Cho dù là cha đã quên mình, không tới, nhưng Long vương. . .
Hắn thế nhưng vẫn luôn ghi nhớ chuyện tiểu Nhạc Nhạc , hắn sẽ không cứ biến mất như vậy .
Thật ra, tiểu Hoan Hoan không muốn nhìn thấy Long vương, bé càng muốn thấy cha mình .
Cứ bất đắc dĩ chờ như vậy , mà người đối diện kia , tiếng gào càng lúc càng lớn.
Bọn họ rất thống khổ, sắc mặt hạ nhân đen .
May là bé không cùng bọn họ ở trong một cái phòng nếu không. . .
Người bên kia, cũng thấy tiểu Hoan Hoan không giống
“Sao ngươi không phải là màu đen. . .”
Một người trong đó khó hiểu hỏi.
“Ta. . .”
Tiểu Hoan Hoan không biết nên giải thích thế nào, bé không có trúng độc, đương nhiên sắc mặt cũng rất bình thường.
“Ngươi là cùng bọn với chúng à ?”
Có người căm hận nhìn Hoan Hoan, đây cũng không phải bọn họ lòng dạ hẹp hòi, mà là. . .
Bọn họ đều trúng độc, bỗng nhiên một tiểu hài tử không có trúng độc tới , bọn họ muốn không suy nghĩ nhiều cũng khó khăn nha.
Ta. . . Không phải, ta cũng không phải người của bọn họ. . .”
Tiểu Hoan Hoan giải thích, nhưng đám người này chính là không tin.
Có người còn quá mức hơn , dĩ nhiên vươn cánh tay muốn phải bắt lấy tiểu Hoan Hoan.
“Ta. . . Không, tại sao các ngươi có thể. . .”
Tiểu Hoan Hoan bất an nhìn bọn họ, bọn họ tại sao có thể như vậy?
Quá ghê tởm.
“Hừ, ta đã biết, ngươi là một phe với chúng, ngươi nhất định là. . .”
Những người này cùng nhau hung hăng nhìn tiểu Hoan Hoan, may là bọn họ cách khá xa một chút, nếu không. . .
Tiểu Hoan Hoan thối lui đến khắp ngõ ngách, bé không nhìn bọn họ, cũng không không chấp nhặt với bọn họ .
Bé biết những người này cũng không dễ dàng, nhưng. . .
Trong lòng của bé , cũng rất bất an.
Bé là luyện đan sư, nhưng lại không giải độc.
Bé quá nhỏ, nếu như mẫu thân ở, bé nhất định sẽ xin mẫu thân giúp bọn họ giải độc.
Hu hu, Long vương ghê tởm , thương thế của ngươi hại nhiều người như vậy, trong lòng cũng sẽ không cảm thấy khó chịu à?
Ngươi quá ghê tởm.
Tiểu Hoan Hoan cho tới bây giờ chưa từng thấy một người quá mức sai lầm như thế , nhưng bé cũng rất hận Long vương.
Bé chưa từng thấy qua người càng ghê tởm, ác độc hơn Long vương , , mặc dù là U Minh vương cũng kém hơn ——
Cấm địa. . .
Lộ ra một chút thần bí, một chút quỷ dị. . .
U Minh vương cũng không đưa những người khác tới, là hắn và Nữ vương. . .
Cấm địa này, hắn cũng rất ít tới, bên này cho hắn một loại cảm giác rất áp lực.
Hắn quay đầu nhìn Nữ vương,vẻ mặt của Nữ vương . . .
Mang theo vài phần mê man, dường như lúc bà theo đến ở đây, chính là cái biểu tình này .
“Ngươi nhớ kỹ nơi này?”
U Minh vương tò mò hỏi, trong lòng có vài phần kích động.
Nếu như Nữ vương có liên quan với nữ nhân kia , vậy. . .
Hắn có thể có thể sớm cởi ra cái lời nguyền chết tiệt kia .
“Cái này. . .”
Nữ vương quay đầu nhìn hắn, than thở:
“Dường như có phần ấn tượng, nhưng cụ thể, ta cũng không rõ lắm. . .”
Bà chỉ là loáng thoáng cảm giác mình gặp qua, nhưng bà đã quên.
“Vậy vào đi thôi. . .”
U Minh vương cũng không nói nhiều , hắn rất lo lắng cho mình chỉ là không vui một lúc.
Có người nói nữ nhân kia là chết.
Bà ấy cũng không có khả năng có con nối dòng.
Mà tổ tiên của hắn , rất hối hận, nhưng trên đời này cũng không bán thuốc hối hận.
Cho nên. . .
Trong lòng của hắn, cũng không dám ôm hy vọng quá lớn.
Có điều là. . .
Bây giờ bọn họ đã là cùng nhau, coi như là liên minh. . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...