Sáng sớm canh ba gà còn chưa kịp gáy, người trong Tiêu phủ đã tấp nập ra ra vào vào, chuẩn bị thức ăn, đồ uống, tất cả đều là mỹ thực nhân gian, Linh di nương tuy không phải là đương gia chủ mẫu nhưng đối với Tiêu phủ hết lòng trung thành, cách làm việc vô cùng tốt, nên được giao cho việc quản lí chi tiêu, hôm nay Tiêu bà bà giao mọi chuyện cho đích thân Linh di nương chủ trì, xem xét, các di nương khác tuy vô cùng tức giận nhưng vì đại sự mà ngậm ngùi cho qua.
Linh di nương này nói tốt thực không tốt, nói xấu cùng không đúng, chỉ có thể nói nàng là một kẻ rất thức thời, đầu óc có chút thông minh, nhanh nhẹn, nhưng lại chỉ biết đi theo vuốt mông ngựa cho người khác.
Linh di nương xuất thân là nông nữ, sau, lại làm nha hoàn theo phục dịch Tiêu bà bà, Tiêu bà bà thấy nàng là ngươi chăm chỉ, biết thời thế, đầu óc lại có chút khôn ngoan, liền đem nàng gả cho Tiêu Viễn Trình con trai trưởng tôn của bà, làm một cái di nương. Tuy không phải được cưới hỏi tử tể, thân phận lại không cao quý, nhưng nàng vẫn được vô vàn cưng chiều sủng nịch của Tiêu Viễn Trình.
Chưa đầy một năm nàng liền thụ thai, hạ sinh hài tử thứ nhất chính là nam tử, hài tử thứ hai thì là nữ tử, cả hai hài tử nàng hạ sinh đều là nam thanh nữ tú, tài sắc kinh người, nhờ vậy, nàng càng được Tiêu Viễn Trình yêu thương thêm nhiều. Tiêu bà bà đối với nàng phạm chút lỗi liền không bận tâm, tính toán, mỗi lần tới dịp lễ tết đều cấp do nàng phần quà đều hơn hẳn các di nương khác, nhờ vậy mà trong Tiêu phủ nàng coi như có chút địa vị.
Mọi chuyện đều chuẩn bị gần xong, khi đó cũng tới khoảng canh năm, trời dần sáng, ánh bình minh hé lộ, mặt trời chầm chậm nhô lên.
Tất cả các vị tiểu thư, di nương, cùng các thiếu gia trong Tiêu phủ đều đang chuẩn bị chỉnh chu trang phục cùng tóc tai của mình, hôm nay là nghênh tiếp đại khách, nếu may mắn, mỗi người trong số họ đều có thể vươn cao tới tận mây xanh.
Trừ bỏ Tam tiểu thư - Tiêu Khuynh vẫn đang o o ngáy ngủ và Đích trưởng nữ Đại tiểu thư - Tiêu Mễ Á Lam hiện đang 'Đánh cờ cùng Diêm vương' trong mộng ra, thì tất cả mọi người còn lại trong Tiêu phủ đều háo hức chuẩn bị thật tốt.
Cư Hoa viện...
"Đại tiểu thư, người mau thức dậy đi, hôm nay trong phu nghênh tiếp khách, nếu thiếu người liền không thể được... " Khuy Nha chán nản gọi ta thức dậy, đây không phải lần đầu nàng cảm thấy chán nản như vậy, "Đại tiểu thư nếu người không dậy nô tì liền treo cổ tự vẫn chết cho ngươi xem." Đây cũng không phải lần đầu nàng hù dọa ta. Bởi, chuyện này đều tiếp diễn hằng ngày từ khi ta xuyên vào Tiêu Mễ Á Lam, mọi chuyện diễn ra đã gần một tháng.
Một tháng qua bên nữ chủ không có động tĩnh gì, vậy nên nơi này của ta liền cũng án binh bất động.
"Được, ngươi ngày nào cũng hù dọa ta như vậy, vui lắm sao, ta dậy là được... ", Ta chậm chạp ngồi dạy, ánh mắt ủy khuất nhìn Khuy Nha.
Đối với nàng, ta rất tin tưởng, nàng tuy là phận nha hoàn, nhưng là một lòng trung thành, không giống những kẻ khác, trong tiểu thuyết hay thực tại bây giờ đều là cùng một tính cách.
"Nếu người chịu dậy, thì nô tì cũng không làm như vậy a.", Dạo này Khuy Nha thực là có chút thay đổi, có lẽ là chủ nào tớ nấy đây mà, nàng theo ta gần một tháng tính cách có chút thay đổi, gan to hơn một chút, đầu óc lại linh hoạt thêm một bậc, mấy ngày trở lại đây lại còn biết 'móc họng' ta.
Sau một hồi rửa mặt, trang điểm vận y phục, thì cũng hơn một canh giờ, những bộ đồ cổ trang vừa nhìn vô cùng xinh đẹp, nhưng khi vận vào rồi thì mới hiểu được nổi khổ của người vận nó, chưa tính đến đầu tóc, để bới, cài trâm, hoặc làm hoa hòe đủ kiểu không thôi cũng mất một khoảng thời gian lớn, rồi tới trang điểm, để làm cho khuôn mặt tươi đẹp thì không rõ là mất bao nhiêu thời gian, thân phận càng cao, thì càng mất thời gian trang điểm càng lâu, ta bây giờ là Tiêu Mễ Á Lam nên thân phận cũng có thể nói là cao quý, vì vậy nên mỗi lần vận y trang, cùng chỉnh chu khuôn mặt đều là vô tận cực nhọc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...