Đông Phương Ngữ Hinh cũng kiên định nói, U Minh vương ha ha cười:
“Mặc dù, ngươi thật sự thành một cái phế nhân?”
“Đúng......”
“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thật cố chấp......”
U Minh vương ha ha cười nói:
“Chính là ta không biết, Uất Trì Tà Dịch có phải thích một cái phế nhân làm thê tử hay không?”
Hai mắt hắn bình tĩnh nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nếu là đổi làm một nữ nhân bình thường khác, đã sớm thỏa hiệp :
“Hơn nữa, cho dù là hắn không thèm để ý, nhưng đảo chủ đâu? Lão già Uất Trì Đoạn kia, sẽ để cho nhi tử của mình thú một phế nhân sao?”
Đảo chủ......
Chính mình thật vất vả mới có được hảo cảm của ông ấy, nhưng điều kiện tiên quyết là đối Tà Dịch có trợ giúp.
Nếu là thành phế nhân, vậy......
Không phải chính mình đối với ông ấy không tin tưởng, mà là, người kia thật sự có chút hiện thực.
Nhưng ủy khuất cùng U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh cũng làm không đến!
“Đông Phương Ngữ Hinh, hiện tại ngươi hối hận còn kịp!”
Biết Đông Phương Ngữ Hinh không có lạnh nhạt như vẻ ngoài, U Minh vương dụ hoặc nói:
“Hơn nữa, nếu là ngươi đáp ứng rồi, bổn vương có thể cam đoan, võ công của ngươi tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều......”
Dụ hoặc rất lớn như vậy, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh, lại chưa bao giờ nghĩ tới dùng chính thân thể mình đổi lấy công lực tăng lên.
“Ngươi có thể tùy thời tìm ta......”
Gặp Đông Phương Ngữ Hinh vẫn không nói chuyện như cũ, U Minh vương cũng không ép nàng, hắn biết nàng cần thời gian suy xét.
Mà hôm nay, là ngày cuối cùng trong thời hạn ba ngày, không biết Nhu Y thế nào.
Dung mạo của nàng ta rất nhanh sẽ biến thành bộ dáng lúc đầu, dựa theo ước định, nàng chắc chắn là trước khi khôi phục bộ dáng sẽ trở về .
Nàng không là vấn đề, hắn thầm nghĩ được đến Đông Phương Ngữ Hinh.
Cái gọi là thiên tài, là nữ nhân từng đã cho hắn đả kích --
“Là đây......”
Khi bọn hắn hai người phát công, nữ vương chỉ nghĩ đến nói chuyện.
Đây là hai lão dặn, quả nhiên bà nghĩ tới là kia một cái, nơi này, bà xác thực có ấn tượng.
Đây là địa đạo của U Minh giới, chẳng lẽ mình lúc trước, cùng U Minh giới có cái gì quan hệ?
Trong cấm địa nhìn thấy nữ tử kia......
Nữ vương thật nghi hoặc, nhưng lúc này không có thời gian nghi hoặc.
Bọn họ muốn nhanh chóng đến U Minh giới, đến bên kia đi tìm Đông Phương Ngữ Hinh.
Có nữ vương chỉ dẫn, đi nhưng là cực kì thuận lợi.
Rất nhanh, đến U Minh giới, mà những địa đạo này, trừ bỏ vài cái cơ quan, nữ vương đều dễ dàng phá giải, còn lại thế nhưng thật thuận lợi.
U Minh giới rất lớn, muốn một người cũng không dễ dàng.
“Tìm U Huyền......”
Uất Trì Tà Dịch nghĩ đến ý tứ của U Huyền đối Tiểu Hoan Hoan, biết nếu là tìm được nó, tất nhiên có thể tìm được Đông Phương Ngữ Hinh.
Mọi người gật gật đầu, cũng đều đồng ý biện pháp này.
Uất Trì Tà Dịch nhìn người tuần tra, ở thời điểm bọn họ xoay người đột nhiên đánh hôn mê một người, kéo tới một bên.
Sau đó, đánh thức hắn:
“A......”
Hắn vừa muốn kêu người, Uất Trì Tà Dịch che cái miệng của hắn.
Chích lão đi tới, một viên thuốc nhét vào trong miệng của hắn:
“Ngươi đã ăn độc dược của ta, nếu như dám kêu người, ta cam đoan ngươi lập tức vỡ bụng thối ruột mà chết......”
Người nọ hoảng sợ nhìn lão thái bà này, dáng vẻ cảm giác rất lợi hại.
Bụng của hắn rất đau, Chích lão hơi hơi cười:
“Nói, U Huyền ở đâu......”
“Điện hạ, điện hạ ở...... Ngươi cho ta giải dược trước......”
Bụng của hắn đau lợi hại, trong tay Chích lão xuất hiện một viên thuốc......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...