Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Quốc sư lo lắng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, hắn không thể tin được, một đứa bé một mình ở bên ngoài.

“Bản lĩnh của bé mọi người còn không biết? Hơn nữa, có tiểu Nhạc Nhạc và Tiểu Hỏa Cầu, bé cũng không gặp thiệt thòi ......”

Đông Phương Ngữ Hinh tự tin nói, hơn nữa, lui một bước nói, ngộ nhỡ Tiểu Hoan Hoan thật sự có cái gì nguy hiểm, Tiểu Hỏa Cầu cũng sẽ trở về báo tin.

Năng lực của Tiểu Hỏa Cầu, cũng không phải người bình thường có khả năng giải quyết.

Nữ vương vừa nghe cũng đúng, chính mình rất lo lắng.

Tiểu Hoan Hoan sẽ tò mò, tưởng chính mình đi một chút, cũng bình thường.

“Đúng rồi, Hinh Nhi, hôm nay buổi chiều có hai người tới tìm con......”

Nghĩ đến hai nam nhân kia, nữ vương cảm thấy có chút kỳ quái:

“Là trung niên, tuổi tác không nhỏ......”

Hai nam nhân trung niên?

Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, hình như nàng không quen biết người như vậy a.

Hơn nữa, là nữ vương không biết.

“Ông ta nói có chuyện gì không?”

Nữ vương lắc đầu, Đông Phương Ngữ Hinh không sao cả cười:

“Sẽ không có việc gì, nếu là có việc, bọn họ sẽ lại đến tìm con ......”

Tuy rằng Tiểu Hoan Hoan không ở đây, nhưng mọi người cũng không lo lắng thế nào.

Đều tự trở về nghỉ ngơi, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch trở về, nhưng là cảm giác có vài phần mệt mỏi.


“Sẽ là ai đây? Hinh Nhi, nàng cảm giác......”

Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, nàng thật sự là đoán không ra.

“Mặc kệ nó? Chỉ cần không phải tới tìm ta phiền toái là tốt rồi......”

Ách, này nói, thật ra thì cừu địch của bọn họ không ít đâu?

Nhưng mà, xác thực như thế, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới đắc tội ai, nhưng cừu địch, lại một đám, thật sự là không ít.

Tà Dịch cũng có chút bất đắc dĩ.

Chẳng qua, [binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn], ai sợ ai đâu?

“Hinh Nhi, nàng cảm giác Tiểu Hoan Hoan sẽ đi chỗ nào?”

Hai người kia không nói nữa, Tà Dịch vẫn có chút lo lắng tiểu nha đầu như cũ, bất an hỏi.

“Cái này...... Kỳ thật ta cũng không rõ ràng......”

Nghĩ đến Tiểu Hoan Hoan đã từng nói qua, muốn giúp nàng, nhưng......

Thập gai ma hạch, cũng không phải là Tiểu Hoan Hoan là có thể giúp mình.

Cho nên......

“Ta có chút lo lắng......”

Đó là nữ nhi của mình, mới một chút như vậy, tự mình một người ở bên ngoài......

“Bé ấy a, đã nghĩ giúp ta, nhưng ta cũng nhắc đến với bé, việc này bé không cần phải xen vào ......”


Sẽ là chỗ nào đâu?

Thành Ý cư?

Địa phương kia đã sớm đóng cửa .

Đó là......

Hắc gia?

Nếu là Hắc gia, cũng không phải tốt như vậy.

Tự tiện xông vào, nói như thế nào cũng không tốt nghe a.

Nhưng mà nếu đã làm, cũng không có gì hay để nói, đến ngày mai rồi nói sau.

Đối đứa nhỏ, cũng không thể quá mức cưng chiều, nhưng cũng không phải như, cho bọn chúng chút thời gian tự do mới tốt?

--- ------ ------ --------

“Người kia có thể xuất hiện ?”

Đây là một cái mật thất, một nam tử trung niên thần sắc nghiêm túc hỏi.

Phía sau ông, đi theo một người nam tử tuổi còn trẻ, dung mạo nam tử tuấn tú, cùng nam nhân này, rất giống nhau.

“Phụ thân, con đã làm cho bọn họ toàn bộ chú ý, chính là, còn không có.... ....”

Còn không có......

Sắc mặt nam nhân lập tức đen lại, tin tức về thập giai ma hạch đã thả ra đi, thậm chí nói thời gian rõ ràng.

Lúc đó, cũng là người kia chính miệng đáp ứng.

Nhưng......

Bây giờ, lập tức đến thời gian đó, thế nhưng hắn không xuất hiện.

Đây không phải cố ý thiết kế bọn họ chứ?

Cũng trách chính mình, lúc ấy quá kích động......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận