Quý Hướng Không bỗng nhiên dừng động tác lại, khẽ vang lên tiếng cười nhẹ: "Sao lại dùng chân chạm vào anh hả, muốn câu dẫn anh sao?"
Khâu Anh đỏ mặt nghiêm nghị phản bác: "Em đá anh đấy!"
Dứt lời cô liềnđạp thêm lần nữa, sức có chút lớn. Quý Hướng Không nhíu mày hít vào một ngụm khí lớn, Khâu Anh nhất thời đau lòng, cúi người xem xét, lại bị đối phương nhân cơ hội giữ chặt eo, cả người đều nằm ngửa trên đùi anh. Cổ áo anh lỏng lẻo, ung dung gỡ mắt kính đặt xuống bàn, cười xấu xa cúi đầu, nhìn cô vì căng thẳng mà mắt chớp liên tục, ngực chập trùng lên xuống kịch liệt.
Cự ly càng ngày càng gần, mãi đến tận khi chóp mũi hai người chạm, hô hấp hòa vào nhau, anh lập tức cắn vào môi cô.
....
Lúc Lâm Dật Hiên kéo cửa ra, trong phòng không mở, chỉ có màn hình máy tính trong góc tối của Quý Hướng Không là sáng đèn. Nhận ra chỗ đó có bóng người, Lâm Dật Hiên mở miệng hỏi: Hướng Không, anh ở đây làm việc hả, tôi có điều nghĩ mãi không hiểu, vừa đến phòng thì phát hiện anh không ở đó."
Quý Hướng Không từ đứng dậy mặt hướng ra phía cửa, cười nói: "Tôi đang chuẩn bị tắt máy đây, cậu ra ngoài đợi chút nhé."
Sau lưng anh, Khâu Anh đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất thu dọn quần áo ngổn ngang, bởi vì quá căng thẳng mà ngón tay run lẩy bẩy, cài mãi không xong cái khuya áo. Gò má cô nóng rực, thần kinh căng thẳng, mãi đến tận khi nghe thấy âm thanh bên kia của Lâm Dật Hiên "Được, tôi lên lầu đợi anh", mới thở phào nhẹ nhõm.
Quý Hướng Không quay đầu xoa xoa đầu cô: "Bị người ta làm hỏng chuyện tốt rồi, thực sự quá đáng tiếc mà!"
"Thứ lưu manh." Khâu Anh hai mắt mờ mịt, sắc mặt ửng hồng, toàn thân như mêm nhũn ra, vẫn chưa thoát khỏi sự căng thẳng vừa rồi.
"Ừ." Quý Hướng Không khóe miệng cong lên, đàng hoàng trịnh trọn nói, "Anh rất thích lúc em mắng anh a."
Ngày hôm sau Khâu Anh mặc một chiếc áo dài tay, thỉnh thoảng kéo vạt áo lên xuống, lộ ra dáng vẻ không bình tĩnh. Lâm Dật Hiên thấy thế liền tò mò hỏi: "Anh muội muội, mặc dày như vậy, cô không nóng hả?"
Tưởng tượng lại cảm giác kinh thiên động địa sau tiếng kéo cửa hôm qua, Khâu Anh mặt mũi tối sầm, không trả lời anh.
Lâm Dật Hiên nghi hoặc sờ sờ cái cổ: "Tôi nói sai gì à?"
Bên cạnh là Hạ Lăng ném cho anh một cái nhìn chướng mắt, lời nói mang ý sâu xa nói: "A Hiên, trước sau anh đều thật ngốc mà."
Lâm Dật Hiên như con mèo bị đạp đuôi nhảy cẵng lên: "A Hiên cái em gái ngươi! Phải gọi là Lâm ca!"
"Được, A Hiên, biết rồi mà, A Hiên."
"Hơ! Tiểu Quý này thích ăn đòn phải không?"
Thực tế sau đó chứng minh, tuyệt đối không thể để bạn trai tự quyết định có làm người ăn chay hay không.
Sau khi Khâu Anh rời giường rửa mặt xong xuôi, đoan trang đi trong hành lang, đột nhiên bị người chặn ngang ôm, lôi vào trong phòng.
Cánh cửa phía sau nhẹ nhàng khép lại, cô không kịp lên tiếng đã bị ngậm chặt miệng, tinh tế hôn đầy môi, phảng phất mùi rượu.
Khoảnh khắc ngắn ngủi tách ra, Khâu Anh nhìn thấy album có chữ kí không còn xuất bản của Firework mà lần trước cô thắng trên chương trình, nhận ra ánh mắt của cô, Quý Hướng Không cười nói: "Biết tại sao anh hay mang nó theo bên người không? Là bởi vì đó là món quà đầu tiên em tặng anh."
Khâu Anh trái tim dùng sức bình tĩnh lại, một quãng thời gian dài, cô đều nghĩ đây là vì Quý Hướng Không nhớ mãi không quên về Miya.
"Thời gian còn nhiều." Quý Hướng Không âm thanh khàn khàn, môi dán chặt lấy vành tai cô, dụ dỗ, "Hôn thêm một chút nữa."
Sau đó, sau ba mươi phút dậy sớm Khâu Anh cuối cùng cũng xuống lầu, không để ý mọi người vừa ăn cơm vừa cảm khác, huấn luyện viên mỗi sáng sớm sắc mặt đều hồng hào a.
"Tôn ca, Tôn ca, tôi còn thiếu mấy chục đồng nữa lại có thể mua được đôi giày rồi, anh cho em mượn chút đi?"
"Tốt."
Thao tác của Lâm Dật Hiên bắn skill lung tung, sau khi nghiêm chỉnh dẹp xong đường lính, sau đó giả mù sa mưa nhận tội: "Tôn ca tôi sai rồi! Tôi thực sự chỉ tính toán đánh một, muốn nhúng một tay ai ngờ thọc cả hai vào luôn?"
Tôn Trạch Nghị vẫn ôn hòa như thường: "Không sao!"
MID Hạ Lăng lên tiếng ca ngợi, Tôn Đại thần quả thực là nhất sủng Support rồi.
Một trận đấu kết thúc, Quý Hướng Không truyền đạt hiệu lệnh: "A Hiên, cậu với Bùi Hy luyện tập chiến thuật "Song Du" đi."
Câu nói này tức là nói Bùi Hy chuyển vị trí sang đi rừng.
Bùi Hy vẫn luôn cho rằng, support của chiến đội, bình thường toàn là người thành thật nhân hậu tính tốt, không nghĩ rằng bản thân mình sẽ có một ngày, lại có thể tình cờ gặp loại chuyên đi mượn tiền như Lâm Dật Hiên này.
Lâm Dật Hiên chọn một nữ tiếng ngực lớn, đi đứng đoan trang, tay thao tác không ngừng, miệng cũng không ngừng nói.
Bùi Hy dự định trên đường sẽ trợ giúp Quý Hướng Không, lại bị Lâm Dạt Hiên cắt đứt ý định.
"Không cho ngươi đi, quay lại đây đánh nhau với ta." Lâm Dật Hiên vừa dứt lời, đột nhiên cổ họng lôi ra một loại giọng khác, "Ui da, ui da, ui da, ta rất sợ nhaaa!"
Phía rừng địch đột nhiên có ba người lao ra, tiến hành tập kích bắt ngờ, Lâm Dật Hiên là support, máy giấy da giòn, bị người ta hai lần đánh giết. Trong lúc ở bờ sông chờ hồi sinh, cậu rảnh rỗi không có việc gì làm liền ở cạnh làm cổ động viên, cổ vũ đồng đội: "Summit mau giúp ta báo thù đi! Come on baby! Yessss! Chính là như vậy! Choáng hắn! Làm chậm hắn! Đánh hắn!"
Bùi Hy một chọi ba, ở cạnh nhịn được tiếng support Lâm Dật Hiên quấy rầy, vất vả lắm mới chạy được ra ngoài khi chỉ còn một vạch máu, chỉ thấy Lâm Dật Hiên vừa hồi sinh, di chuyển mĩ nữ ngực lớn mông cong uốn éo chạy về phía mình: "Bố mày đến rồi, bố đến rồi, bố mày cho mày biết thế nào gọi là yêu thương!"
"...."
"A, Summit bảo bối đừng đi! Để bố yêu thương con một chút đã!"
Bùi Hy bị làm phiền đến không chịu được, chỉ có thể đi chậm lại, thuận tiện để cậu ấy trị liệu cho mình.
Lâm Dật Hiên hồi máu cho Bùi Hy, đi theo sau đắc ý hừ lên một đoạn nhạc: "Ngoài miệng thì nói không muốn, cơ thể cũng rất thành thực mà."
Mặt Bùi Hy đen kịt lại.
Trong đợt combat sau đó, support đối phương dùng ulti trong phạm vi nhất định để kẻ địch tự giết lẫn nhau. Bùi Hy chẳng biết tại sao liên tục bị dính skill, cục tạ Lâm Dật Hiên điên cuồng thả skill, mấy lần đưa hắn trở về nhà hồi sinh...
Sau trận đấu, Quý Hướng Không nhìn thấy KDA thê thảm của Lâm Dật Hiên, lời nói ý vị xâu xa tổng kết lại: "Lúc call team đừng trêu Bùi Hy, cái tên này một khi đã nóng giận, đồng đội cũng giết được."
Một tháng sau, đội ngũ mới rèn luyện đến mức một chi tiết cũng không sai, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tế thiếu hụt nghiêm trọng, liền ra ngoài tìm cơ hội tích góp kinh nghiệm.
Lúc bị khán giả nhận ra tuyển thủ sáng ngời ngày xưa bây giờ đang đi khắp mọi ngóc ngách đánh từng trận nhỏ, cảm giác giống một siêu sao trong giới ca hát bỗng nhiên quay về hát cho đoàn xiếc nghệ thuật, không hẹn mà cùng bùng nổ một vở kịch bi thương đầy ắp. Trên internet tràn đầy tin tức bát quái, cười nhạc cách chơi của bọn họ chán nản thực sự, bì mấy đội gà rừng mà tranh chấp vở đầu chảy máu.
Chiến đội Phoenix lấy chiến tích toàn thắng rẽ ngang đường, hủy diệt toàn bộ các đội tuyển dưới cơ, Quý Hướng Không quyết định tăng cường độ khó cho các đội viên. Nhưng trước giải đấu CPL mùa thu, không có đội hình chính nào đồng ý tham gia đấu luyện cùng bọn họ. Khâu Anh cùng Quý Hướng Không đi tới từng trự sợ chính của các câu lạc bộ lớn tìm ông chủ thương lượng chuyện đấu luyện chuẩn bị cho giải đấu, cam kết đội hình nhất định sẽ có thành tích tốt, đầy đủ giá trị kỹ năng, nhưng tất cả đều vô tình mà từ chối.
Có người thậm chí còn châm chọc nói: "Lấy cái gì đảm bảo chứ? Chỉ bằng một tên trong giải đấu lớn còn vấp phải sai lầm chí mạng, suýt chút nữa khiến toàn đội tan rã như cậu sao?"
"Những đồng đội cậu tìm được đều là những người dư thừa thôi chứ gì? Lâm Dật Hiên phát huy thất thường, lúc mạnh thì khuấy đảo trời đất, lúc yếu thì feed không tưởng. Tôn Trạch Nghị là một cái xương già, ỷ có quan hệ tốt mới quay lại được cái nghề này. Còn có tên Hạ Lăng kia, một điểm kinh nghiệm thi đấu cũng không có, trực tiếp vào trận nhất định sẽ gặp sự cố."
Sau khi bị huấn luyện viên VPG từ chối, Kỳ Việt còn không quên cười đểu một phen.
Quý Hướng Không liếc từ trên cao xuống nhìn hắn, nhíu nhíu mày: "Cậu biết nhiều thật đấy?"
"Cậu sẽ không thực sự cho rằng ôm đùi Bùi Hy là có thể trở mình chứ?" Kỳ Biệt ôm hai tay hừ lạnh, "Nói trắng ra, hắn cũng là một tên con rơi không đội nào muốn nhận, chơi không biết hỗ trợ đồng đội, căn bản không thích hợp chơi game đoàn đội."
Quý Hướng Không lười biếng quơ quơ điện thoại di động: "Hắn rất hợp với chúng tôi, cậu xem, vẫn là chụp chung với tôi một tấm này."
Thấy trong hình Quý Hướng Không tùy tiện khoác vai Bùi Hy, mà biểu hiện của Bùi Hy lại cực kỳ thoải mái, khóe miệng Kỳ Việt vừa nhếch lên, cả mặt đã cứng lại, một nam nhân băng giá ngày thường giữ trinh kinh lắm mà! Làm đồng đội cả năm cới hắn, chính mình đến cùng gank cũng chưa từng nghĩ tới!
"Bùi Hy không phải là ai cũng không chơi được, chỉ là không muốn chơi với cậu thôi." Quý Hướng Không cười cười vỗ vai đối phương, "Huynh đệ, đừng để ý quá!"
