Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Nữ vương cười chua sót, tuy rằng......

Đông Phương Ngữ Hinh không tỉnh lại, nhưng tối thiểu thân thể không có việc gì, bọn họ có thể chậm rãi nghĩ biện pháp.

“Phải, đan dược vẫn ăn đi, những thứ này có thể giúp cô bảo trì một ít thể lực đấy......”

May mắn, Chích lão là luyện đan sư lợi hại nhất, bà không thiếu thiếu đan dược, giúp Đông Phương Ngữ Hinh giữ lại tính mạng là không có vấn đề gì.

“Ừ, ta đã biết......”

Bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên ngã xuống, chuyện làm độc dược tự nhiên cũng liền ngừng lại.

Cũng may, cô đã luyện chế ra một viên, thêm viên đan dược chắc hẳn cũng không thành vấn đề.

Mà Ngạo Phong, thì đang nghiên cứu giải dược, kỹ thuật luyện đan của hắn cũng không tồi.

Hơn nữa, hắn đã theo Đông Phương Ngữ Hinh vài ngày, tuy rằng không lâu, nhưng đối với ý nghĩ cuả Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút hiểu biết, nghiên cứu ra hẳn là không phải việc khó gì.

Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng nhất chính là Tà Dịch, lúc này Uất Trì Tà Dịch ở trong tay Long Vương, đan dược này, cho dù là thành công, dựa theo tính cẩn thận của Long Vương, nói không chừng......

Điều này, tất cả mọi người không dám xác định, cho nên làm ra giải dược là phải làm.

Về phần Chích lão, cũng không thể vẫn luôn ở tại đây......


Người biết đến tin tức Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê cũng không nhiều.

Cũng chỉ có mấy người bọn họ biết, mà bình thường cô rất ít đi ra ngoài, lại càng không chủ động đến hiện trường luyện đan, cho nên cũng sẽ không có người hoài nghi.

Bọn họ lo lắng để Tiểu Hoan Hoan biết......

Tiểu nha đầu kia, tình cảm cùng Đông Phương Ngữ Hinh quá sâu, nếu như để bé biết Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê, cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì.

Cho nên, trong lòng mọi người thật lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể cẩn thận lừa gạt.

Điều trị thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh cho tốt, chờ U Minh vương cùng lão hòa thượng tới đây lại suy nghĩ biện pháp......

Bọn họ muốn chạy tới, kỳ thật cũng cần thời gian.

“Hinh Nhi, con không thể ngủ như vậy a......”

Nữ vương lo lắng xem Đông Phương Ngữ Hinh, lúc này tất cả mọi người lui ra ngoài, chỉ có bà ở lại cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

“Mẫu thân...... Mẫu thân hi vọng, người nằm ở kia chính là mình......”

Tuổi của bà cũng đã lớn như vậy, cho dù chết cũng không có gì......

Ha ha, kỳ thật bà đã là người đã sớm chết rồi.


Lúc đó, lão ta tự tay đem bà quăng đến địa phương kia, bà cho rằng chính mình nhất định sẽ chết ......

Ai có thể có thể nghĩ đến, ở bên kia thế nhưng sống lâu như vậy?

Đến khi U Minh vương hỏi quan hệ của bà cùng nữ nhân kia, bà quyết đoán ......

Không thừa nhận, bởi vì sự tình đã qua đi nhiều năm như vậy, bà đã sớm là người đã chết rất nhiều năm rồi.

Hơn nữa, U Minh vương hỏi bà là vì nguyền rủa, nhưng......

Bà không biết chỗ nào không đúng, nguyền rủa kia, tựa hồ cùng lúc đó không giống nhau......

Huống chi, hắn chính là chứng cứ lão ta phản bội mình, tuy rằng cùng U Minh vương không có quan hệ trực tiếp, bà cũng không thể bình tĩnh đối mặt hắn.

Cho nên, khiến cho chính mình đã chết đi......

Người, có đôi khi, quên chuyện đã qua sẽ tốt một ít.

Nếu có khả năng, bà hi vọng bà cùng U Minh vương sẽ vẫn không gặp mặt, nhưng hiện tại xem ra, cũng không có khả năng ......

*****************

“Hâm Nhi, cậu không cần sốt ruột như vậy ......”

Đông Phương Ngữ Hinh có thể xuống đất liền bắt đầu vận động, cô muốn nhanh chóng phục hồi như cũ.

Vu Thiển Thiển nhìn thấy đau lòng, vội vàng đi tới đỡ cô, nói:

“Cậu như vậy thân thể sẽ không chịu nổi ......”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận