Xem nam tử trước mắt khuôn mặt tuấn dật, trong ánh mắt nghiêm cẩn còn có một tia như có như không tình cảm , bên tai
truyền đến thanh âm trầm thấp giàu từ tính . Triệu Khả Nhiên không thể
không thừa nhận bản thân tựa hồ bị luân hãm. Không biết vì sao nàng cảm
thấy bản thân tựa hồ bị thuyết phục, trong lòng nàng cũng tựa hồ tin
tưởng lời nói nam tử trước mắt.
Nhưng là, chuyện đời trước xảy ra một màn lại một màn ở trong đầu nàng hiện lên , đó vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng nàng. Đồng bào muội muội nàng yêu thương tín nhiệm nhưng là
lại một tay thiết kế làm nàng thân bại danh liệt , ôm nỗi hận mà chết .
Nàng tín nhiệm Lung Nhi cùng Linh nhi từ nhỏ bồi bên người nhưng Linh
nhi lại vì tư tâm bản thân bán đứng phản bội nàng . Nàng tín nhiệm cha
mẹ cho dù trong lòng biết cha mẹ thiên vị muội muội, nhưng là nàng vẫn
cho rằng trong lòng cha mẹ có nàng . Nhưng là kết quả đâu ? Thân sinh
phụ thân của nàng hạ lệnh chuốc nàng rượu độc, thân sinh mẫu thân ở một
bên thờ ơ lạnh nhạt . Này hết thảy , hết thảy không khỏi làm trái tim
nàng băng giá. Liền ngay cả người thân như vậy nàng đều không thể tin
tưởnng nhưng là hiện tại nam tử trước mắt , bất quá chính là lần đầu
tiên gặp mặt mà thôi , hơn nữa còn là trong thời điểm đêm khuya xâm nhập khuê phòng nàng lại làm cho nàng từ trong đáy lòng cảm thấy một trận an tâm, nhịn không được muốn tin tưởng hắn.
Lý trí Triệu Khả Nhiên
nói cho nàng không nên dễ dàng tin tưởng người trước mắt như vậy , nhất
là hắn tự tiện đêm khuya xâm nhập khuê phòng mình mục đích không rõ.
Nhưng là trên tình cảm nàng cũng không tự chủ tin tưởng nam tử trước mắt sẽ không thương tổn nàng. Thật đúng là mâu thuẫn a !
Triệu Khả
Nhiên biểu cảm giãy dụa toàn bộ bị Tư Đồ Húc thu vào mi mắt, hắn vì nữ
tử trước mắt cảm thấy đau lòng. Từ trong tiếng đàn của nàng ngày ấy hắn
có thể tinh tường phán đoán , nữ tử trước mắt không chỉ có trí tuệ hơn
người hơn nữa trong xương còn có cứng cỏi khác hẳn với người thường. Như vậy, đến cùng nàng đã trải qua sự tình gì mới có thể biến thành cái
dạng hiện tại này đâu!
" Nàng không cần sốt ruột a , ta biết
hiện tại nàng tin tưởng ta là thập phần khó khăn. Nhưng là như lời ta
nói , thời gian hội chứng minh hết thảy . Hiện tại nàng cái gì cũng đều
không cần nghĩ , ta sẽ dùng hành động chứng minh "
Xem khuôn mặt
Tư Đồ Húc , Triệu Khả Nhiên không biết nên nói cái gì mới tốt. Hai người lẳng lặng nhìn chăm chú vào đối phương , trong khoảng thời gian ngắn
trong phòng thập phần yên tĩnh , liền tiếng hai người hít thở đều có thể nghe được. Không khí có vẻ thập phần ái muội , Triệu Khả Nhiên tim đập
cũng càng lúc càng nhanh , tựa giống như muốn từ trong cổ họng nhảy ra.
Nàng muốn nói gì đó đánh vỡ yên tĩnh trước mắt nhưng là thời điểm ở
miệng liền...
" Ngươi .."
" Nàng..."
Hai người đồng thời mở miệng
" Nàng nói trước đi !" Tư Đồ Húc ý cười nói
" Ngươi tới nơi này là vì cái gì đâi ?" Triệu Khả Nhiên tò mò hỏi " Còn có , chúng ta trước kia nhận thức sao ?"
Triệu Khả Nhiên cảm thấy thập phần kỳ quái , nam tử trước mắt tự xưng Tư Đồ
Húc này nàng xác định bản thân chưa từng gặp qua , càng chưa nói tới
nhận thức . Nhưng là vì sao Tư Đồ Húc này cùng nàng cảm giác tự hồ giống như quen thuộc. Còn có vì sao hắn hội một lần lại một lần ở đêm khuya
xâm nhập khuê phòng mình đâu ? Triệu Khả Nhiên cơ hồ đã có thể khẳng
định, lần trước trong lúc mơ hồ nhìn đến bóng dáng tuyệt đối chính là
nam tử trước mắt này.
" Chúng ta trước kia không có gặp qua " Tư Đồ Húc hồi đáp
Bất quá đối với vấn đề thứ nhất hắn cũng là lựa chọn bỏ qua. Hắn làm sao có thể nói cho Triệu Khả Nhiên hắn bởi vì nghe đến tiếng đàn của nàng liền nhớ mãi không quên còn thường xuyên tại lúc đêm khuya đến nhìn nàng đâu ? Nếu như bị nàng biết khẳng định sẽ đem mình làm đăng đồ tử. Tuy rằng
mới lần đầu tiên gặp mặt hắn cũng không nghĩ lưu lại trong lòng Triệu
Khả Nhiên ấn tượng phá hư.
Nghĩ vậy Tư Đồ Húc cảm thấy trên mặt
nóng lên, đáng tiếc hắn không có nhìn thấy nếu không sẽ phát hiện trên
mặt mình hiện tại thế nhưng đỏ.
Hiện tại Tư Đồ Húc hoàn toàn
không ngờ hành vi của hắn chính là một cái đăng đồ tử nha . Đêm khuya
xâm nhậo khuê phòng nữ tử chưa gả , còn vừa vặn bị người khác bắt được , kia không phải đăng đồ tử thì là cái gì a ?
Đối với Tư Đồ Húc
lảng tránh Triệu Khả Nhiên là nhìn ra được, nhưng là nàng biết nam tử
trước mắt sẽ không thương tổn nàng. Nếu nam tử trước mắt muốn tổnt hương nàng như vậy nàng nhất định không có cách nào phản kháng. Hơn nữa người này cũng không phải lần đầu tiên đến , nếu thực sự có ý đồ gây rối gì
thì nàng đã sớm tao ương chứ làm gì còn có thể giống như bây giờ cùng
hắn yên tĩnh nói chuyện. Bởi vậy Triệu Khả Nhiên cũng không lại rối rắm.
" Đã trễ thế này , còn có việc sao ?" Triệu Khả Nhiên bình tĩnh hỏi
" A ?" Tư Đồ Húc bỗng chốc bị Triệu Khả Nhiên làm hồ đồ , còn chưa có phản ứng lại
Nhìn nam tử tuấn dật trước mắt một bộ dáng ngơ ngác , Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười
" Nếu không có việc gì , vậy trở về ngủ đi !"
Nói xong Triệu Khả Nhiên không hề để ý tới Tư Đồ Húc đã nằm xuống đắp chăn, trước khi ngủ còn không quên chỉ chỉ cửa sổ
" Các hạ từ nơi nào vào liền từ nơi đó ra ngoài đi ! Còn có , trước khi đi nhớ giúp ta đem cửa sổ đóng lại. Ngủ ngon "
Xem biểu hiện Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc đột nhiên nở nụ cười. Bởi vì từ
trong lời nói của nàng hắn cảm giác được không bài xích. Kia tuyệt đối
là một cái hảo hiện tượng. Tuy rằng hiện tại Triệu Khả Nhiên còn không
toàn tâm tín nhiệm hắn nhưng này tuyệt đối là một cái mở đầu tốt , không phải sao ?
Nghĩ vậy Tư Đồ Húc đột nhiên cảm giác được tâm tình sung sướng , tựa hồ ánh trăng bên ngoài đều có vẻ phá lệ tròn.
Cứ như vậy Tư Đồ Húc lại từ cửa sổ ly khai . Đương nhiên khi rời đi còn
không quên đóng cửa sổ cẩn thận. Trong nhất thời trong phòng khôi phục
bóng tối.
Tại lúc Tư Đồ Húc rời đi không lâu sau, Triệu Khả Nhiên đang ngủ ở trên giường mở mắt. Nằm ở trên giường nàng lại không buồn
ngủ, trong lòng luôn luôn suy nghĩ hết thảy vừa phát sinh.
Mà ở bên kia Hạ Vũ viện cũng là một đêm không ngủ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...