"Đúng là tên háo sắc!" Tiểu Bạch từ trên người Đoan Mộc Ly bước xuống, mặc quần áo vào, tỏ vẻ kinh tởm, động tác dứt khoát rút ra hổ phù và bản đồ bố trí tác chiến từ trong quần áo của Đoan Mộc Ly, tiện thể lấy luôn túi tiền.
Đem đồ vật thu được cất đi, Tiểu Bạch kiêu hãnh vén mái tóc đen dài của mình lên, buộc thành kiểu tóc đuôi ngựa khả dĩ thoải mái sau đầu.
Tiểu quan thanh tú quyến rũ trong nháy mắt biến thành thiếu niên khí thế hiên ngang.
Vị tiểu quan mới tới Tiểu Bạch này chính là "Xích Diễm đại tướng quân" Dao Quốc uy chấn tứ hải —— Triển Thiên Bạch.
Bởi vì không chiếm được lòng tin của Hoàng đế, Triển Thiên Bạch không được cử ngay ra tiền tuyến, kết quả truyền đến tin tức Dao Quốc bại trận dưới thiết kỵ của Nam Sở, Lệ thành thất thủ.
Trong đó, Nam Sở Phò Quốc đại tướng quân Đoan Mộc Ly là thanh danh vang dội nhất.
Triển Thiên Bạch không cùng Đoan Mộc Ly giao thủ, chỉ nghe nói vị này hoàng thân quốc thích Nam Sở này ham mê nam sắc, vì thế đã cải trang, chuẩn bị gặp mặt Đoan Mộc Ly một lúc.
"Hừ, cũng không có gì ghê gớm." Đối với Đoan Mộc Ly, Triển Thiên Bạch khịt mũi coi thường.
Ngay cả khi Nam Sở đã chiếm được Lệ thành thì Lệ thành rốt cuộc vẫn là lãnh thổ của Dao Quốc, rất nhiều người ở đây muốn giết chết vị Nam Sở vương gia - đại tướng quân này.
"Nếu vì thế mà buông lỏng cảnh giác, kết cục này ngươi xứng đáng phải chịu." Triển Thiên Bạch vừa nói vừa lấy từ phía dưới giường ra một thanh chủy thủ.
Chủy thủ ánh đao lượng bạch, lưỡi dao sắc bén.
Dọc đường đi, Triển Thiên Bạch vẫn luôn phái thủ hạ theo dõi Đoan Mộc Ly, sau khi xác nhận rằng Đoan Mộc Ly bước vào thanh lâu này, hắn liền bố trí thật tốt.
Vốn dĩ hắn định trực tiếp hạ độc trong rượu, nhưng ngoại giới đồn đại Đoan Mộc Ly bách độc bất xâm, cho nên hắn liền đổi thành mê dược.
"Đoan Mộc Ly, ngươi và ta đều có chủ tử của riêng mình, cũng đừng trách ta dùng thủ đoạn đê tiện."
Con ngươi đen sáng ngời nhìn Đoan Mộc Ly đang ngủ say, Triển Thiên Bạch giơ tay chém xuống, chủy thủ nhắm ngay yết hầu Đoan Mộc Ly mà đâm.
Đáng tiếc!
Một chưởng đột nhiên đánh úp tới, chủy thủ trong tay Triển Thiên Bạch bị đánh rơi trên mặt đất, lực đạo mạnh mẽ đến nỗi Triển Thiên Bạch nhịn không được lảo đảo lùi về phía sau hai bước.
Vừa ngẩng đầu nhìn, Đoan Mộc Ly, người rõ ràng đã hôn mê vì mê dược đang ngồi ở trên giường, hai tay khoanh trước ngực, đôi mắt hơi nheo lại phản chiếu hàn quang kinh người.
"Ngươi...!" Triển Thiên Bạch không khỏi hít một hơi.
"Như thế nào?" Đoan Mộc Ly cười lạnh, "Rất bất ngờ đúng không?"
"Ngươi không trung mê dược?!"
Sao có thể...!
Triển Thiên Bạch vô thức quay đầu nhìn bình rượu và ly rượu trên bàn.
Hắn đã uống giải dược từ trước nên không sao, nhưng làm sao mà Đoan Mộc Ly lại...!
Tuy nhiên, hắn vừa tranh thủ quay đầu lại, một chưởng sắc bén từ lòng bàn tay của Đoan Mộc Ly đã quét qua một trận cuồng phong.
Triển Thiên Bạch kịp thời lắc mình tránh được, cả người nhảy về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Đoan Mộc Ly.
"Thân thủ không tồi!" Đoan Mộc Ly thấp giọng, không cần nói cũng biết đang vô cùng vui sướng.
"Ngươi rốt cuộc là như thế nào..." Triển Thiên Bạch nhíu mày.
"Muốn biết vì sao mê dược đối với bổn vương lại vô dụng sao?" Đoan Mộc Ly nhếch môi, hàm răng sắc nhọn giống như dã thú gấp không chờ nổi mà muốn tiến lên xé xác con mồi, "Từ lúc bổn vương tiến vào đây thì đã biết có người theo dõi bổn vương...!Ngươi đại khái đã phái ảnh vệ mạnh nhất dưới trướng của mình rồi nhỉ?"
Sắc mặt Triển Thiên Bạch vô cùng khó coi, luôn cảm thấy Đoan Mộc Ly đang chế giễu hắn.
"Thật không may, người nọ công phu vẫn chưa đủ.
Ngoài ra...!lão bản của thanh lâu này, bao gồm cả đám tiểu quan tô son điểm phấn đó mỗi người đều có võ công, hơn nữa nội lực thâm hậu, cho nên bổn vương sớm đã đề phòng..." Nói đoạn, Đoan Mộc Ly đưa tay chỉ vào Triển Thiên Bạch, "Mà ngươi, là người có nội lực nhất thâm hậu nhất."
Lộp bộp!
Trái tim đột nhiên đập loạn, Triển Thiên Bạch nghiến răng nghiến lợi.
Hắn rõ ràng đã rất cẩn thận, nhưng cư nhiên vẫn bị Đoan Mộc Ly nhìn ra manh mối, nam nhân này...!rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Đột nhiên, Triển Thiên Bạch rất muốn cùng Đoan Mộc Ly ở trên chiến trường giao thủ, hẳn sẽ là một trận chiến khốc liệt thú vị.
"Ngươi vẫn luôn dùng ánh mắt đó nhìn nam nhân sao?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...