Đích Trưởng Nữ

Dứt lời, tiến lên đè nàng trên giường êm, Triệu Khả Nhiên sợ hết hồn, đây đang ở trên đường cái, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, đó không phải là bị hạ nhân bên ngoài nghe hết sao.

Nghĩ đến đây, nàng vội vàng nói, “Không được, đang ở trên đường! Húc, ta sai lầm rồi không được sao?”

Tư Đồ Húc đương nhiên chỉ đang hù dọa Triệu Khả Nhiên, vì vậy hắn hôn lên môi nàng, hôn thẳng đến khi nàng phải thở gấp, má phấn ửng hồng rõ rệt, khàn khàn hỏi, “Vật nhỏ nàng, lá gan cũng không nhỏ rồi, dám trêu chọc ta, chờ trở về phủ xem ta trừng trị nàng như thế nào! Tối nay nàng đừng mong ngủ.”

Nghe Tư Đồ Húc nói, trên mặt Triệu Khả Nhiên lập tức đỏ ửng, nhưng mà, vừa mới nháo một trận, Triệu Khả Nhiên cũng không dám tùy tiện kích thích Tư Đồ Húc, chỉ sợ Tư Đồ Húc thật sự làm ra chuyện gì. Nếu là như, vậy sau này chắc nàng cũng không còn mặt mũi gặp người rồi.

Tư Đồ Húc ngồi một bên, tràn đầy hứng thú nhìn bộ dạng xấu hổ của tiểu thê tử của mình, trong lòng cảm thấy hết sức buồn cười. Chỉ là, đối với chuyện vật nhỏ dám can đảm trêu chọc mình, mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nếu nàng dám trêu chọc mình như vậy, vậy thì phải chuẩn bị tư tưởng, tối hôm nay, nàng cũng không cần đi ngủ.

Nghĩ đến đây, Tư Đồ Húc liền không nhịn được dùng ánh mắt nồng nhiệt nhìn chằm chằm vào Triệu Khả Nhiên. Triệu Khả Nhiên bị ánh mắt của Tư Đồ Húc nhìn khiến trong lòng chột dạ. Nàng không biết Tư Đồ Húc rốt cuộc đang suy nghĩ gì, nhưng mà nàng không dám mở miệng hỏi, bởi vì trong lòng nàng dâng lên một cỗ dự cảm chẳng lành.

Không bao lâu, liền đi đến trước cửa cung, hai người xuống kiệu, một thái giám ở một bên hầu hạ hai người, hai người cũng không mang theo hạ nhân, bởi vì dù sao cũng là phu thê tân hôn vào cung tạ ơn và thỉnh an, cho nên căn bản cũng không cần mang nhiều người.

Vào trong cung, dọc theo đường đi, không bao lâu đã đến Ngự Hoa viên. Từ nơi này ắt phải qua lục cung, người lui tới cũng không ít, Triệu Khả Nhiên vẫn là lần đầu tiên có chút thảnh thơi quan sát cảnh trí của Ngự Hoa viên. Lúc trước, lần nào nàng tiến cung đều có việc, căn bản cũng không có thưởng thức qua phong cảnh Ngự Hoa viên.

Một đường đi tới, lấy điện Khâm An làm trung tâm, kiến trúc hai bên bất luận là tường hay đình, cũng vô cùng linh lung rất khác biệt, tinh tế. Giữa hoa viên bày kỳ thạch, cây tốt xanh tươi, cây gỗ tử đằng, đều có vài năm, tô điểm cho hoa viên tràn đầy sức sống, cả mặt đất cũng dùng các loại đá cuội khảm ghép thành người, hoa cỏ, điển cố hoặc đồ án phúc, lộc, thọ, muôn màu muôn vẻ, thú vị vô cùng.

