Thượng Quan thị một đường vọt tới Phúc Thọ viên, tiền sảnh là một mảnh náo nhiệt, nhưng bà ta không có tâm tư đi xem, bà ta chỉ biết, nữ nhi mà mình khổ sở mang thai mười tháng sinh ra sắp biến thành con người khác!
Nhắc tới cũng kỳ, bọn hạ nhân của Phúc Thọ viên thấy bà ta đều lần lượt xoay người rời đi, làm như không thấy, một đám cúi đầu phảng phất sợ như rất sợ bà ta.
Thượng Quan thị lại không có để ý những thứ đó, bà ta đã bị phẫn nộ tràn ngập làm cho đầu óc mụ mị, đẩy mạnh cửa phòng liền cảm thấy một luồng khí mát ập đến, hóa ra trong tiền sảnh có để một thùng băng, xua tan ngày hè nghĩ tới trước đây mình cũng có thể tùy ý sử dụng khối băng, nhưng từ lúc bị cấm túc đừng nói là khối băng, chính là muốn phòng bếp làm cho bát nước ô mai đều phải được Hạ Liên Phòng cho phép!
Bà ta càng thêm cảm thấy phẫn nộ cùng oán hận, Từ thị ngồi tại chủ vị đang hưởng thụ thiên luân chi nhạc nhìn thấy mà nao nao, đang muốn nói chuyện lại thấy Thượng Quan thị mạnh vọt tới trước mặt bà ta quỳ xuống nói: "Lão phu nhân! Ngài đây là muốn giết chết tỳ thiếp hay sao!"
Từ thị vừa nghevậy rất không bằng lòng, bà ta nghĩ thầm, trừ bỏ lúc ban đầu đã bao giờ ta bức ngươi chưa? Mấy năm nay không phải vẫn ăn ngon uống ngon cung phụng cho ngươi? Ngươi nói chuyện cùng ta như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là muốn vong ân phụ nghĩa? "Ngươi..."
"Di nương..." Hai tỷ muội Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý khẽ giọng kêu gọi, đáy mắt lóe ra cầu xin.
Thượng Quan thị bỗng nhiên phát hiện, hóa ra không muốn để nữ nhi ghi tạc dưới danh nghĩa Lam thị lại chỉ có bản thân mình một người! Hai nữ nhi của bà ta cũng không biểu hiện ra sự ghê tởm đích xuất như ngày thường, khi có lợi ích các nàng sớm đã lựa chọn đứng tại một bên nào!
Điều này làm sao có thể?! Chúng là thân sinh nữ nhi của bà ta, làm sao có thể nhận tiện nhân Lam thị đoản mệnh kia làm mẫu thân? Thượng Quan thị bị vẻ cầu xin trong mắt hai nữ nhi chọc giận, bà ta nặng nề đem đầu dập xuống đất, hỏi: "Lão phu nhân đây là muốn cái mệnh của tỳ thiếp sao? Nếu đã như thế, không bằng hôm nay tỳ thiếp liền ở nơi này dập đầu chết cho xong!" Nói xong bò dậy liền lao đến chỗ cây cột, may mắn Ngụy nương tay mắt lanh lẹ lập tức ngăn lại, bằng không nói không chừng thậ sự có thể đụng vào.
Ngày đại hỉ nếu có đổ máu, mấy lão già cổ hủ kia khẳng định sẽ cho rằng đây là cái dấu hiệu bất tường, nói không chừng sẽ không nguyện ý làm người chứng kiến nữa.
Cho nên sắc mặt Từ thị nhất thời trở nên rất khó coi, bà ta trách cứ nhìn về phía Ngụy nương, tựa hồ đang hỏi: sao lại để cho nàng ta trà trộn đi vào? Không phải nàng ta hẳn là đang bị cấm túc sao?
Ngụy nương làm sao mà biết đây là chuyện gì xảy ra? Chỉ có thể vô tội lại oan uổng mà thừa nhận khiển trách đến từ Từ thị, trong lòng lại đem Thượng Quan thị mắng cho không biết bao nhiêu lần, cảm thấy Thượng Quan di nương chính là cái tai tinh, mấy tháng nay gặp đủ xui xẻo, không chỉ các chủ tử bị bà ta khắc, ngay cả bản thân mình làm hạ nhân cũng tránh không khỏi! "Thượng Quan di nương cần gì phải khổ như thế chứ? Hôm nay là ngày đại hỉ, đến cùng phát sinh chuyện gì làm cho ngươi kích động như thế?"
Thượng Quan thị xụi lơ dưới sự kìm chế của hạ nhân, bà ta nhìn chằm chằm Từ thị, ánh mắt đỏ bừng, nưh sắp nhỏ ra máu, từng câu từng từ nói: "Nếu lão phu nhân cố ý muốn cướp đi hai nữ nhi của tỳ thiếp, tỳ thiếp nguyện ý đụng chết tại chỗ! Lão phu nhân nếu đã không để ý cái mệnh tiện này của tỳ thiếp, tỳ thiếp cần gì phải để ý? Dù sao đều phải chết, thay vì nhìn nữ nhi bị đoạt tan nát cõi lòng mà chết, chi bằng trực tiếp đụng chết tại trên cây cột này, cũng tính chết được thống khoái!" Nói xong làm bộ lại muốn đi đâm vào cột tiếp.
Từ thị giờ mới biết Thượng Quan thị là đến để làm cái gì, sắc mặt càng thêm khó coi.
Bà ta cứ tưởng rằng Thượng Quan thị là kẻ biết điều, ít nhất cũng phải biết, hai đứa nhỏ ghi tạc dưới danh nghĩa chính thất đã qua đời thì mặc kệ sau này phát sinh chuyện gì, thân phận đích xuất tiểu thư của các nàng cũng sẽ không bị lay chuyển, nhưng Vân nương này hôm nay không biết bị làm sao, ngày xưa khôn khéo có năng lực bay đi đâu hết rồi?
Lời Hạ Liên Phòng nói đích xác kích thích Thượng Quan thị, hơn nữa Lục nương còn đụng tay chân vào thuốc bổ nên Thượng Quan thị chỉ cần vừa nghĩ đến một đôi nữ nhi của bản thân mình sắp bị Lam thị đã chết cướp đi, mà lão gia lại muốn đón người mới qua cửa liền tim như bị đao cắt.
Đặc biệt hai chuyện này còn đều do Từ thị chủ trương, Thượng Quan thị không hận cũng khó.
Cho nên ánh mắt bà ta nhìn chăm chú Từ thị không có chút cung kính hèn mọn nào, có cũng đều là thù hận cùng bất mãn: "Nếu lão phu nhân cố ý muốn cho Hồng Trang Lục Ý ký đến danh nghĩa phu nhân liền để tỳ thiếp đụng chết ở chỗ này hôm nay đi!"
Từ thị tức giận nói: "Thượng Quan thị! Ngươi tỉnh táo lại một chút cho lão thân!" Bà ta không gọi Vân nương, sửa thành gọi Thượng Quan thị.
Thượng Quan thị lại cười lạnh: "Tỉnh táo? ! Ta tỉnh táo đủ lâu! Ta chính là quá tỉnh táo mới luôn lặp đi lặp lại nhiều lần bị ngươi lừa gạt! Năm đó ngươi gạt ta nói chỉ cần ta có thể cùng lão gia có phu thê chi thực, lợi dụng thân phận bình thê đón ta nhập cửa, sau này cùng Lam thị cùng ngồi cùng ăn, kết quả thì sao?! Ta chỉ là một kẻ làm thiếp, còn là tiện thiếp! Nữ nhi của ta không thể gọi ta là mẫu thân, thân phận của ta trở nên hèn mọn đê tiện! Ngươi lại nói với ta, nếu ta có thể khiến lão gia vui vẻ, liền đem ta phù chính! Để ta làm chánh thất phu nhân của phủ đại học sĩ này! Ngươi còn nói muốn ta sinh con trai cho lão gia, sau này kế thừa phủ đại học sĩ! Những thứ đó tất cả đều là ngươi nói, nhưng ngươi đã làm được bất cứ điều gì chưa?! Ta thật sự hối hận, năm đó vì sao lại nghe lời ngươi xui khiến, hạ dược lão gia, làm hại bản thân mình rơi vào tình cảnh như hôm nay!"
Chuyện cũ của nhiều năm trước cứ thế bị phơi bày ra, Từ thị nhất thời xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, chẳng sợ lúc ấy bà ta thật sự chứa tâm tư lật đổ con dâu Lam thị, nhưng bị Thượng Quan thị nói ra như vậy, mặt mũi nhất thời đỏ bừng lên.
Nào ngờ Thượng Quan thị lại còn không chịu bỏ qua: "Ngươi biết rõ những chuyện ta làm với ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng, lại bỏ mặc không để ý, ngươi chán ghét Lam thị, nên ba đứa nhỏ do nàng ta sinh ra đều chướng mắt! Chuyện ta hạ độc Lam thị ngươi cũng biết rõ ràng, nhưng ngươi không nói gì, ngươi cái gì đều không tỏ vẻ, ngươi ngầm cho phép hành vi của ta! Miệng ngươi luôn nói sẽ bồi thường cho ta, nhưng hôm nay lại muốn cướp nữ nhi của ta đi! Lão phu nhân, ngươi thật là lòng dạ độc ác! Ngươi để ta làm tất cả chuyện ác, cuối cùng lại muốn dùng gương mặt tổ mẫu hiền lành lừa để nữ nhi của ta! Lão phu nhân, ngươi quả nhiên là giỏi tính kế! Rất lãnh khốc! Hôm nay nếu như ta không mang về được nữ nhi của ta, liền để ta máu tươi tại chỗ, dùng máu của ta để rải lên con đường tư bi của lão phu nhân!"
Vừa dứt lời, Từ thị bạo nộ đến cực điểm, đang muốn phản bác lại nghe thấy một đạo thanh âm băng lãnh tới cực điểm: "Lời này là sự thật?" Trong lòng bà ta liền lộp bộp, giương mắt nhìn lên, chính là Hạ Lịch!
Hắn vừa rồi tảo triều trở về liền phát hiện mấy trưởng bối trong tộc đều tới, hỏi ra mới biết được là mẫu thân muốn đem hai nữ nhi thứ xuất chuyển đến dưới danh nghãi của Lam thị.
Hạ Lịch không hề nghĩ ngợi liền để mấy người kia trở về, đang muốn đến Phúc Thọ viên liền gặp được ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng, biết Từ thị từ ba ngày trước đã lên kế hoạch, còn lệnh cưỡng chế tỷ ba đệ không được nói cho ông biết.
Đối với chuyện Từ thị lặp đi lặp lại nhiều lần tự chủ trương, Hạ Lịch tràn đầy phẫn nộ cùng thất vọng.
Ông vốn cho là mẫu thân đã tự kiểm điểm, nhưng hôm nay xem ra, bà ta chẳng những không có, ngược lại còn càng càng nghiêm trọng thêm! Khi thê tử còn tại thế đã không muốn nhìn đến Thượng Quan thị cùng thứ xuất một phòng, sau khi chết chẳng lẽ còn phải nhận Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý này làm nữ nhi? Dù Lam thị chịu, ông đều không chịu! Ông đã thua thiệt thê nữ rất nhiều, quyết không cho phép có thêm một cái nữa!
Còn có, lời Thượng Quan thị nói khiến cả người Hạ Lịch như rớt vào hầm băng.
Thê tử chết là do người làm? Trong đó còn có mẫu thân khoanh tay đứng nhìn? Cái nhà này rốt cuộc là làm sao vâyk?!
Thượng Quan thị nhìn thấy Hạ Lịch, đầu tiên là cả kinh, sau đó sáng tỏ cười, nói: "Dù sao hôm nay các ngươi là muốn đem Hồng Trang Lục Ý từ bên cạnh ta cướp đi, ta cũng không tiếc lại nói thêm một ít! Lão gia! Ta theo ngài 13 năm, trong lòng ngài có ta chút nào không?"
Hạ Lịch băng lãnh nhìn bà ta: "Ngươi vốn có thể lựa chọn không nghe lời mẫu thân nói." Tuy nói Từ thị mê hoặc là nguyên nhân dẫn đến, nhưng nếu Thượng Quan thị tâm chí kiên định thì tại sao phải chịu mười ba năm tịch mịch thống khổ này?
Thượng Quan thị bỗng dưng cất tiếng cười to! "Ta không nghe? Ta vì sao không nghe? Ngươi vốn phải là phu quân của ta! Là Lam thị tiện nhân không biết liêm sỉ kia, nửa đường hoành đao đoạt ái!" Lúc nói đến Lam thị, bà ta nghiến răng nghiến lợi, ngay cả vẻ mặt cũng có vẻ thập phần dữ tợn đáng sợ.
Hạ Liên Phòng vẫn là lần đầu tiên nghe được nguyên nhân này, ngay cả kiếp trước nàng cũng chưa từng nghe qua.
Hạ Lịch hiển nhiên cũng sửng sốt, Thượng Quan thị thấy hắn ngớ ra, cười càng thêm phẫn hận: "Là ta nhìn thấy ngươi trước, ái mộ ngươi trước! Nếu không phải như thế, ta cần gì phải tân tân khổ khổ lấy lòng lão phu nhân, chính là vì muốn làm thê tử của ngươi! Nhưng ai biết Lam thị lại vô sỉ đoạt thứ yêu thích của người khác! Lại trước ta một bước thành hôn cùng ngươi! Ta hận nàng có cái gì không phải? Nàng đoạt đi ngươi, đoạt đi vị trí của ta, còn để nữ nhi của ta thành thứ xuất! Ta hận không thể lột da, rút gân, uống máu của nàng, ăn thịt nàng!"
Biểu tình cùng thần thái đều giống như ác quỷ.
Ngay cả thân sinh nữ nhi của bà ta cũng bị dọa lui một bước, chỉ có Hạ Liên Phòng lạnh lùng nhìn: "Cho nên ngươi liền hạ độc mẫu thân ta?"
"Ha ha ha ha! Không nghĩ tới đi?! Độc này của ta, đợi suốt chín năm mới hạ! Ta phí hết tâm tư phục thấp làm nhỏ để Lam thị cời bỏ phòng bị, làm cho nàng cho rằng ta là trái hồng mềm dễ nắn bóp, sau đó cho nàng một kích trí mệnh! Cái tiện nhân kia! Sắp chết cũng không biết là ta hạ thủ, còn cầu ta sau này hảo hảo chăm sóc ba cái tiểu tạp chủng của ả! Ha ha ha, hảo hảo chăm sóc? Ta muốn mạng của các ngươi, để các ngươi cùng xuống mồ gặp Lam thị, ta muốn để Lam thị chết cũng không được an bình!" Thượng Quan thị điên cuồng cười to, bà ta gắt gao nhìn chằm chằm Từ thị, lại nhìn chằm chằm Hạ Lịch, cuối cùng đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Hạ Liên Phòng, "Ngươi cái tiểu tiện nhân này, vì sao mệnh lại lớn như vậy? Hai lần ba lượt đối xuống tay với ngươi đều bị ngươi đào thoát, còn làm liên lụy đến hai nữ nhi của ta! Nữ nhi của Lam thị cũng cùng một dạng với ả ta, là thứ ghê tởm đê tiện!"
Bà ta không hề dáng vẻ chửi rủa như vậy, nơi nào còn có bóng dáng Thượng Quan phu nhân đoan trang cao nhã thường ngày? Hạ Liên Phòng khẽ nheo mắt phượng,thuốc của Lục nương quả thực dùng rất được, lại đem Thượng Quan thị kích đến bước này, xem biểu tình của bà ta, có lẽ là do nữ nhi bị đoạt, lại cộng thêm phụ thân định cưới người khác đã hoàn toàn triệt để kích thích bà ta.
Mia: Hô hô, không đánh tự khai.
Chết mịa đôi cẩu mẹ chồng tiện thiếp này!!!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...