Điên Cuồng Yêu Em
"—— Đừng!"Tần Khả sợ hãi kêu một tiếng, từ trên giường ngồi bật dậy, sau lưng đổ đầy mồ hôi lạnh.Những ngọn lửa gần ngay trước mắt dường như vẫn còn đang thiêu đốt võng mạc, đôi mắt vẫn như cũ bị đốt đau đến đỏ lên.Đến lúc tiếng ve kêu inh ỏi ngoài cửa sổ chậm rãi truyền vào lỗ tai, thân thể căng chặt của Tần Khả mới từ từ thả lỏng.Thì ra...!Vẫn chưa chết.Trước mắt hơi đỏ lên, có lẽ là do ngủ quá lâu dưới ánh sáng rực rỡ chiếu vào từ cửa sổ nên vẫn chưa thích ứng lại được.Tần Khả vừa muốn thả lỏng người đột nhiên cứng lại....Tiếng ve kêu?Nhưng cô nhớ rõ, trước khi bị trận lửa thiêu cháy, bên ngoài biệt thự mà người đàn ông đó nhốt cô, chính là tuyết rơi ngày đông giá rét.Vậy sao cô có thể nghe được tiếng ve kêu?Hơn nữa, trên chiếc giường mà cô đang ngủ này, còn có phòng ngủđơn trước mắt thoạt nhìn không tính là lớn, rõ ràng đây chính là căn phòng lúc cô lên cao trung ở cùng với cha mẹ nuôi còn có chị gái Tần Yên...Lẽ nào...Đột nhiên Tần Khả dường như nghĩ tới gì đó, con ngươi trong mắt hạnh chợt co rụt lại.
Tiếp theo cô bất chấp, một phen xốc lên cái chăn mỏng đang đắp trên người ——Hai chân trắng nõn như ngọc, xương thịt đều đặn ở bắp chân lộ ra dưới mắt cô.Không có vết sẹo ngoằn ngoèo xấu xí, lại càng không thấy đoạn xương gãy không hoàn chỉnh làm cho da đầu người ta tê dại —— hai cẳng chân mảnh khảnh mềm mại trước mắt này, giống như viên ngọc đẹp không tì vết, đường cong tinh tế vẫn kéo dài tới mắt cá chân xinh xắn, đẹp tựa như bầu trời.Đây là vị trí trên người cô mà Hoắc Trọng Lâu mê luyến nhất, sau lần tai nạn dẫn đến bị tàn phế chọc cho anh ta nổi điên, cũng có vô số đêm tối đen như mực chỉ có ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ, cô nức nở bị anh ta đè nặng trên giường giống như phát điên mà hôn lên vết sẹo kia...Nếu như trước mắt hết thảy đều là thật.Vậy không phải đã nói lên được...!Ngày đêm cô ảo tưởng cầu được trở về quá khứ, cuối cùng cũng đã đến —— hơn nữa lại còn về trước lúc khai giảng lớp mười —— không có bất kỳ một tai họa nào xảy ra, không có việc sau khi chị gái đào hôn bị cha mẹ nuôi lừa lên giường của Hoắc Trọng Lâu, càng không bị chị gái Tần Yên làm hại mất đi hai chân trở thành tàn phế, chỉ có thể bị người đàn ông kia nhốt trong biệt thự của anh ta.Tần Khả mừng rỡ gần như rơi nước mắt.Mấy phút sau khi lục lọi toàn bộ căn phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ, cuối cùng Tần Khả cũng tìm được điện thoại di động của mình.Đầu ngón tay cô khẽ run nhấn mở lịch.Thấy rõ ngày tháng năm, Tần Khả nhẹ buông tay, di động rớt trên thảm lông dê được trải dưới đất.Cô không nhặt lên, giơ tay che kín mặt.Nước mắt không tiếng động trượt xuống dưới cái cằm nhọn.Cô quả nhiên chết trong trận lửa lớn đó.Mà cô lại trở về thời gian mười năm trước.Cô lúc này sẽ phải vào lớp mười, chính là lứa tuổi đẹp như hoa.——Cô sẽ không lại bị cha mẹ nuôi lừa gạt, càng sẽ không lại đi tín nhiệm người chị gái tâm như rắn rết kia, cô muốn lấy lại tất cả những thứ thuộc về mình, coi trọng cuộc sống của mình!Hiện tại...!Mọi thứ vẫn còn kịp.Lúc cửa phòng ngủ có tiếng gõ, Tần Khả đang ngồi sau bàn học ở phía trước cửa sổ, trên cuốn vở là bức tranh vẽ lả tả.Vừa nghe thấy tiếng, cô cảnh giác lấy tay che lại cuốn vở, quay đầu lại.Cửa phòng ngủ mở ra, khuôn mặt mẹ nuôi Ân Truyền Phương lộ ra.
Tần Khả cắn răng, ép buộc chính mình lộ ra một nụ cười ôn hòa vô hại.—— giống như bản thân mình năm đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...