“Thật không hổ là hoàng cung!” Triệu Khả Nhiên thưởng thức phong cảnh Ngự Hoa viên, không nhịn được mở miệng tán thưởng, “Trước không có hảo hảo xem qua, hôm nay xem thật thích. Cảnh trí Ngự Hoa viên thật sự không giống bình thường! Không trách được nhiều người đều mơ tưởng chen vào Hoàng cung này như vậy, đó là bởi vì bên ngoài không có xa hoa như nơi này!” “d•ien•da•nl•qd”

“Vật nhỏ, người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy sự xa hoa bên trong.” Tư Đồ Húc làm như có cảm mà phát, “Nhưng không người nào có thể nhìn đến mặt tàn khốc vô tình, không người nào có thể nhìn thấy mặt vắng lạnh tịch mịch.”

“Ha ha, Húc, xem ra chàng đúng là thấu triệt!” Triệu Khả Nhiên cười duyên khoác tay Tư Đồ Húc, “Chỉ là, tạo thành điều này, chẳng qua là do tham niệm của bản thân mà thôi. Thật ra thì ở trong hoàng cung cũng có thể có chân tình, chỉ là xem ngươi có thể duy trì được hay không mà thôi.”


“Vật nhỏ.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng kéo tay Triệu Khả Nhiên xuống, mười ngón tay cùng nhau nắm chặt, “Tình cảm giữa chúng ta, ta nhất định sẽ hảo hảo bảo vệ. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không buông tay của nàng.”

Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, nhìn Tư Đồ Húc, khẽ hé môi đỏ mộng, “Nếu chàng không rời, ta liền không bỏ.”

Tám chữ rất đơn giản, nhưng bao hàm là cam kết cả đời. Hai người nhìn nhau cười một tiếng, cũng không nói nữa, chỉ là tay lại nắm chặt một chút. Hai người cứ như vậy, nắm tay, hướng điện Thái Hòa tiếp tục đi tới.

“Tình cảm của tam đệ và tam đệ muội thật là tốt! Sáng sớm tay nắm tay như vậy vào cung thỉnh an.”

Lúc Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên đi, chợt từ sau lưng truyền đến một giọng nói, bọn họ quay đầu nhìn, thì ra là Thái tử và Triệu Khả Nhân.

Thấy được hai người, lúc này Triệu Khả Nhiên mới nhớ tới, hôm nay Triệu Khả Nhân cũng phải tiến cung thỉnh an. Mặc dù Triệu Khả Nhân chỉ là thứ phi, nhưng mà ngày hôm qua là ngày vui của nàng, hôm nay nàng phải tiến cung. Nhưng mà, không thể không nói thật là trùng hợp! Hôm qua hai tỷ muội các nàng cùng xuất giá, hôm nay tiến cung, lại gặp phải!

“Thì ra là Thái tử và muội muội! Thật đúng là trùng hợp!” Triệu Khả Nhiên lập tức giương lên nụ cười khách sáo, “Xem ra chúng ta thật sự rất có duyên phận, thế nhưng lại gặp ở chỗ này.”

Theo Triệu Khả Nhân đến gần, Triệu Khả Nhiên phát hiện khí sắc của nàng cũng không tốt, mặc dù trên mặt trang điểm che giấu tiều tụy, nhưng mà có thể mơ hồ thấy bộ dáng tiều tụy của nàng. Chỉ là, điều này cũng khó trách, buổi sáng nàng đã nghe nói, hôm qua, Thái tử và Tần Y Miểu về nhà mẹ, hơn nữa còn ở phủ Tần quốc công một buổi tối, cho tới buổi sáng hôm nay mới về phủ Thái tử. Xem ra đêm động phòng hoa chúc hôm qua của cô muội muội của mình, hẳn là vườn không nhà trống rồi.

