuấn.Mà Hoắc Tuấn không chớp mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái.Đã chuẩn bị bỏ đi Tần Khả dừng lại bước chân.Dưới những cái nhìn chăm chú, cô chỉ có thể kiềm chế cảm xúc nhẹ giọng nói: "Tôi có người đệm nhạc dương cầm rồi, cần anh giúp là nhóm khác.""..."Khóe môi Hoắc Tuấn khẽ cong lên.Trong nháy mắt nhiệt độ trong đôi mắt đen nhánh kia lạnh xuống ——"Tần Khả, em coi tôi là chó để sai bảo à?""..."Mọi người cứng đờ.Tần Khả cứng lại, trong lòng cô có chút buồn bực, cảm giác không thể hiểu nổi mà quay đầu nhìn Hoắc Tuấn đứng phía sau.Không cần nói cũng biết nam sinh này đang tức giận —— nhưng thậm chí cô cũng không biết tại sao anh lại nổi điên.Ở đó, tầm mắt Hoắc Tuấn lạnh băng phác họa qua thân hình của cô gái.Ánh mắt anh trầm xuống.Càng nhìn càng thấy đẹp.
Cũng không phải là vẻ đẹp vô cùng kinh diễm, chỉ là không ngờ mỗi một phân một tấc đều mặc sức câu đi trái tim anh, ngay cả độ cong hơi cuốn lên của lông mi cũng làm cho anh nhịn không được...Ánh mắt Hoắc Tuấn thâm trầm.Mấy giây sau, anh cúi đầu, bỗng bật cười."Được.""Tôi nhận lệnh."Anh khẽ liếm hàm trên, giương mắt."Nhưng dây xích này chỉ có thể dắt trong tay em, Tần Khả.""..."Ánh mắt giống như đã từng quen biết kia làm cho cả người Tần Khả cứng đờ.Cô hoàn hồn đang định nhìn lại, thì nam sinh đã thu lại cảm xúc, trở về bộ dạng lười biếng.Anh nhìn trưởng ban Ban Văn Nghệ đang ngẩn ra ở bên cạnh."Muốn tôi giúp đỡ thì có thể."Trưởng ban Ban Văn Nghệ chần chừ, "Tuấn ca, ý của cậu là...?"Hoắc Tuấn nở nụ cười khẽ.Anh nghiêng đầu, nhìn về phía Tần Khả."Tôi chỉ muốn cô ấy."Tác giả có lời muốn nói:Tần Khả:...!Em muốn cự tuyệt.Hoắc Tuấn: Không, em không muốn.Truyện tại Wattpad được đăng sau Wordpress từ 2 - 3 chương.Link Wordpress: Mọi người có thể vào trang Wattpad của Vườn Cà Rốt, tại phần giới thiệu có dẫn link Wordpress của Vườn.------oOo------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...