Mặc kệ thế nào hoàng hậu cũng không nghĩ tới, hành động của mình hoàn toàn chọc giận Mộ Thiếu Dục. Hoặc giả vốn bà ta muốn chọc giận hắn, lại không nghĩ tới hậu quả chọc giận hắn, lại phải bỏ ra cái giá cao đến như vậy.
"Nương nương, không xong. Tứ hoàng tử... Tứ hoàng tử giống như phát điên, cầm kiếm xông vào trong cung, đang giết người khắp nơi!"
Tiểu cung nữ quỳ trên mặt đất, chính là chạy trốn được dưới kiếm của Mộ Tử Liệt, nhớ tới hình ảnh vừa rồi, nàng vẫn không ngừng run rẩy, làm nàng khủng hoảng không thôi.
Vốn hoàng hậu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng bởi vì tin tức đột nhiên tới này mà cả kinh lập tức ngồi thẳng người: "Ngươi nói gì?"
Tiểu cung nữ kia nói rõ ràng một lần, sau đó lại nói: "Hơn nữa Tứ hoàng tử còn nói muốn giết hoàng thượng... Còn nói muốn làm hoàng đế..."
Đây chính là lời nói phải mất đầu, cho dù ai cũng không dám nói bậy.
Hoàng hậu vội vàng đứng lên, Ỷ Cầm một bên lập tức đỡ bà tà: "Nhanh đi xem một chút!"
Hơn một tháng tới nay, trong cung rất yên tĩnh, mà trước đó Bạch Tu Sinh đã nói qua trong một tháng này độc trên người Mộ Thiếu Dục sẽ phát tác, nhưng bà ta đợi một tháng, cũng không thấy Mộ Thiếu Dục phát độc, lại đợi đến con trai của mình điên rồi.
Trong cung một mảnh hỗn loạn, chuyện này cũng đã kinh động hoàng thượng, hoàng thượng lập tức bảo thị vệ bắt Mộ Tử Liệt lại.
Khi hoàng hậu chạy tới, vừa hay nhìn thấy Mộ Tử Liệt bị một đám thị vệ bắt lại, lúc này hai tròng mắt Mộ Tử Liệt đỏ bừng, một đôi mắt này làm người ta không rét mà run. Dù thế nào bà ta cũng không nghĩ tới con trai của mình sẽ biến thành bộ dạng này.
"Có ai không. Đưa nghịch tử này vào thiên lao cho trẫm."
Đầu Hoàng thượng đã đầy tóc bạc, vốn hai ngày nay cũng đã bắt đầu sắp xếp vị trí thái tử, lại không nghĩ rằng con trai của mình sẽ làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo này, lại muốn giết ông!
Hoàng hậu hốt hoảng chạy tới trước mặt hoàng thượng, vẻ mặt khủng hoảng: "Hoàng thượng, có phải có hiểm lầm gì đó không. Sao Liệt Nhi có thể là đứa con bất hiếu, nhất định là nó bị người xúi giục, hoặc là bị người hạ độc hãm hại. Hoàng thượng, người nhất định phải điều tra cho rõ ràng. Không thể oan uổng con của chúng ta như vậy được!"
Hoàng hậu cảm thấy Mộ Tử Liệt trước mắt, ngay cả bản thân cũng đều cảm thấy có chút xa lạ. Mặc kệ thế nào bà ta cũng không nghĩ tới con trai của mình chỉ trong khoảng thời gian ngắn, liền biến thành bộ dạng này.
Bà ta nhìn thấy thủ lĩnh đám thị vệ là Mộ Thiếu Dục, trong lòng bà ta kinh hãi.
Mộ Thiếu Dục vẫn luôn lạnh mặt, hắn lạnh lùng nhìn tất cả, hắn muốn để người làm hại đến con của hắn phải trả giá thật cao.
Vậy mà, đúng vào lúc này, Mộ Thiếu dục chợt ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn hoàng hậu. Trong mắt của hắn không chỉ có khinh thường mà còn giễu cợt.
Lúc này, hoàng hậu lập tức hiểu chuyện này tuyệt đối thoát không khỏi liên quan đến Mộ Thiếu Dục. Chẳng qua là Mộ Thiếu Dục động thủ lúc nào? Ngay cả bà ta cũng không phát hiện một chút nào.
Bà ta khủng hoảng nhìn Mộ Thiếu Dục, nhưng Mộ Thiếu Dục cũng đã quay đầu, hơn nữa bảo thị vệ kéo Mộ Tử Liệt xuống.
"Dục Nhi, nó là tứ đệ của con đấy. Con cũng phải vì thế mà cầu tình cho nó chứ, mà không phải tự tay đưa nó vào trong thiên lao!"
Hoàng thượng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục, mà Mộ Thiếu Dục vẫn vẻ mặt lạnh lùng, hắn ôm quyền nói với hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, mặc dù tứ đệ là thân đệ của ta, nhưng hắn lại muốn giết hại phụ hoàng. Phụ hoàng chính là phụ thân của tứ đệ, hành động đại nghịch bất đạo như vậy. Ngay cả là thân đệ của ta, ta cũng sẽ bắt hắn đền tội."
Hoàng hậu nghe vậy toàn thân cũng không ngừng run rẩy, bà ta há miệng, tuy nhiên một câu cũng không nói được, bà ta biết Mộ Thiếu Dục đã biết hết tất cả, hắn đang báo thù, là muốn để cho bà ta phải trả cái giá thật cao. Trong lòng bà ta thầm hận không thôi, rõ ràng Mộ Thiếu Dục đã trúng độc, vì sao lúc này lại có thể bình yên vô sự đứng ở chỗ này, mà con trai của mình lại điên.
Không được, bà ta phải tĩnh táo. Bà ta muốn từng bước từng bước cẩn thận thiết kế một cái bẫy lần nữa, sau đó một lưới bắt hết đám người Mộ Thiếu Dục, sau đó cứu con trai của mình từ trong ngục ra.
Mới vừa rồi bà ta quá hốt hoảng, làm sao Mộ Thiếu Dục sẽ giúp nàng, bây giờ nói không chừng ước gì muốn giết bà ta.
Chợt, bà ta cười lạnh một tiếng, hốt hoảng trên mặt cũng biến mất, mà trở nên bình tĩnh, bà ta xoay người nhìn hoàng thượng, trên mặt vẫn nước mắt ràn rụa, bà ta quỳ gối trước mặt hoàng thượng, khóc nói: "Hoàng thượng, mặc dù Liệt Nhi tính tình nóng nẩy, nhưng nếu không có nguyên nhân gì, nhất định sẽ không làm chuyện như vậy. Huống chi, coi như nó thật sự muốn đoạt ngôi vị hoàng đế, cũng sẽ không lỗ mãng như vậy. Thị vệ trong cung nhiều như vậy, sức lực của một mình nó làm sao sẽ thành công. Nô tì cảm thấy, nhất định nó bị người hạ độc, hoặc là bị người hạ thuốc mê, kính xin hoàng thượng trước giam lỏng Liệt Nhi, sau đó sẽ mời thái y chẩn đoán bệnh cho Liệt Nhi, đợi điều tra ra nguyên nhân, sẽ đưa nó đến thiên lao cũng không muộn!"diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Bà ta nói đúng lý hợp tình, ngay cả hoàng thượng cũng bắt đầu dao động.
Mộ Thiếu Dục cũng không nghĩ tới vào lúc này rồi mà hoàng hậu vẫn có thể bình tĩnh như thế, lại vẫn có thể vì Mộ Tử Liệt bày mưu tính kế. Chỉ là coi như mời thái y chẩn đoán bệnh cho Mộ Tử Liệt cũng vô dụng, bởi vì độc của Mộ Tử Liệt đã xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ, coi như có Linh Đan Diệu Dược cũng không cứu được hắn.
Hoàng thượng cau mày trầm tư trong chốc lát, Mộ Tử Liệt cũng là con ông, mặc dù tính khí nó nóng nẩy, nhi tử có tính tình không tốt này ông cũng không thích, nhưng dù sao cũng là bản thân nhìn đến lớn. Thấy bộ dạng này của hắn, sao ông không lo lắng, sao không đau lòng.
Hoàng hậu thấy hoàng thượng đã có chút buông lỏng, lập tức dập đầu một cái, khóc nói: "Hoàng thượng, nó là đích tử của ngài. Coi như ngài không truyền ngôi vị hoàng đế cho nó, trên người nó cũng chảy máu của ngài. Chẳng lẽ ngài nhẫn tâm nhìn nó chịu khổ trong thiên lao?"
Hoàng thượng mang vẻ mặt bình tĩnh, hừ lạnh nói: "Chuyện này cũng còn cần tra rõ, trước hết giam nó lại. Không cho bất kỳ kẻ nào tới thăm!"
Hoàng hậu nghe những lời này, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, như vậy nàng bà ta sẽ có cơ hội phản kích.
Mộ Thiếu Dục vẫn không lên tiếng, mặc kệ hoàng hậu dùng quỷ kế gì, bà ta muốn cứu con trai của mình về, là không thể nào. Đây chính là ăn miếng trả miếng, hiện tại Tần Thư Dao vẫn như cũ còn đau khổ vô cùng, mặc dù thỉnh thoảng biết cười, nhưng mỗi ngày đều một mình buồn bực trong phòng, không đi chỗ nào khác.
Nghĩ tới đây, tròng mắt Mộ Thiếu Dục tối lại, lúc này mới bước đầu tiên, hắn sẽ từ từ báo thù, để cho người gây tổn thương cho Tần Thư Dao, cũng phải trả giá thật cao.
Cuối cùng Mộ Tử Liệt vẫn bị giam lỏng ở Thiên Viễn cung Mộc Tây, hoàng thượng cũng đặc biệt mời thái y đi xem, nhưng thái y nói mạch tượng của Mộ Tử Liệt bình thường, không có bất kỳ không ổn nào, cũng không thấy hắn có dấu hiệu trúng độc.
Điều này làm cho hoàng thượng càng thêm tức giận, chẳng qua là ông cũng không đành lòng đưa con trai của mình đến trong thiên lao, liền tiếp tục nhốt hắn ở trong cung Mộc Tây.
Hiện tại hoàng hậu đang ở cung Từ Phúc, lúc này bà ta đang cau mày nằm ở trên giường êm, mới vừa rồi bà ta mới từ cung Mộ Tây về, mặc dù hoàng thượng nói không cho bất kỳ kẻ nào tới thăm. Nhưng thị vệ canh giữ ở đó vẫn để cho hoàng hậu đi vào xem.
Nhưng sau khi đi vào, tình hình bên trong lại làm bản thân thất kinh.
Bởi vì bà ta thấy con trai của mình đang ngồi ở trên giường, ôm chăn cắn lung tung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...