"Anh!"
Ở một bên chứng kiến, Khâu Anh không nhịn được cảm khái, cái câu kia ca từ không chê vào đâu được, nếu vĩnh viễn không bị trêu chọc, thì mãi không biết sợ là gì mà...
Quý Hướng Không dứt lời liền đút tay vào túi quần, hướng về phía cửa lớn mà tiến thẳng, Khâu Anh đầy một bụng tức lườm Kỳ Việt, chậm rãi đi theo.
Sau khi trở về câu lạc bộ, tuy rằng không thu hoạch được gì, nhưng Quý Hướng Không vẫn nói chuyện chắc chắn: "Ở trong trận đấu vừa đánh vừa tích lũy kinh nghiệm, chờ chúng ta thông qua đợt tuyển chọn, đánh vào giải đấu mùa hè, bọn họ tự nhiên sẽ tìm tới cửa xếp hàng chờ thi đấu."
Từ khi bình luận viên hoàn mỹ Khâu Anh trở thành bà chủ của chiến đội Phoenix, STV chỉ có thể dùng "chị gái Du Tinh" Kiều Hinh thay thế. Trình độ bình luận của Kiều Hinh vẫn rất gay go, cô ta ngoại trừ học lại lời thoại của người khác thì chỉ có cười gượng trước máy quay, luôn lầm lẫn mấy chi tiết nhỏ giữa những skill của tướng với nhau. Còn STV thì vẫn không ngừng nỗ lực tìm kiếm một bình luận viên thực lực tương đối Khâu Anh, từ đầu đến cuối đều không có kết quả, dù sao trong giới thể thao điện tử bình luận viên nữ có thể làm chủ tình hình, lý giải game sâu sắc, đồng thời chăm chỉ là cực kỳ hiếm.
Chuyện chạy đua thể thao điện tử kéo dài hừng hực, bất mãn của cư dân mạng đối với nữ bình luận viên càng lúc ngày lớn, chỉ dựa vào livestream để kiếm tiền với gia tăng độ hot, giới bình luận viên bây giờ toàn bình hoa di động.
Trong khu bình luận, rất nhiều bình luận để lại sự bất mãn vô hạn của bản thân.
"Các người đã xem bình luận của Khâu Anh chưa? Nữ vương của giới thể thao điện tử đấy."
"Đúng vậy! Khâu Anh thật giỏi! Tốt nghiệp chuyên ngành phát thanh, kỹ thuật có thừa, người đẹp, giọng cũng ngọt, sự kiện "ghi âm chiến thuật" đã thanh minh không liên quan gì đến cô, bình xịt của các người phun lung tung thế hả!"
"Cầu xin các người hãy mang Khâu Anh quay lại bình luận đi!"
Khát vọng mang Khâu Anh quay về của quần chúng còn mạnh mẽ hơn hơn cả bất mãn với Kiều Hinh, rất nhiều người vào minh oan cho Khâu Anh, "chuyện "Kiều Hinh đại đánh" lại đứng đầu top trending, chứng cứ càng ngày càng nhiề, thậm chí trước đó mấy ngày, một người chơi trên Weibo đã đính chính, số liệu của Kiều Hinh là mua ở chỗ hắn, lập tức trở thành cơn sóng dữ.
Rất nhiều MC lần trước sợ không dám nói bây giờ đã thay đổi hướng nhìn, dồn dập lên tiếng khiến trách, hy vọng Kiều Hinh có thể cho mọi người một câu trả lời rõ ràng.
Ở trong lúc mấu chốt, ở Weibo vắng lặng của Khâu Anh đăng một bài viết, @KiềuHinh.
"Chúng ta ở hiện trường thi đấu solo đi, có phải "giả đánh" hay không vừa xem là hiểu, cô dám không?"
Lời này như một trái bom ném đúng chỗ, trong khoảnh khắc nhiệt huyết của tất cả mọi người đều sục sôi.
Đúng vậy, còn chửi chửi, nói nói, đăng bài bác bỏ tin đồn gì nữa! Không phục thì đánh thôi!
STV cùng Con Báo lập tức phát livestream, quyết định trong chương trình giải trí thêm một phần, toàn bộ livestream ván solo của Kiều Hinh và Khâu Anh. Đoàn đội của Kiều Hinh nhăn nhó vặn vẹo, cuối cùng bị người trong nghề mạnh mẽ phản đối kiểu "giả đánh", bị ép chấp nhận lời khiêu chiến.
Ngày so tài ấy, toàn bộ thành viên chiến đội Phoenix đến hiện trường ghi hình, ngồi dưới hàng ghế khán giả cổ vũ cho Khâu Anh. Thấy Khâu Anh phía trước xoa xoa hai tay, Quý Hướng Không cười nói: "Chúng ta đã xem video chơi của cô ta, em sợ cái gì chứ?"
Khâu Anh lắc đầu một cái: "Em không sợ, em đang rất hưng phấn."
Trên sàn sân khấu chính bày một cái bàn dài, hai máy vi tính đối mặt, Khâu Anh cũng Kiều Hinh ngồi vào chỗ, máy quay phim dồn dập nhắm vào thao tác tay của hai người.
MC tuyên bố: "Trận đấu chính thức bắt đầu."
Hai bên lựa chọn tướng, di chuyển trên bản đồ, chẳng bao lâu, Kiểu Hinh đã sắc mặt tái nhợt, trên tràn không ngừng tràn mồ hôi.
So với màn solo đỉnh cao mấy tháng trước đó, Kiều Hinh "giả đánh", rõ ràng là có thể thắng luôn, nhưng cố ý không chịu kết thúc thi đấu, từng lần từng lần một làm nhục đối phương, Khâu Anh đánh quang minh chính đại hơn nhiều, chứng minh cho khán giả thấy cái gì gọi là thực lực chênh lệch áp đảo.
Khâu Anh farm mấy lần xong tiền đã gấp ba lần Kiều Hinh, không một câu phí lời, chưa tới năm phút đồng hồ, gió thu cuốn hết lá vàng, tuyến bộ Kiều Hinh thất bại.
Vô số fan của Kiều Hinh hít một ngụm khí lạnh, vết sẹo này, cái farm nát bét kia là kiến thức cơ bản, đây là tỷ tỷ MID bất tử trong mấy cái livestream của Du Tinh sao?
Thấy vị MC nhìn mình ánh mắt không hề che giấu sự khinh thường, Kiều Hinh cười khan một tiếng, ở trước ống kính bày ra dáng dấp yếu đuối, vành mắt đỏ chói nói: "Tôi....tôi hơi hồi hộp."
"Không sao, cô từ từ thả lòng, điều chỉnh trạng thái, chúng ta đánh thêm một trận nữa." Khâu Anh đầy mặt bất cần, cười hì hì nói, "Tôi không vội."
Ngay sau đó, game lại tiếp diễn một ván nữa, kết quả vẫn là mấy phút đồng hồ, Kiều Hinh thảm bại.
Thấy đối phương không biết tại sao lại che mặt, Khâu Anh cười nói: "Thêm một trận nữa đi." Cô dừng lại một chút, nói thêm, "Thân thể cô hôm nay không tốt đúng không? Vậy hôm nào cũng được, luôn sẵn sàng tiếp đón cô."
Câu nói này trực tiếp chẹn họng Kiều Hinh.
Dưới khán đài khán giả bắt đầu ồn ào: "Đúng vậy a, biểu hiện thật tốt! Hàng vạn "người mê phim" đang ở trước màn hình xem cô diễn đây!"
Khâu Anh một tay chống cằm, một tay rảnh rỗi gõ lên bàn: "Thế nào? Còn muốn đánh tiếp không?"
Vị MC cũng hỏi: "Còn muốn đánh một trận nữa sao?"
Trên màn hình sau lưng, màn hình đầy một loạt bình luận -
"Trời ạ! Đánh như vậy còn nói không phải "giả đánh"!"
"Có xấu hổ không? Đây chính là lừa giối người xem đấy!"
"Kiều Hinh mau cut khỏi giới thể thao điện tử! Trước kia còn vênh váo tự đắc nói người khác là bình hoa, buồn nôn!"
Kiều Hinh mới đầu còn ôm hy vọng trình độ Khâu Anh với mình kẻ tám lạng người nửa cân, đánh không tốt thì diễn trạng thái áp lực nặng nề phát huy thất thường, thêm vào ở sau lưng bao nhiêu quan hệ tẩy trắng, không nghĩ rằng thực lực của Khâu Anh lại mạnh đến thế, vừa dùng mấy chiêu, chính mình đã hiện nguyên hình.