Thấy Thái tử, nét mặt Tư Đồ Húc không có bất kỳ biến hóa nào, không nói gì, cũng không có bất kỳ động tác gì. Nhưng Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên không thể làm như vậy được, nàng cười nhìn hai người, “Thái tử điện hạ, còn có Triệu Khả Nhân, hai người các ngươi cũng quá sớm! Chắc hẳn tân hôn ngày hôm qua, các ngươi trôi qua vô cùng tốt!”

Triệu Khả Nhiên tuyệt không phủ nhận mình cố ý, bởi vì nàng biết Triệu Khả Nhiên trải qua không tốt, cho nên mới cố ý hỏi như vậy. Cho nên, sau khi nàng nói xong, Triệu Khả Nhân hung hăng trợn mắt nhìn nàng một cái.

Nhưng mà, Thái tử Tư Đồ Thiên nghe được những lời này, cũng mặt không đổi sắc, “Ha ha, tam đệ muội nói đùa. Hôm qua cũng là tân hôn của tam đệ và tam đệ muội! Chỉ tiếc, hôm qua bản điện hạ có chuyện, cho nên không có thời gian tự mình đi chúc mừng.”


“Không có việc gì, chúng ta cũng biết chuyện của Thái tử rất nhiều.” Triệu Khả Nhiên cười trả lời, “Hôm qua chắc là Y Miểu biểu tỷ, a… không, phải nói là Thái tử phi mới đúng, hôm qua là ngày Thái tử phi về nhà mẹ, Thái tử săn sóc như vậy, nhất định sẽ cùng nhau trở về!”

“Tam đệ muội nói đùa.” Tư Đồ Thiên cười ôn hòa.

Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Thiên vốn cũng không quen thuộc, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì mới tốt, trong khoảng thời gian ngắn, không khí có một chút đông lạnh.

“Bây giờ chúng ta muốn đi điện Thái Hòa thỉnh an.” Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng mời, nhưng mà chỉ là lời khách sáo mà thôi, “Thái tử điện hạ, không bằng đi cùng!”

Tư Đồ Thiên vốn cũng không muốn dễ dàng đi như vậy, hắn vẫn muốn lôi kéo Tư Đồ Húc, chỉ là vẫn không có cơ hội mà thôi, cho nên nghe Triệu Khả Nhiên nói liền thuận nước đẩy thuyền lên tiếng, “Nếu tam đệ muội mở miệng mời, vậy bổn điện hạ từ chối thì thật bất kính rồi.”

Nghe Tư Đồ Thiên  trả lời, sắc mặt Triệu Khả Nhiên cứng đờ, nàng vốn chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ đến hắn lại có thể đồng ý. Khác với Triệu Khả Nhiên sắc mặt của Tư Đồ Húc cũng không được tốt lắm, bởi vì có người ngoài, hắn không có cách nào thân mật với Triệu Khả Nhiên.

Nhưng mà, cho dù nghĩ thế nào cũng được, bốn người vẫn cùng đi. Cũng bởi vì bộ dáng này, Triệu Khả Nhiên cũng không đi cùng Tư Đồ Húc, mà rớt lại phía sau Tư Đồ Húc, đi cùng với Triệu Khả Nhân. Mà Tư Đồ Thiên và Tư Đồ Húc đi phía trước. Tư Đồ Thiên vẫn muốn tìm cơ hội nói chuyện với Tư Đồ Húc, “d•ien•da•nl•qd” linhcan1552 chỉ là Tư Đồ Húc cũng không có đáp lại mà thôi.

Tư Đồ Húc vốn muốn kéo Triệu Khả Nhiên về bên cạnh mình, nhưng chứng kiến Triệu Khả Nhiên hình như là muốn nói chuyện với Triệu Khả Nhân, cho nên cũng không làm như vậy. 

“Như thế nào, Triệu thứ phi, đêm tân hôn hôm qua trôi qua tốt chứ?” Triệu Khả Nhiên nhỏ giọng cười hỏi.

“Triệu Khả Nhiên, ngươi cần gì biết rõ còn hỏi chứ?” Bởi vì căn bản không thấy được Thái tử, cho nên Triệu Khả Nhân cũng không dối trá làm bộ, “Ngươi không phải muốn xem trò cười của ta sao?”

Lúc Triệu Khả Nhân nói ra lời này, hận đến cắn răng nghiến lợi, nhất là nghe được từ trong miệng Triệu Khả Nhiên phun ra hai chữ thứ phi, càng làm cho nàng tức đến mặt đều muốn đỏ lên.


“Ha ha, muội muội, ngươi cần phải chú ý đến hình tượng!” Triệu Khả Nhiên cười nhắc nhở, “Phải biết nơi này chính là hoàng cung! Người đến người đi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, thì thật mất mặt rồi.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi…” Triệu Khả Nhân hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh phẫn nộ trong nội tâm, “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, ta cho ngươi biết, bây giờ ta đã không còn lo lắng gì nữa. Lúc trước toàn bộ thống khổ của ngươi, ta đều trả lại toàn bộ cho ngươi.” 

“Triệu Khả Nhân, ngươi kích động như vậy cũng không tốt!” Sắc mặt Triệu Khả Nhiên một chút cũng không đổi, “Còn nữa, ngươi nên rõ ràng! Kẻ địch bây giờ của ngươi cũng không phải là ta. Nếu ngươi có thời gian, thì nên đối phó Tần Y Miểu đi! Hiện tại nàng mới là chướng ngại lớn nhất của ngươi! Từ chuyện hôm qua có thể biết, trong lòng Thái tử, Tần Y Miểu có vẻ quan trọng! Nếu không, sao hắn lại bỏ ngươi trong đêm tân hôn chứ?”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần đe dọa ta.”

Không thể không nói, Triệu Khả Nhân thật sự bị giẫm đến chỗ đau, “Ta cho ngươi biết, Thái tử điện hạ rất thương ta. Tần Y Miểu, nàng là cái thứ gì. Nếu không phải là bởi vì có phủ Tần quốc công làm hậu thuẫn, nàng cho là nàng có thể bò được lên vị trí Thái tử phi này sao?”

“Ngươi có tự tin này, vậy thì tốt.” Triệu Khả Nhiên cười lạnh nhạt, lẳng lặng nhìn Triệu Khả Nhân, ánh mắt kia bình tĩnh, tuy nhiên hình như có một loại cảm giác có thể nhìn thấu lòng người.

Bị ánh mắt Triệu Khả Nhiên nhìn chằm chằm, Triệu Khả Nhân cảm thấy từng trận chột dạ, nàng không tiếp tục chờ Triệu Khả Nhiên, mà đi lên trên, đi tới bên cạnh Thái tử, trực tiếp kéo tay Tư Đồ Thiên, dường như thể hiện cho mọi người xung quanh rằng tình ảm của bọn họ rất tốt.

Tư Đồ Thiên bị hành động của Triệu Khả Nhân làm bất ngờ không hiểu ra sao, hơn nữa cảm thấy có chút không vui, chỉ là tối hôm qua chuyện đêm tân hôn, trong tim của hắn cảm thấy áy náy, cho nên đối với hành động như vậy cũng không có ngăn cản.

Triệu Khả Nhân nhân lúc tất cả mọi người không chú ý, nàng ném một ánh mắt hả hê cho Triệu Khả Nhiên.

Đối mặt với hành động ngây thơ như vậy của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười không sao cả, nếu thật sự hạnh phúc, thì không cần biểu diễn cho người khác xem, nàng càng làm như vậy, càng có vẻ cố ý mà thôi.

Nàng không để ý đến hành động khiêu khích như vậy, mà nở nụ cười, sau đó ba chân bốn cẳng đi đến bên cạnh Tư Đồ Húc, dắt tay. Hai người nhìn nhau cười một tiếng, mặc dù không nói gì, nhưng mà hơi thở bên cạnh hai người vô cùng ấm áp và hạnh phúc. Cho dù người khác không nhìn thấy vẻ mặt hai người, nhưng có thể cảm thấy sự hòa hợp giữa hai người.

Lúc này bên trong điện Thái Hòa, Hoàng thượng Tư Đồ Lăng Chí và Hoàng hậu cũng đã chờ ở trong điện, chờ hai đôi phu thê mới cưới đến thỉnh an và tạ ơn. Mặc dù nói là hai đôi phu thê, nhưng mà nếu nói đúng hơn, thì chỉ có một đôi phu thê mà thôi. Triệu Khả Nhân chỉ là một thứ phi mà thôi, cho nên nàng và Tư Đồ Thiên căn bản không tính là phu thê.

Dĩ nhiên, trừ Hoàng thượng và Hoàng hậu ra, các cung phi tần cũng không thể vắng mặt trong ngày này, cho nên cũng đều tới. Mà trong đó Vân Quý phi được Hoàng thượng sủng ái nhất mặc dù chỗ ngồi thấp hơn một cấp so với Hoàng hậu, nhưng lại ngồi bên phải Tư Đồ Lăng Chí. Điểm này để cho nàng cảm thấy rất hả hê.

“Hoàng thượng, Thái tử điện hạ và Triệu thứ phi, còn có Húc vương điện hạ và Húc vương phi đều đã đến, đang chờ ở ngoài điện!” Một thái giám đi vào thông báo.


“Mau cho bọn họ vào.”

Không bao lâu, Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Thiên và Triệu Khả Nhân, hai đôi bích nhân cùng nhau tiến vào trong đại điện. “d•ien•da•nl•qd” Bọn họ vừa vào ở trong, đầu tiên nhìn thấy chính là Hoàng thượng và Hoàng hậu ngồi ở chủ vị. Hôm nay Hoàng thượng mặc một thân long bào màu vàng sáng, xem ra tinh thần sáng láng. Mà Hoàng hậu còn lại mặc thường phục, đại sam kim hoàng sắc, màu xanh dệt kim tuyến mây ngũ sắc, khăn quàng vai hoa văn long phượng, đầu đội song Phượng dực Long quan, tư thái đoan trang thanh tao lịch sự ngồi ở chủ vị.

“Nhi thần tham kiến phụ hoàng, nguyện phụ hoàng vạn phúc kim an.”

Tiến vào đại điện, bốn người hành lễ với Tư Đồ Lăng Chí.

“Tốt tốt tốt, đều đứng lên trước đi!” Hôm nay Tư Đồ Lăng Chí thoạt nhìn rất vui mừng.

Tiếp đó, đôi tân nhân chia ra hành đại lễ  với Hoàng thượng và Hoàng hậu rồi. Theo lý mà nói là Thái tử làm đại lễ trước, chỉ là bởi vì Thái tử cưới thứ phi, mà Tư Đồ Húc cưới chính phi, cho nên vẫn là Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên hành lễ trước.

Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên đi tới giữa đại điện, quỳ xuống, bắt đầu hành đại lễ, trên dưới đều hoàn thành.

“Nhi thần thỉnh phụ hoàng, mẫu hậu đại an, nguyện phụ hoàng, mẫu hậu trường thọ an khang.”

“Con dâu thỉnh phụ hoàng, mẫu hậu đại an, nguyện phụ hoàng, mẫu hậu trường thọ an khang.”

Tư Đồ Lăng Chí giơ tay lên nói, “Đều đứng lên đi!”

Hai người rất nhanh đứng lên.

Tư Đồ Lăng Chí hòa ái nói, “Hai người các ngươi sau này đã là phu thê, hi vọng về sau hai người các ngươi giúp đỡ lẫn nhau, thật tốt sống qua ngày.”

“Nhi thần (con dâu) cẩn tuân phụ hoàng dạy.” Hai người cùng lên tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui