“Mục Hàn, anh vừa nói đám cưới thế kỷ là thật sao?”
Sau khi rời khỏi nhà họ Lâm ở Sở Dương, Lâm Nhã Hiên liền hỏi.
Lâm Nhã Hiên luôn có cảm giác Mục Hàn cố ý nói như vậy để ứng phó với nhà họ Lâm ở Sở Dương và nhà họ Tần ở Sở Bắc mà thôi.
Bây giờ chỉ có hai người họ, Mục Hàn chắc sẽ nói sự thật.
“Đương nhiên là thật rồi”, Mục Hàn vẫn chắc chắn nói: “Anh đã tính toán từ lâu rồi, trong đám cưới thế kỷ đó, anh muốn tất cả mọi người đều nhìn thấy em, ngưỡng mộ em, trở thành vợ của Mục Hàn anh!”
“Vâng!”, Mục Hàn chắc chắn như vậy khiến Lâm Nhã Hiên không khỏi gật đầu.
Những ngày tiếp theo Lâm Nhã Hiên bận rộn hơn rất nhiều.
Ban ngày thì bận với tiến độ của dự án trăm tỷ tệ, còn phải chuẩn bị cho đám cưới.
Buổi tối cô còn bận cùng Mục Hàn “chế tạo em bé”.
Hai người còn tới khách sạn để tăng thêm cảm giác hưng phấn.
Thực ra Lâm Nhã Hiên không mang thai, lúc trước cô nói như vậy là để tăng thêm sức thuyết phục.
Công việc quá bộn bề, Lâm Nhã Hiên cảm thấy cực kì bận rộn.
Lúc này, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Thành - Lưu Minh Tùng lại chủ động gánh một phần công việc thay Lâm Nhã Hiên, giúp cô tiết kiệm được nhiều sức lực.
Nếu không thì cô sẽ bận chết mất.
Hôm nay, Lưu Minh Tùng vẫn giống mọi khi tới văn phòng làm việc của Lâm Nhã Hiên để thảo luận công việc.
Sau khi thảo luận chi tiết xong về dự án một trăm tỷ tệ, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Được rồi, cứ quyết định như vậy.
Anh Lưu, thời gian gần đây có lẽ thường xuyên phải nhờ anh rồi”.
“Không sao, sếp Lâm”, Lưu Minh Tùng cười nói: “Việc của cô cũng là việc của tôi, chuyện của công ty cũng là chuyện của tôi.
Tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của cô”.
Có sự giao phó của Lâm Nhã Hiên, Lưu Minh Tùng tới văn phòng của Lâm Nhã Hiên ngày một thường xuyên hơn.
Ở một diễn biến khác.
Đông Hải.
Toà nhà trụ sở Thịnh Uy Khống Cổ.
Đám người Mục Diệp và Dương Tử Yên đang ngồi trong phòng họp.
“Nghe thấy gì chưa?”, Mục Diệp quét mắt nhìn mọi người, ngón tay gõ trên mặt bàn nói: “Lâm Nhã Hiên sắp kết hôn rồi!”
“Nghe rồi, thưa tổng giám đốc”, Dương Tử Yên gật đầu: “Lâm Nhã Hiên không chỉ lấy được dự án một trăm tỷ tệ, mà bây giờ lại sắp kết hôn, đúng là hai việc vui cùng tới một lúc, rất đáng để ăn mừng!”
“Sao hả?”, Mục Diệp lạnh lùng hừ một tiếng, không vui nói: “Cô còn định chúc mừng Lâm Nhã Hiên cơ à?”
“Ha ha! Tổng giám đốc, đúng là tôi có nghĩ đến việc này”, Dương Tử Yên cười lớn, nói: “Tôi đã chuẩn bị xong từ lâu rồi! Nhất định sẽ tặng Lâm Nhã Hiên một món quà thật lớn!”
“Nhất định sẽ khiến cô ta cả đời không bao giờ quên!”
“Nói nghe xem”, Mục Diệp đột nhiên hứng thú nói.
Nghe xong kế hoạch của Dương Tử Yên, hai mắt Mục Diệp không khỏi lóe sáng, khen ngợi: “Tốt, kế hoạch tốt lắm!”