Ở dưới khán giả hét lớn, trên màn hình thì đầy tiếng chửi rủa, cùng với sự dò hỏi không ngừng cỏa vị MC, Kiều Hinh đột nhiên ném bàn phim, tan vỡ thừa nhận mình "giả đánh".
Cô ta khóc như mưa, trưng bộ mặt đáng thương, như vừa bị cả thế giới bắt nạt: "Tôi thực sự chỉ muốn bình luận cho tốt, muốn làm một MC game. Tôi đã rất nỗ lực và cố gắng, nhưng tôi không có thiên phú, lúc chơi đều cảm thấy không vui. Tìm người "giả đánh" hộ cũng là tôi bị ma xui quỷ khiến, tôi rất nhớ cảm giác bình luận trên sân khấu, xin mọi người tin tôi, hãy cho tôi thêm một cơ hội...."
Khâu Anh trong tim lườm một cái - đúng nha, cô một ngày luyện tập 48 giờ đồng hồ, sốt cao đến 50 độ cũng không nghỉ đúng không?
Cô đưa khăn giấy cho Kiều Hinh, ôn nhu nói: "Làm sao mà chơi không vui? Nói rõ là cô không thích hợp với cái ngành này a."
Kiều Hinh nức nở nhìn cô, cắn nát môi, ở trước ống kính không dám phát tác gì.
"Nữ MC game giàu thực lực hả?" Khâu Anh nhíu nhíu mày, nói bên tai cô ta, "Cô không xứng."
Sau khi Kiều Hinh đi xuống dưới với đoàn, vị MC đưa mic cho Khâu Anh: "Người dành chiến thắng hãy phát biểu một số cảm nghĩ nào."
"Lĩnh vực livestream game này, thời điểm bắt đầu thực sự vô cùng đơn thuần, livestream, chính là để khán giả nhìn thấy phần chân thật nhất. Tôi biết rất nhiều MC chăm chỉ, bọn họ làm đủ mọi bài tập, nỗ lực trợ giúp mọi người gia tăng trình độ, từ đó tìm niềm vui cho bản thân. Bọn họ có thể không có tiếng tăm, thu nhập cũng không cao, nhưng vẫn thủy chung kiên trì tới cực hạn của bản thân. Tôi vẫn phải nói, nếu như chỉ tìm người hút fan trong giới thể thao điện tử, thì những người mỗi ngày phải gian khổ luyện tập, chăm chỉ tiến lên trong cái nghề này, phải làm sao đây? Tôi hy vọng những nỗ lực họ đã trả giá, là có giá trị."
Khuôn mặt vị MC nghiêm túc mà gật đầu, chỉ thấy Khâu Anh nói càng ngày càng chậm, viền mắt hơi ửng hồng, cô hít sâu một hơi...Đột nhiên dùng dáng vẻ cực kỳ đáng yêu thanh âm thật thanh nói: "Tôi bây giờ đang là huấn luyện viên của chiến đội Phoenix, các thành viên hiện nay vô cùng quen thuộc với mọi người Void, Summit, Xuan, cựu đại thân Zy cùng tân bình Cloud! Fanclub XXXXX, mọi thông tin chi tiết xin liên hệ tại Weibo chính thức của chúng tôi, quyết chiến đứng đầu PO, mười người đứng đầu sẽ nhận được ảnh kí tên của các tuyển thủ nhaaa!"
Nói xong, cô liền quay về ống kính máy quay nháy mắt vài cái, ngoẹo đầu, dùng tay làm động tác bắn tim.
MC suýt thì rơi micro, tổ đạo diễn đứng hình, trên màn hình đột nhiên tràn ra một loạt bình luận hài hước, loại quảng cáo này quả nhiên không cần chuẩn bị! Đúng là theo thói quen mà!
Cứ như vậy, khắp nơi đều minh bạch vụ "Kiều Hinh đại đánh", Du Tinh cắt hợp đồng với Kiều Hinh, tập đoàn D niêm phong tài khoản của cô ta, STV cũng đã đá cô ra khỏi danh sách bình luận viên.
Đoạn nói của Khâu Anh được cắt thành một video, tích cực quảng cáo, lưu truyền rộng rãi.
Mấy ngày sao, chiến đội Phoenix nhận được đơn tài trợ đầu tiên, để chúc mừng, Khâu Anh vung tay nhỏ lên, cho thêm vào bữa trưa của các đội viên mấy cái đùi gà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...