Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Edit: PDN

“Vậy...... Được rồi, có điều, Tà Dịch, hơn một tháng nữa, học viện Tinh Anh sẽ khai giảng, con và Đông Phương Ngữ Hinh, Hoan Hoan đều phải đi rèn luyện một chút...... Nhớ rõ lúc đó nhất định phải nhanh chóng trở về......”

Cuối cùng đảo chủ cũng cho đi, Tà Dịch vội nói:“Vâng, phụ thân.”

Tạm biệt mọi người, một nhà ba người ra đi. Trên đường, Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu hỏi:

“ Học viện Tinh Anh? Đó là cái gì vậy?”

Lần đầu tiên nàng nghe nói qua, sẽ không phải vẫn giống như trường học ở hiện đại chứ?

Trường học , oa ha ha, chỗ đó chính là nơi chơi đùa rất tốt nha.

Nghĩ đến sắp đi trường học phiên bản cổ đại, Đông Phương Ngữ Hinh liền vô cùng hưng phấn.


Mà Hoan Hoan, đối với thứ này càng không hề có khái niệm, nhưng mà nhìn Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ như vậy, nàng không cần nghĩ cũng biết đây là chỗ rất tốt để chơi đùa.

“ Học viện Tinh Anh, đó là chỗ hội tụ tinh hoa, đệ tử ưu tú của Thiên Thương đảo chúng ta và Phác Dương sơn, còn có một ít gia tộc phân tán, bọn họ đều sẽ đưa người đến học viện Tinh Anh tu luyện......”

Tà Dịch trầm tư một chút, chỗ đó, hắn đã có chút hoài niệm rồi đấy?

Đã thật lâu không tới địa phương kia, nếu trở về, không biết những đạo sư đó còn nhớ rõ hắn không?

“À, con biết rồi......”

Chỗ kia là một nơi chỉ thuộc về bên này, khó trách ở Kỳ Thiên quốc căn bản không biết nó tồn tại.

Kỳ Thiên quốc, chỉ thuộc về tầng tu luyện thấp nhất, bằng không, cũng sẽ không để mãi đến hiện tại, cũng chưa có người tu luyện đến cảnh giới khí tiên .

Mà ở Thiên Thương đảo, mới hai mươi lên đến khí tiên đã có khối người.

Đông Phương Ngữ Hinh trình độ như vậy, tại đây cũng chẳng qua xem như cỡ trung bình mà thôi.

Hình như dễ hiểu một ít, nhưng họ vẫn cần phải trở về như cũ. Chuyện cần xử lý, luôn phải xử lý hoàn toàn.

......

“Đông Phương Ngữ Hinh đã trở lại......”

Đông Phương Ngữ Hinh vừa trở về, đã có người nhận ra. Sau đó tin tức này giống như mọc cánh bay ra bên ngoài. Bởi vì thuận tiện, Tà Dịch vẫn đeo mặt nạ như cũ, hắn chính là Nhân vương.

Hoan Hoan vui vẻ nhìn địa phương bé quen thuộc. Bọn họ quyết định xem một chút phòng đấu giá trước.


“Lão đại...... ngài cuối cùng đã trở lại, thuộc hạ lo lắng gần chết ......”

Trần Minh nghe thấy Đông Phương Ngữ Hinh trở về, vui vẻ chạy ra. Phòng đấu giá này vẫn đang là do hắn xử lý, hơn nữa ban đầu Đông Phương Ngữ Hinh để cho hắn huấn luyện sát thủ, cơ bản không ai dám lại đây quấy rối .

“Ừ ! ”

Đông Phương Ngữ Hinh ừ một tiếng, nàng cũng rất kích động, rất lâu không trở lại, cảm giác......

Có vài phần hưng phấn đây?

“Lão đại, các người không có việc gì đi? Thuộc hạ vẫn thật lo lắng, đó chính là ma thú rừng rậm đấy......”

Ma thú rừng rậm, vẫn không ai có thể sống trở về, đám người Đông Phương Ngữ Hinh trở về, thật sự là may mắn.

“Ta vận may tốt, tất nhiên không có việc gì......”

Đông Phương Ngữ Hinh vỗ vỗ bả vai Trần Minh, Trần Minh vội hỏi:

“Gần đây hiệu quả và lợi ích của phòng đấu giá chúng ta không tồi, hiện tại lão đại cần phải xem sổ sách một chút ?”


“Chuyện đó đúng là không cần, Trần Minh, ta tin tưởng huynh......”

Đoàn người Đông Phương Ngữ Hinh đi đến bên trong phòng, ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi:

“Gần đây tình huống kinh thành như thế nào?”

Đã lâu không trở lại, trước tiên nàng nghĩ phải hiểu biết tình huống gần nhất.

“Lão đại, gần đây kinh thành xảy ra rất nhiều chuyện, trong đó......”

Trần Minh chậm rãi nói, kể cả lục vương gia đối với phòng đấu giá chiếu cố, còn có tình huống của Tứ Vương Gia, Đông Phương tướng quân, Đậu phủ, người nào cũng thật kỹ càng.

Đông Phương Ngữ Hinh nghiêm túc nghe, đến cuối cùng, thản nhiên cười:

“Trần Minh, huynh làm tốt lắm, phòng đấu giá này giao cho huynh quản lý, ta thật yên tâm......”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui