Edit: voi còi
Nếu không phải sau này bởi vì Hoan Hoan nhận thức sư phụ, nói không chừng, hiện tại vẫn là một củi mục như cũ...... Ta thấy các vị tiền bối đã luyện đan mười mấy năm hoặc mấy chục năm rồi? Nếu như ngay cả củi mục như ta mới chỉ học được năm sáu năm cũng không dám so, kia chẳng phải là......”
Lời này, không thể nghi ngờ như một quả bom nặng ký, lại đem mọi người nổ tung ngoài khét trong sống.
Củi mục...... Năm sáu năm......
Nếu, nữ nhân này nói là thật, ngay từ khi có Hoan Hoan bắt đầu học luyện đan, vậy......
Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh đã trở lại chỗ ngồi lúc trước, đem hòm đưa cho Tà Dịch, ôn nhu nói:
“Tà Dịch, cám ơn chàng lần trước đem Đại Hoàn đan cho ta, đây là ta đáp ứng giúp chàng luyện chế, may mắn không thất bại......”
Tà Dịch nắm tay Đông Phương Ngữ Hinh thật chặt, nữ nhân này a, luôn làm cho hắn đau lòng như vậy, hận không thể, luôn luôn đem nàng bảo vệ ở dưới cánh chim của mình.... .......
Chỉ là, cố gắng của nàng, nàng trưởng thành, hắn thấy rõ.
Nàng vì mình, thật sự là cực kỳ cố gắng, cực kỳ nỗ lực.
Hai người nhu tình (tình cảm dịu dàng), lây nhiễm rất nhiều người, giữa bọn họ chỉ có lẫn nhau, căn bản, không để ý bất kỳ người nào.
Cho đến khi, có người ho khan một tiếng, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tà Dịch mới ngẩng đầu, nhìn về phía vài trưởng lão đang tới.
“Đông Phương cô nương, ngươi cũng biết, nếu như ngươi mang đi viên đan dược này vậy thì hậu quả…?”
“Xin lắng tai nghe......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt nói xong, sắc mặt của Ngô trưởng lão trầm trọng nói:
“Căn cứ theo ghi chép về luyện đan sư thất giai, ngươi không được đem đi...... Bởi vì đan dược nhập kho, mới có thể phát giấy chứng nhận ......”
“Ta chưa bao giờ để ý đến giấy chứng nhận này, là tướng công để cho ta tới kiểm tra ...... Không có, kỳ thật cũng không có gì! Tướng công, phải không?”
Tà Dịch gật gật đầu, đây là Hinh Nhi giúp hắn làm, hắn cũng luyến tiếc cho đi.
“Ngươi cũng không thể gia nhập Đan học viện......”
“Ta vốn liền không nghĩ đến Đan học viện a......”
Đông Phương Ngữ Hinh vô tội nhìn ông, Ngô trưởng lão biến sắc, không hiểu nói:
“Vậy vì sao ngươi tham gia cuộc thi luyện đan sư thất giai? Chẳng lẽ, ngươi cảm giác như vậy rất chơi rất vui sao?”
“Đó cũng không phải...... Ta vốn là muốn thi tam giai, thế nhưng bị người của các ngươi xem thường, cũng chỉ phải làm cấp bậc cao hơn một chút mà thôi ......”
Lời nói này, quả thực chính là một chút trách nhiệm cũng không chịu phụ trách.
Ngô trưởng lão đen mặt, Hạ trưởng lão lôi kéo y phục của ông, thấp giọng nói:
“Cấp trên để cho nàng ở lại......”
“Ta...... Ông nói......”
Nha đầu kia, rất đáng giận, mặt mũi của ông cũng không cho, thật sự là tức chết ông mà.
Ngô trưởng lão tức giận không nhẹ, Hạ trưởng lão cũng thật đau đầu, ông cười hì hì đi qua, nói:
“Đông Phương cô nương, kỳ thật, vừa rồi là Ngô trưởng lão cùng ngươi đùa thôi, đan dược kia ngươi thích liền giữ lấy, còn giấy chứng nhận này, ngày khác chúng ta nhất định sẽ phát cho ngươi, Đan học viện này, cũng hoan nghênh ngươi tới......”
Nhìn ông thật tốt a, rất hòa ái dễ gần a, đây chính là đãi ngộ chưa bao giờ từng có a.
Nói đến, nhưng ông là trưởng lão khổ nhất trên đời này rồi.
Vất vả khổ cực, vất vả tâm tư giữ người, không phải vì chính mình, cũng là cho người khác lấy người a.
Này, tình cảm rất rất vĩ đại a.
“Giấy chứng nhận sẽ cho ta a, vậy thì cám ơn Hạ trưởng lão rồi......”
Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng cười, Hạ trưởng lão vừa nghe đã đạt tới mục đích, vội hỏi:
“Vậy...... ngày mai Đông Phương cô nương cùng Hoan Hoan là có thể đi qua báo danh......”
Dù sao đều là người của Tinh Anh học viện, điều kiện của Đan học viện so sánh với bên ngoài có thể nói là mạnh hơn nhiều.
“Cái này...... Hạ trưởng lão, Hoan Hoan đi qua báo danh là không thành vấn đề, nhưng ta...... Chỉ sợ cũng không cần đi qua......”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...