Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Nếu như thành công, tên tuổi thành Ý Cư , tất nhiên sẽ nâng cao rất nhiều.

“Tà Dịch, khi nào thì chúng ta xuất phát?”

Đã chiếm được tin tức, mà lúc này đến thành Ý Cư cần thời gian nhất định , trước tiên đến tìm hiểu đối thủ cạnh tranh một chút thì cũng tốt.

“Không vội, ta nghĩ chuẩn bị trước một chút. . . . . .”

Không đợi Tà Dịch nói chuyện, Đông Phương Ngữ Hinh thương lượng trước:

“Trình độ trân quý của ma hạch thập giai này, hẳn là không cần ta nói chứ, đối phương muốn bán đấu giá lần này, ta nghĩ hắn muốn , khẳng định không phải bạc. . . . . .”

Chuyện này. . . . . .

Ánh mắt đảo chủ tối sầm lại, đúng là như thế.

Ma hạch thập giai, tuyệt đối không phải có thể định giá bằng bạc.

“Ta nghĩ nhìn xem làm chút đan dược, có lẽ, đến lúc đó có thể dùng là hơn. . . . . . . . . . . .”

Đảo chủ gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh này, không thể không nói , có đôi khi tâm tư đến rất nhanh, rất kín đáo.

Nhi tử đối với nàng khăng khăng một mực như vậy , cũng là có bản lĩnh của nàng .

Cáo từ đảo chủ, Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch trực tiếp đi tìm mấy người nữ vương , thuận tiện nói một lần tình huống mới nhất với bọn họ .


“Hinh Nhi, cuối cùng ta cảm thấy chuyện này không đúng. . . . . .”

Nữ vương hơi lo lắng nhíu mày, Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu nhìn bà:

“Mẫu thân, làm sao vậy. . . . . .”

“Nếu như con có thập giai ma hạch, con sẽ làm như thế nào?”

Nếu như nàng có thứ này, nàng tất nhiên sẽ. . . . . .

“Con sẽ giữ lại giúp đám Sư vương Sư hậu luyện chế đan dược tiến giai a. . . . . .”

“Chuyện này không tính, nếu như không cần giúp bọn chúng luyện chế thì sao?”

Thấy Đông Phương Ngữ Hinh không chút do dự trả lời, nữ nhi này, thật sự là đủ ngốc nha.

Nếu như không có chuyện này. . . . . .

“Con đây cũng sẽ giữ lại, phòng ngừa bất cứ tình huống nào. . . . . .”

Uất Trì Tà Dịch nói.

“Đúng, thứ này rất trân quý , nếu để cho người khác biết mình có thứ này, tất nhiên sẽ rất nguy hiểm. Mà người bình thường chúng ta chiếm được, cho dù là ngay lúc đó vô dụng, cũng tuyệt đối sẽ không chuyển nhượng, bán đấu giá, con nói đúng không?”


Nữ vương gật gật đầu, hỏi.

“Phải, đúng là như thế. . . . . .”

Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, lúc nữ vương chưa nói nàng cũng không cảm thấy chuyện này làm sao , nhưng bây giờ bà vừa phân tích như vậy , dường như. . . . . .

Là có chút không đúng.

“Mẫu thân, ý của người là. . . . . .” ——

Nàng có phần không xác định lắm, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh thông minh, thiên phú cũng cao, Uất Trì Tà Dịch cũng thế, nhưng. . . . . .

Dù sao cũng là thiếu một chút từng trải .

Rất nhiều chuyện, có đôi khi thật sự không nắm chắc được .

Ngược lại nữ vương, đã trải qua không biết bao lâu, nghĩ đến vẫn hơn một chút.

“Thật ra hiện tại ta cũng không phải rất khẳng định, ta chỉ cảm giác chuyện này không đúng lắm, nói không chừng, lần này chỉ là một cái bẫy thôi. . . . . .”

Nữ vương nói chỉ là trực giác của bà, bà nói xong lời này , quả là sắc mặt của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch cũng biến đổi.

Bẫy, nếu như nói là bẫy, vậy người đứng sau lưng chuyện này là. . . . . .

Ma hạch thập giai , thứ mọi người tha thiết ước mơ , thứ này vừa xuất hiện. . . . . .

Đừng nói những nhân vật nhỏ này, ngay cả một ít cao thủ, gia tộc lánh đời , bọn họ cũng sẽ không nhịn được tới giúp vui .

Lợi hại , thực lực hùng hậu , sẽ muốn. . . . . .

Không nhịn được đoạt lấy , mặc kệ dùng đến biện pháp gì.

Mà cho dù là bình thường , không có thực lực gì, có thể xem thử cái ma hạch thập giai kia cũng tốt, may mắn được thấy một lần, dù sao, cũng không nhiều cơ hội như vậy !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận