Mẹ tôi nghe vậy cũng không hỏi gì ăn xong buổi tối, ba mẹ tôi lên phòng nghĩ ngơi còn tôi thì ở đó để dọn dẹp, rửa chén, dọn xong thì tôi bước lên phòng và theo thói quen là sẽ nhìn đồng hồ, tôi ngước lên thì thấy đồng hồ cũng đã 10h, tôi thở dài và bước lại giường, nằm xuống và bắt đầu say vào giấc nồng, do mệt nên khi vừa nằm xuống thì tôi đã ngủ, trong lúc ngủ thì tôi có mơ thấy 1 giấc mơ kì lạ.
Trong giấc mơ đó tôi thấy tôi đang đi vào 1 nên rất tối tăm, tôi đi mãi đi mãi cũng không thấy lối ra ở đâu, tôi bắt đầu hơi hoảng sợ, tôi bắt đầu chạy chạy mãi thì tới 1 khoảng trống tôi mệt nên không chạy được nữa tôi bắt đầu đứng nghĩ mệt, trong đầu tôi bây giờ không còn 1 chút hi vọng gì nữa nên tôi mặc cho dòng đời đưa đẩy luôn, tôi đang đứng thì phía sau lưng tôi có người vỗ lưng, tôi quay ra sau nhìn thì mẹ ơi! tôi thấy 2 người 1 người trắng bạch, 1 người thì đen như đít nồi, rồi tôi xác định được luôn là 2 người trước mặt tôi là ai rồi, sau cuộc sống tôi dạo này toàn gặp những người không bình thường không vậy, nó càng ngày càng bất thường, người màu trắng vỗ vai tôi là Hắc Bạch nói:
! -Chào Diêm hậu, chắc Diêm hậu không biết chúng tôi là ai đâu đúng không, làm sao mà Diêm hậu biết được mới gặp sao mà biết, vậy thì tôi xin giới thiệu! t! !.
.
Tôi ngắt lời và nói:
! - Khỏi cần, ngươi là Bạc Vô Thường chứ gì ( thản nhiên nói)!.
- Ủa sao người biết, tôi chưa nói mà ( bất ngờ).
! ! - Thể hiện rõ như vậy ai mà không biết, ai đuôi và ngu lắm mới không biết, còn người bên đây là Hắc Vô Thường có đúng không! !.
! ! -Dạ đúng thưa Diêm hậu, người không sợ chúng tôi sai ( Hắc Vô Thường, cúi đầu)! !
Tôi cười và thanh thản nói:
! -Trời! mắc gì tôi phải sợ mấy người tôi thấy mấy người như cơm bữa, tôi còn gặp nhiều thứ đáng sợ hơn 2 người nữa với lại tôi hay coi truyện ma và phim minh hôn nên thấy hai người là chuyện bình thường, 2 người là đồ bỏ!.
mà! !.
Hắc Vô Thường ngắt lời nói:
! -Mà sao Diêm hậu!.
*Tôi nói:
! -Sao 2 người xấu quá vậy, tôi xem truyện và coi phim thì thấy người ta đẹp lắm sao 2 ngươi xấu dữ vậy!.
2 người đó nhìn nhau, môi giật giật nhìn tôi bà nói:
*_Bạch Vô Thường
- Diêm hậu! Người đừng nói chúng tôi như vậy mà, chúng tôi cũng đẹp mà, người làm chúng tôi tổn thương quá!.
.
muốn rớt nước
Tôi thấy như vậy, nói:
- Ngươi tổn thương à (bạch gật đầu) kệ ngươi chứ, nói tôi làm gì.
- Diêm hậu sao người phũ phàng quá vậy
- Cảm ơn đã khen
- Diêm hậu.
Nói qua nói lại thì Hắc Vô Thường kên tiếng:
- Thôi được rồi, ta nhục giùm ngươi đó Bạch Thường, ngươi còn nói nữa ta không đảm bảo được đầu ngươi còn hay không đâu.
+ Bạch Vô Thường nghe xong thì cũng giật mình và nói:
- Đúng rồi! ngươi không nói ta cũng quên mất rằng mình đang nói chuyện với Diêm hậu, ta lỡ lời là coi như xong luôn, cảm ơn ngươi đã nhắc ta nha.
Hắc Vô Thường nghe xong cũng không nói gì, 2 người nhìn nhau và đá mắt rồi 2 người đó quay qua nhìn tôi và cất lời:
- Diêm hậu, chúng tôi sẽ dẫn người đi tham quan, mời Diêm hậu (chỉ tay về phía trước)
Tôi cũng hồi đáp lại:
- ukm
Vừa gật đầu vừa nói xong thì 2 người đó dẫn tôi đi, vừa đi được 1 lúc thì tôi chợt nhận thức ra điều gì đó và quay qua nhìn họ rồi hỏi:
- Khoan đã
- Gì vậy Diêm hậu.
Thấy tôi dừng lại và hỏi thì 2 người đó cũng dừng lại hồi nảy tới giờ tôi đấu võ mồm với 2 người này thì không để ý 2 người đó gọi sau khi tịnh tâm lại thì tôi mới nhớ ra mà hỏi:
- Hai người từ nảy tới giờ gọi tôi là gì?
- Dạ thưa, chúng thần gọi người là Diêm hậu ạ! (cả 2 đồng loạt nói).
Sau khi tôi nhận được câu trả lời thì mọi người cũng biết rồi đó với cái nết của tôi thì sao đây là màn rapdizz của tôi (đừng bỡ ngỡ nha)
- Ủa gì vậy 2 má, tự nhiên kêu con là Diêm hậu, con là người bình thường có là gì đâu mà gọi con là Diêm hậu, đừng thấy người ta đẹp, dễ dãi và hiền thì muốn gọi gì thì gọi nha 2 mẹ, dô duyên vừa thôi nha 2 cha kia.
Sau khi rap xong thì do quá mệt và chưa kịp thở nên tôi hít thở xíu
Mọi người thấy tôi hiền quá đúng không nên mới bị vậy đó tôi hiền quá mà.
! ----------------!
! ****************!
Mong mọi người luôn ủng hộ và theo dõi tôi.
Xin cảm ơn
chờ tiếp chap 5 ~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...