“Dương Tử Yên, chỉ cần kế hoạch này thành công, chúng ta có thể nhanh chóng chiếm đoạt lấy tập đoàn Phi Long.
Lúc đó, cậu chủ Mục Sảng nhất định sẽ phải nhìn chúng ta bằng con mắt khác”.
Nếu bạn đang đọc truyện trên website không phải T*amlinh2*47.*com thì có nghĩa đây là website chuyên đi ăn cắp truyện của chúng tôi.
Hãy quay lại website T*amlinh2*47.*com để ủng hộ team ra truyện sớm nhất nhé!
Đương nhiên Lâm Nhã Hiên không biết âm mưu đang bao vây lấy cô.
Vẫn như thường lệ, Lưu Minh Tùng cùng cô xử lý dự án một trăm tỷ tệ này.
Cho đến buổi tối của một hôm nào đó, Lâm Nhã Hiên và Mục Hàn đang nằm trên giường của khách sạn.
Lâm Nhã Hiên nói với Mục Hàn: “Mục Hàn, hình như em có thai rồi”.
“Thật sao?”, Mục Hàn vui vẻ nói: “Em kiểm tra chưa?”
“Rồi ạ”, Lâm Nhã Hiên gật đầu, nói: “Hai vạch, là dấu hiệu của mang thai”,
“Nhưng em vẫn không yên tâm lắm, muốn đi bệnh viện kiểm tra”.
“Được”, Mục Hàn nói: “Anh đưa em đi”.
“Không cần đâu”, Lâm Nhã Hiên lắc đầu: “Chuyện này anh không cần đi cùng đâu, em thấy để Sở Sở đưa em đi thì tốt hơn, dù sao cũng đều là phụ nữ, tiện hơn”.
“Cũng được”, Mục Hàn suy nghĩ rồi gật đầu nói: “Vậy anh đợi tin của em”.
Dù sao Mục Hàn cũng là lần đầu gặp phải chuyện này, nên hơi căng thẳng.
Nếu để đám người Chúc Long thấy vẻ mặt này của một người đường đường là đại thống soái của một nước, không biết sẽ nghĩ thế nào.
Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Nghe máy của Lâm Nhã Hiên xong, Lăng Sở Sở lập tức lái xe qua đó.
Lăng Sở Sở đưa Lâm Nhã Hiên tới bệnh viện hạng nhất của tỉnh.
Sau khi tới bệnh viện, Lăng Sở Sở luôn cảm thấy có gì đó không đúng: “Cô Lâm, sao tôi cảm thấy hình như có ai đó theo dõi chúng ta?”
“Sở Sở, chắc cô nghĩ nhiều rồi đấy!” Lâm Nhã Hiên lại không cho là như vậy: “Đây là bệnh viện, nhiều người là chuyện rất bình thường”.
“Mọi người đều bận tới khám bệnh, ai rỗi hơi theo dõi chúng ta chứ?”
“Chắc là do tôi quá nhạy cảm rồi”, Lăng Sở Sở nghĩ ngợi nói.
Lăng Sở Sở quét mắt đằng sau, trong đám người đi đi lại lại không thấy có kẻ nào khả nghi.
Chỉ có thể đưa Lâm Nhã Hiên tới phòng khám sản phụ khoa.
“Chúc mừng cô Lâm, cô có tin vui”, sau khi kiểm tra xong, bác sĩ chúc mừng Lâm Nhã Hiên.
“Thật tốt quá!”, nghe thấy đáp án khẳng định, Lâm Nhã Hiên vội vàng hỏi: “Bác sĩ, vậy tôi cần phải chú ý những gì?”
Lâm Nhã Hiên đồng ý với ý kiến của Lăng Sở Sở.
Dù sao thì chuyện Lâm Nhã Hiên lấy được dự án một trăm tỷ tệ kia đang rất nổi tiếng trong giới kinh doanh, ít nhiều cũng được coi là “nữ cường nhân”.
Cho nên, giới truyền thông rất thích tiếp cận cuộc sống riêng tư của những người phụ nữ mạnh mẽ mới nổi này.
Sau khi tin tức được phát tán ra ngoài, tất cả giới truyền thông đều sôi sục.
- -----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...