Edit : PDN
Nhu Y phá đại trận của Thiên Thương Đảo , suýt chút nữa phá hủy Thiên Thương Đảo , chuyện này đả kích quá lớn đối với mấy người đảo chủ.
Tuy rằng, chuyện tình lần đó , chủ yếu vẫn bởi vì Mẫn Bá Thiên.
Nhưng nàng đã không nên phản bội Thiên Thương Đảo của bọn họ .
“Vô dụng . . . . . .”
Tà Tâm đứng dậy, hắn vẫn đều rất bề bộn, bởi vì bản thân làm chuyện sai?
“Vì sao?”
Đảo chủ khó hiểu, Tà Tâm thở dài:
“Cái U Minh vương kia muốn cứu người còn có biện pháp, lần trước , Nhu Y bị thương đến cái mức độ kia, cũng có thể cứu được nàng. . . . . .”
Lần trước Nhu Y. . . . . .
Bọn họ đương nhiên biết, cũng nhớ rõ
Nhưng U Minh vương, thật sự biến thái như vậy ?
“Giết nàng, chặt bỏ đầu đi, hắn cũng có thể cứu?”
Đảo chủ trái lại không tin, Tà Tâm trầm mặc , chuyện này. . . . . .
Dường như chắc là sẽ không ai có thể cứu.
“Được rồi, trước nghiên cứu xong độc dược này đi. . . . . . Nếu như, không thể giải độc, vậy bọn hắn. . . . . .”
Tuy rằng tầng lớp trên thì không có việc gì, nhưng người bị thương, ít nhất cũng có trên một trăm người. . . . . .
Nếu bọn họ đều biến thành người mù, kẻ ngốc, vậy . . . . .
Mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng không đành lòng như vậy.
“Hinh Nhi, ngươi lần trước dùng là biện pháp. . . . . .”
“Lần này tình huống không giống, chắc là độc dược này rõ ràng không biết lựa chọn , cho nên, không thể được . . . . . . . . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, có điều việc quan sát máu này ngược lại có thể thử xem. . . . . .
Nhưng U Minh vương chỉ cho nàng thời gian ba ngày .
“Sư phụ, người phải giúp con. . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh tự mình không làm được, nhưng Chích lão nhiều kiến thức nha, nói không chừng bà có chú ý gì cũng không nói trước được.
“Ừ. . . . . . Đương nhiên. . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh cùng Chích lão đi xuống trước , bởi vì đại trưởng lão cũng là Luyện Đan Sư, hắn cũng cùng đi theo. . . . . .
Mà Uất Trì Tà Dịch cùng đám người đảo chủ , thì lại đi thương lượng công việc.
Thiên Thương Đảo của họ, khi nào thì thành chỗ U Minh vương muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?
Mấy người Uất Trì Tà Dịch thì phải rời khỏi , mà phòng ngự của Thiên Thương Đảo , lại cần thử bố trí một lần nữa xem.
“Tam trưởng lão còn kiên trì sao?”
Tà Dịch mặt nhăn nhíu mày, đây là có thể cho bản thân ông ta trèo lên cao .
Ông ta cứ khẳng định chính mình sẽ không nhìn ông ta chết như vậy sao?”
“ Tà Dịch, thật ra con cũng biết, trận pháp này là tổ truyền của tam trưởng lão , nếu con học xong, có lẽ ông ta lo lắng. . . . . .”
Đảo chủ ngược lại lý giải lo lắng của tam trưởng lão , Tà Dịch vừa nghĩ cũng phải nha.
Sở trường lớn nhất nếu như đã không tính là sở trường, vậy . . . . .
Vậy tam trưởng lão vốn không có cảm giác an toàn gì, đương nhiên cũng không dám tự nói với mình.
“Con đi gặp ông ta. . . . . . Chúng ta cần ông ta hỗ trợ. . . . . .”
Trận pháp, thật ra rất dùng được .
Đảo chủ gật gật đầu, hai người cùng nhau đến quý phủ của tam trưởng lão .
Lúc này sắc mặt của ông ta đã rất đen, nhìn ra, trúng độc rất nặng .
“Tam trưởng lão . . . . . .”
Đảo chủ hơi đau lòng, ngươi nói tại sao ông ta cứ cố chấp như vậy chứ?
“Đảo chủ. . . . . .”
Thấy đảo chủ đến, tam trưởng lão muốn đứng dậy,nhưng khí lực trên người . . . . .
: “Tam trưởng lão, chúng ta cũng không phải người ngoài, ông cần gì phải cố chấp như thế chứ? Ông cũng đã biết, ngay tại lúc vừa rồi , U Minh vương lại xuất hiện, cướp Nhu Y đi. . . . . .”
Uất Trì Tà Dịch thương xót nói :
“Thậm chí, hạ độc cho bọn họ , có rất nhiều người trúng độc, chờ giải dược. . . . . .”
U Minh vương, lại tới nữa?
Còn mang đi Nhu Y? Nha đầu Nhu Y này , cuối cùng là quan hệ gì với U Minh vương ?
Tam trưởng lão có chút hiếu kỳ, nhưng. . . . . .
Nhu Y, nữ nhân chết tiệt này .
Ông đang hối hận lúc đầu đối xử nàng thật quá tốt .
Hôm nay chỗ ta mất điện cả ngày,tranh thủ gửi ngay
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...