Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Nữ nhân vội vã tiến đến, cắt đứt suy nghĩ có chút hỗn loạn của tiểu Hoan Hoan .

Tiểu Hoan Hoan cũng không biết vì sao nữ nhân này bỗng nhiên lại tốt với mình rồi, nhưng...

Bé chính là một người rất thông minh, biết nữ nhân này sẽ không vô duyên vô cố tốt với mình, cho nên...

Lúc này, nàng ta gọi bé như thế, nhất định có việc.

Bé không nhịn được quay đầu đi:

“Chuyện gì?”

“Ặc... Thiếu đảo chủ tìm ngươi...”

Nữ nhân gấp giọng nói !

Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, cái nữ nhân này ...

Mặc dù chỉ là một cái xưng hô, nhưng bé vẫn cảm thấy sai như cũ , lúc ban đầu, nữ nhân nhất định sẽ gọi người ta tướng công ...

Nhưng lúc này...

Xem ra, tiểu Nhạc Nhạc nói quả nhiên là thực sự...

Chỉ có lúc cha cũng đang khôi phục, mới không thể dễ dàng tha thứ nữ nhân khác gọi hắn bằng cái xưng hô kia .

“A, hắn tìm ta ta sẽ đi a...”

Tiểu Hoan Hoan cũng không nóng nảy, trái lại nói rất bắt bẻ:

“Ta có dễ nói chuyện như thế sao?”


“Nha đầu chết tiệt kia, hôm nay tâm tình hắn không tốt, nhanh đí qua...”

Nữ nhân nghĩ đến sau này, đương nhiên không dám làm gì tiểu Hoan Hoan ...

Mà nàng không biết là, nàng lại hoàn toàn không có sau đó.

Tiểu Hoan Hoan không cam lòng không muốn đứng lên, trong lòng cũng rất vui vẻ.

“Hừ, còn biết đến à? Người hầu này, cái giá cũng lớn hơn so với chúng ta ...”

Thấy tiểu Hoan Hoan và nữ nhân đi tới, Tà Dịch không vui nhìn bọn họ.

Nữ nhân rụt rụt cổ, trái lại tiểu Hoan Hoan, nhìn Tà Dịch, cười nói:

“Vậy người cần con làm cái gì?”

“Bản thiểu chủ mệt mỏi, tới...”

Chỉ chỉ bả vai của mình, tiểu Hoan Hoan vội vàng cười hì hì đến, nghe lời, nghe lời.

Nữ nhân nhìn Uất Trì Tà Dịch dĩ nhiên để cho tiểu Hoan Hoan hầu hạ hắn, cũng hoàn toàn buông nghi hoặc trong lòng, nàng đứng không có việc gì, vội hỏi:

“Ta đây đi chuẩn bị chút ăn...”

Lần này, Tà Dịch cũng không có làm khó nàng.

Cũng đúng a, lúc ban đầu, Uất Trì Tà Dịch đối với nàng cũng là cực tốt, ngoại trừ không cùng nàng làm chuyện kia, rất ít làm khó nàng! ——

Nhìn nàng đi ra, Tà Dịch mới quay đầu, khẽ nói:


“Ta sẽ nghĩ biện pháp cho con trở lại...”

Quả nhiên, là cha không sao.

“Không, con không cần...”

Tiểu Hoan Hoan lắc đầu:

“Long vương khó đối phó, con ở lại giúp cha...”

Bé muốn đi về, cũng không dễ dàng, bởi vì Long vương muốn từ trên người của bé , lấy được tin tức của tiểu hồ ly a.

“Vậy quá nguy hiểm, Hinh nhi sẽ không yên tâm...”

Tà Dịch có chút lo lắng nói, nữ nhi của mình, thông minh đi nữa chẳng qua cũng là đứa bé, ở đây không thích hợp.

“Con thực sự không có việc gì, cha, người có thể nghĩ ra đối phó hắn như thế nào chưa? ?”

Ở bên ngoài, bọn họ không nghĩ ra cách gì.

Võ công của Long vương quá **, không ai là đối thủ của hắn ta.

“Tạm thời không có... Tiểu Hoan Hoan, con nghe lời, trở về đi...” “

Tiểu Hoan Hoan ở đây, hắn trái lại sẽ phân tâm mất?

“Con sẽ không đi...”

Tiểu Hoan Hoan cố chấp nói, cái tiểu nha đầu này, ngược lại di truyền cá tính của bọn họ , cố chấp giống như cái gì .

Uất Trì Tà Dịch biết nói tiếp cũng vô dụng, hắn nhắm mắt lại hưởng thụ, Long vương... ...

Phải đối phó như thế nào?

Mà Đông Phương Ngữ Hinh, tình huống bây giờ thế nào rồi?

Thân thể của nàng khỏe không, cái kia... Không có nghiêm trọng hơn đi?

Để đối phó Long vương, cũng vì mình, nàng nhất định nghĩ nát óc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận