Hai người trao đổi bao tải tiếp tục cõng.
Vương Hữu Điền có thể cảm giác được, bao tải vừa rồi quá nhẹ, nhẹ đến giống như chỉ còn xương cốt, nhưng bao tải này liền tốt hơn nhiều, cách bao tải, hắn có thể cảm giác được bên trong mềm như bông, hơn nữa nặng hơn so với vừa rồi.
Hắn thậm chí bắt đầu tâm ý viên mã, không biết kề sát chính mình là cái dạng gì? Miên man suy nghĩ một phen, thế nhưng thần hồn điên đảo.
Vương Hữu Điền rất là thỏa mãn, trong lòng may mắn, cầu Tiêu Cửu Phong cùng mình đổi quả nhiên là đúng đắn.
“Cửu Phong, kỳ thật có thể bên trong bao tải của cậu là một cái đại mỹ nhân, tôi bên này là một cái xấu xí, đây đều là số mệnh, chúng ta ai cũng không biết bên trong là dạng gì!” Hắn vẫn an ủi Tiêu Cửu Phong như vậy.
Tiêu Cửu Phong không nói chuyện, nhấp môi cõng bao tải đi phía trước.
Anh đương nhiên có thể cảm giác được, kề sát chính mình xúc cảm bao tải không quá giống nhau.
Bất quá nhưng thật ra không có hối hận, chính anh quyết định muốn cùng Vương Hữu Điền đổi.
Anh nâng lên tay tới, hơi thay đổi tư thế, để làm người trong bao tải kia có thể thoải mái một ít.
Như vậy bức bối, nàng phỏng chừng chính mình cũng khó chịu.
Lúc thời điểm anh thay đổi tư thế một chút, người trong bao tải giống như phát ra một chút thanh âm, nhẹ nhàng “A”, rất thấp, thấp đến người bình thường căn bản nghe không rõ.
Nhu nhược, tinh tế mềm mại, như là phát ra từ một con con thú non trong núi.
Vẫn luôn đi phía trước, Vương Hữu Điền càng đi càng cao hứng, thậm chí thế nhưng ca hát ra tới, Tiêu Cửu Phong lại không nói gì.
Cách bao tải, ni cô thân mình tinh tế gầy yếu liền như vậy nằm ở trên lưng anh, anh có thể cảm giác được thân mình đối phương ngẫu nhiên truyền đến run rẩy, thậm chí mơ hồ nghe được tiếng thở dốc nhỏ bé yếu ớt.
“Cửu Phong, cậu đi quá nhanh, gấp cái gì, hắc hắc hắc!”Tiêu Cửu Phong nâng tay lên, lau mồ hôi trên trán, lại không trả lời, anh muốn sớm một chút về nhà, muốn cho tiểu ni cô trong bao tải này ra sớm một chút.
Bọn họ ở bên ngoài còn nóng như vậy, cô ở trong bao tải khẳng định càng không dễ chịu.
“Ha ha ha, tôi biết, cậu muốn sớm một chút trở về ôm tức phụ đi!” Vương Hữu Điền thỏa mãn mà than: “Tôi cũng muốn như vậy.
”Nói xong, hắn thậm chí bắt đầu hát: “Một mẫu đất hai con trâu, vợ con a thiêu giường đất……”************Thời điểm Tiêu Cửu Phong cùng Vương Hữu Điền trở lại đại đội sản xuất Hoa Câu Tử, trời đều hơi tối, trên đường đại đội có nhiều người bưng chén ở bên gần giếng ăn cơm, nhìn thấu Tiêu Cửu Phong cùng Vương Hữu Điền đã trở lại, đều một bên hỏi thăm một bên nhìn kia bao tải.
“Này thật thật là tức phu sao?”“Các ngươi được cái dạng tức phụ gì a?”“Nhanh mở ra nhìn xem! Cũng để chúng ta cũng nhìn một cái!”Trong đó có hai kẻ độc thân, một người năm nay 24, một người năm nay 36, hai người đều không có lấy vợ, khó chịu muốn chết , nhìn bao tải trên lưng Tiêu Cửu Phong cùng Vương Hữu Điền, đều đỏ cả mắt.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...