Edit : PDN
U Minh vương định chủ ý Đông Phương Ngữ Hinh , đưa nàng tơi đây, thành nữ nhân của U Minh vương . . . . . .
Ha ha. . . . . .
Ý nghĩ này đến rất đột nhiên, nhưng đến đây sau, Mẫn Bá Thiên liền cảm thấy rất điên cuồng. . . . . .
Cũng rất sung sướng.
Hắn sai lầm lần này , là hai người bọn họ phá hư chuyện.
Chỉ cần làm cho bọn họ trải qua không tốt, trong lòng hắn liền sung sướng vô cùng.
“U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh này vốn là một cái củi mục cả Kì Thiên Quốc , phụ thân không yêu mẫu thân không thương , sau lại bị thiết kế gả cho một cái ma ốm, nhưng trong ngày thành thân người kia đã chết , sau đó. . . . . .”
Mẫn Bá Thiên cũng nói một lần tất cả những gì hắn biết về Đông Phương Ngữ Hinh , cuối cùng, đặc biệt cường điệu Đông Phương Ngữ Hinh thành Luyện Đan Sư biến thái bao nhiêu , thậm chí Mẫn Du Nhiên cũng không phải đối thủ của nàng. . . . . .
U Minh vương, thiên phú của hắn, đương nhiên không cần phải nói.
Nghe thấy Đông Phương Ngữ Hinh còn cường hãn hơn so với Mẫn Du Nhiên, trong lòng còn có phần dao động .
Hắn muốn gặp được nữ nhân đó, cái nữ nhân xuất sắc kia .
Nhưng vừa rồi lúc mang đi Mẫn Bá Thiên, hắn cũng chưa kịp quan sát.
“Nữ nhân này thiên phú chẳng những cực kỳ cao, hơn nữa bộ dạng lại khuynh quốc khuynh thành, U Minh vương, Mẫn Bá Thiên ta, ở Phác Dương Sơn cũng gặp qua rất nhiều nữ nhân, nhưng giống nàng như vậy , ngược lại lần đầu tiên nhìn thấy. . . . . .”
Lòng thích cái đẹp, mỗi người đều có, huống chi là U Minh vương háo sắc chứ?
Mẫn Bá Thiên xấu xa nghĩ, mà U Minh vương, nhưng chưa lập tức tỏ thái độ:
“Hừ, bất kể như thế nào, bổn vương cũng không tin tưởng nàng có thể phá giải độc của bổn vương . . . . . .”
Chuyện này, nói không chừng là Mẫn Bá Thiên nói tùy tiện , hắn sẽ để người điều tra một chút.
Có điều, nếu như Đông Phương Ngữ Hinh thật sự phá giải , người kia. . . . . .
Mặc kệ nàng lớn lên như thế nào, có bản lĩnh như vậy, hắn cũng sẽ không buông tha .
“U Minh vương, nàng thật sự phá giải . . . . . . Không tin ngài có thể cho người nhân đến Thiên Thương Đảo nhìn xem. . . . . .” ——
Mẫn Bá Thiên vội vàng nói, U Minh vương lạnh lùng trừng mắt Mẫn Bá Thiên:
“Ngươi cũng đã biết bây giờ Mẫn Hằng ở đâu?”
Mẫn Hằng. . . . . .
Phụ thân của hắn. . . . . .
Hắn được cứu , nhưng phụ thân. . . . . .
Sắc mặt Mẫn Bá Thiên tối sầm lại, tuy rằng ngay tại lúc đó hắn thực tuyệt tình, nhưng lúc đó cũng là bởi vì không có biện pháp.
Lúc sẽ thành công , cũng không thể bởi vì một người mà buông tha cho chứ?
Nếu như phụ thân hy sinh, đổi lấy nghiệp lớn thành công, phụ thân ngay cả là đã chết cũng sẽ vui vẻ.
“Ông ấy. . . . . . Ông ấy thế nào ?”
“Rất tốt. . . . . .”
Thấy lo lắng trong mắt Mẫn Bá Thiên , U Minh vương cười tàn nhẫn :
“Bị cái tiểu nha đầu kia buộc trông cửa đấy? Không lo ăn mặc . . . . . .”
Trông cửa. . . . . .
Đó là chuyện chỉ có chó mới làm.
Bọn họ thế nhưng. . . . . .
Chuyện này so với trực tiếp giết phụ thân càng khiến hắn khó coi.
Uất Trì Tà Dịch, ngươi quả nhiên là độc ác.
“U Minh vương. . . . . .”
Mẫn Bá Thiên biết mình không có cùng lợi thế hắn ta đàm phán , nhưng phụ thân như thế, trong lòng hắn trước sau không bỏ xuống được.
“Hả?”
“Có thể cầu xin ngài cứu ông ấy không? Ta van cầu ngài. . . . .”
Hắn không có biện pháp, chính mình cũng không có năng lực cứu người.
“Hừ, ngươi cứ nói đi?”
U Minh vương kiên quyết rời đi, Mẫn Bá Thiên bày trên mặt đất ——
Hắn, hắn làm sao có thể để tới tình trạng này?
Lúc ban đầu, hắn đúng là dữ dội . . . . . .
Xưng bá thiên hạ, vì giấc mộng này, phụ thân lại sống tiếp giống như chó?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...