Đường Bích Lạc đã bị Tiêu Cảnh Nhiên cấm túc, Thẩm Mính Hương trong lòng dào dạt đắc ý.
Đường Bích Lạc thật là không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ một lòng muốn quyến rũ Tiêu thừa tướng.
Chuyện Nam Cung Giác để chó săn hắn sủng ái ở phủ Thừa tướng, đến cả tam di nương Đào Hoàn người không thích lo chuyện cũng biết, vậy mà Đường Bích Lạc lại không biết, còn lớn mật sai người hầm Đại Hôi thành canh thịt.
Nam Cung Giác một bụng lửa giận không có chỗ giải tỏa, vật cưng của hắn vậy mà lại bị tứ di nương Đường Bích Lạc của Tiêu Cảnh Nhiên hầm thịt, hắn thật muốn băm tứ di nương Đường Bích Lạc không biết tốt xấu kia thành thịt vụn.
Vì xin lỗi Nam Cung Giác, Tiêu Cảnh Nhiên dùng rượu ngon đồ ăn ngon nhiệt tình chiêu đãi Nam Cung Giác.
Nam Cung Giác thấy một bàn gà vịt thịt cá tâm tình càng không tốt, hắn giống như thấy được thi thể Đại Hôi của hắn.
Đại Hôi của hắn chết quá thảm, thi thể nó thế mà bị người ta hầm thịt.
Nam Cung Giác ở trong phủ, Tiêu Túc trốn tránh không ra không dám ra ngoài đón tiếp Nam Cung Giác, mà đại công tử Tiêu Dục của Tiêu Cảnh Nhiên không ở phủ Thừa tướng căn bản là không có cách nào tiếp khách.
Rượu quá ba tuần, Nam Cung Giác đưa ra yêu cầu muốn Tiêu tam tiểu thư Tiêu Vũ Ninh cùng Tiêu tứ tiểu thư Tiêu Vãn Sương của phủ Thừa tướng tới trợ hứng.
Nam Cung Giác trong lòng nghẹn một hơi, luôn muốn tìm chỗ giải tỏa.
Tiêu Cảnh Nhiên cảm thấy không ổn, nữ quyến trong phủ sao có thể gặp gỡ ngoại nam, nhưng rồi không tiện làm Nam Cung Giác mất mặt, dù sao bởi vì chuyện của Đại Hôi, Nam Cung Giác còn đang nổi nóng.
Tiêu Cảnh Nhiên gọi Thẩm Mính Hương, Tiêu Vũ Ninh còn có Tiêu Vãn Sương tới chiêu đãi khách quý.
Thẩm Mính Hương, Tiêu Vũ Ninh, Tiêu Vãn Sương ba người xuất hiện trong phòng khách.
“Thừa tướng thật có phúc, có phu nhân và nữ nhi xinh đẹp như vậy.”
Ánh mắt Nam Cung Giác lướt qua người Thẩm Mính Hương cùng Tiêu Vũ Ninh, cuối cùng ánh mắt dừng ở Tiêu Vũ Ninh.
Nam Cung Giác nhìn Tiêu Vũ Ninh như vậy, trong lòng Tiêu Cảnh Nhiên cùng Thẩm Mính Hương thực không thoải mái, nữ nhi của bọn họ ưu tú như thế, là người Nam Cung Giác có thể mơ ước sao?
“Đa tạ tướng quân khen ngợi.” Thẩm Mính Hương dẫn đầu mở miệng.
Thẩm Mính Hương là người trọng thể diện, rất biết cách che giấu cảm xúc của mình, cho dù không thích một người, giáp mặt cũng sẽ bày ra vẻ thực nhiệt tình.
Thẩm Mính Hương biểu hiện tự nhiên hào phóng, Tiêu Cảnh Nhiên thực vừa lòng, so sánh ra, lại cảm thấy Đào Hoàn quả thực có chút không phóng khoáng bằng Thẩm Mính Hương, việc trong phủ thật sự không thể giao cho Đào Hoàn chưởng quản, một thiếp thất chưởng quản sự vụ trong phủ, chung quy không chống đỡ được những trường hợp lớn.
Tiêu Cảnh Nhiên đã quên, Thẩm Mính Hương cũng từng là thiếp.
“Vũ Ninh ra mắt đại tướng quân.” Tiêu Vũ Ninh biểu hiện tự nhiên hào phóng, không chút nào làm bộ.
Phương diện lễ nghi của nàng đều là Thẩm Mính Hương dùng tác phong của nương nương trong cung làm tiêu chuẩn dạy dỗ ra.
Ánh mắt Nam Cung Giác dừng trên người Tiêu Vãn Sương, Nam Cung Giác cau mày, tựa hồ là thực không thích Tiêu Vãn Sương.
Thẩm Mính Hương đẩy Tiêu Vãn Sương bước lên trước hướng về phía Nam Cung Giác nói, “Đây là một cô nữ nhi khác của thiếp thân, Vãn Sương.
Vãn Sương tính tình hướng nội, không thích nói chuyện, tướng quân xin đừng trách.”
Tiêu Vãn Sương trong lòng hiểu rõ, Thẩm Mính Hương này nhìn như là giải vây cho mình, kỳ thật đang ngầm châm biếm mình không phóng khoáng không lên được mặt bàn.
Nam Cung Giác là tâm phúc bên cạnh Tĩnh Đế, hơn nữa thích nhất là nói xấu cho Tĩnh Đế nghe.
Tiêu Vãn Sương nghĩ thầm, nàng và Kỳ Liên Hàn đã thỏa thuận hợp tác với nhau, nàng sau này sẽ phải gả cho Kỳ Liên Hàn, Kỳ Liên Hàn lại là đứa nhi tử Tĩnh Đế tín nhiệm nhất, nàng phải có thanh danh tốt như Tiêu Vũ Ninh, như vậy Tĩnh Đế mới có thể cảm thấy nàng và Kỳ Liên Hàn xứng đôi.
“Vãn Sương ra mắt Trấn Bắc tướng quân, thường nghe nói phụ thân nói, tướng quân kiêu dũng thiện chiến, khí độ bất phàm, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.” Tiêu Vãn Sương ưu nhã thi lễ.
Phong thái trên người Tiêu Vãn Sương thậm chí còn hơn cả Tiêu Vũ Ninh.
Kiếp trước lúc nàng làm Hàn Vương phi, Kỳ Liên Hàn đã từng phái người dạy nàng lễ nghi.
Nam Cung Giác đánh giá Tiêu Vãn Sương, Tiêu Vãn Sương này có chút ý tứ, hắn bỗng nhiên nghĩ, nếu có thể cưới được Tiêu Vãn Sương này cũng là chuyện không tồi, binh phù ở trong của hồi môn của Tiêu Vãn Sương, ai cưới nàng người đó có thể đạt được binh phù.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...