Thượng Quan Khinh Vãn nhìn, cảm thấy hai mẹ con này thật đúng là sinh sai thời đại, nếu đổi lại là hiện đại, người nhận được giải thưởng Oscar tất nhiên ngoại trừ các nàng ra thì còn có thể là ai, lại nhìn Thượng Quan Gìa, biểu tình trên mặt cũng là khó coi, nàng cau mày nhìn chung quang một vòng, cuối cùng dừng ở trên người bà mai Lưu.
Nhìn một màn hí kịch kích tình trong Thừa tướng phủ này, bà mai Lưu thiếu chút nữa đã quên nhiệm vụ của mình khi tới nơi này, lúc này khi đối mặt với ánh mắt của Thượng Quan Gìa, nàng mới giật mình bừng tỉnh, không mất lễ tiết liền cúi người, mềm nhẹ nói :”Hôn nhân đại sự của nhi nữ, là nghe theo mệnh lệnh của phụ mẫu, môi chước chi hôn, chuyện này cuối cùng cũng phải xem ý kiến của Thừa tướng đại nhân là như thế nào?”
Giọng nói bà mai Lưu cũng rất nhẹ rất nhu, giống tiếng chuông nhẹ lay động, nhưng lại giống như tảng đá trùng trùng ở trong lòng Thượng Quan Gìa, hắn có chút do dự, do dự, hắn thập phần rõ ràng, tình cảnh Thượng Quan Khinh Vãn đã ra như vậy nếu nghĩ muốn gả cho một gia đình tốt là không có khả năng, hơn nữa vừa rồi đã cùng nhị hoàng tử huỷ đi hôn sự, nếu như có thể gả đến Do gia, thì không thể nghi ngờ cũng sẽ khiến lời đồn bên ngoài bình ổn lại, cũng có thể vì Thừa tướng phủ tranh thủ một chút mặt mũi.
Giống như nhìn ra nội tâm do dự bồi hồi của nam nhân kia, Thượng Quan Khinh Vãn đột nhiên mở miệng, tiếng nói dịu dàng vô cùng lạnh lùng :”Phụ thân, nữ nhi sẽ không gả cho nhị công tử Do gia…”
Nhàn nhạt ném ra một câu nói, lại giống như quăng ra một quả bom, nặng nề nổ oanh trong đại đường. Liễu thị tự nhiên cũng nhìn ta nội tâm giãy giụa của Thượng Quan Gìa, mắt thấy không thể để mất thời cơ, thừa cô hội này liền ở một bên thêm dầu vào lửa.
“Lão gia, bà mai Lưu nói rất đúng, hôn nhân đại sự là dựa vào mệnh lệnh của phụ mẫu, môi chước chi hôn, lão gia chỉ cần quẳng nỗi lo trong lòng đi, đồng ý theo hôn sự này là được rồi.” Liễu thị nới tay nữ nhi ra, lắc lắc mông đẹp đi đến bên cạnh nam nhân, giống như săn sóc thân mật kéo cánh tay hắn, nhẹ nhàng đem bàn tay mình tiến vào trong lòng bàn tay ấm áp có lực của nam nhân, liên tục không ngừng dựa sát vào người nam nhân.
Lông mày Thượng Quan Gìa nhíu chặt, lời nói thấm thía :”Vãn Nhi, không phải phụ thân ép buộc ngươi, lời nói vừa rồi của Diêu nhi không phải là không có đạo lý, chuyện ngươi từ hôn với nhị hoàn tử khắp kinh thành đều đã biết, dưới tình cảnh như vậy mà Do phủ còn nguyện ý tới cầu hôn, chứng tỏ bọn họ là thật tâm nguyện ý tiếp nhận ngươi, phụ thân cho rằng…”
“Bọn họ nguyện ý đến cầu hôn, cũng không phải nguyện ý tiếp nhận nữ nhi, mà là nguyện ý tiếp nhận đích nữ của Thượng Quan Thừa tướng.”Ánh mắt lạnh lùng của Thượng Quan Khinh Vãn nhìn thẳng về phía Thượng Quan Gìa, giọng điệu rõ ràng bình tĩnh, ung dung thong dong lại lộ ra sự kiên định :”Sau này nữ nhi thành thân, nhất định phải gả cho người thật tâm cùng nữ nhi yêu nhau, mà không phải trở thành thứ mang tính chất quyền lợi.”
Lời nói này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trừng to mắt mở lớn miệng nhìn vị Thượng Quan đại tiểu thư này, đầu óc nàng không phải bị hư rồi chứ?
Liễu Tâm Lan cùng nữ nhi liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt hai người đềm hàm chứa vẻ cười lạnh trào phúng, câu nói cuối cùng vừa rồi của Thượng Quan Khinh Vãn, lọt vào trong tai các nàng liền biến thành câu chuyện cười, một vị đại tiểu thư thất trinh còn dám nói khoác mà không biết ngượng về chuyện thật tâm yêu nhau gì đó, khinh miệt quyền thế, quả thực chính là cực phẩm trong cực phẩm.
Ngay cả bà mai Lưu bình thường kiến thức rộng rãi cũng bị lời nói của Thượng Quan Khinh Vãn doạ mất, theo bản năng xoa xoa lỗ tai, không phải là nàng nghe lầm chứ? Nàng làm bà mai nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu đụng phải loại sự tình này, đương nhiên không thể tuỳ ý để tiểu nha đầu này chiếm thế thượng phong.
“Thượng Quan Thừa tướng, chuyện hôn nhân đại sự chẳng lẽ thật muốn tuỳ ý để nữ nhi làm bừa? Ngài đây đường đường là Thừa tướng đương triều, đạo lý lớn so với bà mai như ta càng hiểu rõ hơn, có một số chuyện không cần ta nói ra quá rõ ràng, ngài nên tự mình lo lắng đến, tình huống hiện tại của đại tiểu thư, có thể được nhà giàu danh môn như Do gia thú vào, bảy người nâng kiệu lớn rước nàng vào cửa, đây chính là chuyện tốt dù đốt đèn lồng cũng khó gặp được nha!” Giọng điệu bà mai Lưu bình tĩnh rõ ràng đem chuyện nói đâu vào đấy, nàng miệng vàng lời ngọc, lại hợp với dáng vẻ ưu nhã của nàng, quả thật rất khó khiến người không động tâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...