Tuy nhiên bản lĩnh của người thanh niên tóc bạc càng lớn, thì hy vọng cứu được thôn dân của tôi cũng càng lớn, nghĩ như vậy, cho nên tôi càng mong người thanh niên tóc bạc này lợi hại hơn nữa.Lúc này hắn châm một ngọn nến, tay trái cũng chỉ tới làm thành mũi kiếm, tay phải chợt bắt ấn với tốc độ nhanh đến mức hoa cả mắt, “mũi kiếm” tay trái chọc vào các loại gạo nếp, đậu đỏ, đậu tương...!Mỗi loại một lần, vào ngọn nến một lần.
Nơi mũi kiếm chỉ vào, bốc lên ba ngọn lửa, hắn cấp tốc nhúng ngón tay vào trong chậu nước trước mặt, rồi lại nhanh chóng lấy ra một lá bùa vàng, huơ lên ngọn lửa một lượt, miệng lẩm bẩm: “Cân nhắc thật giả, chấn uy công bằng chính trực, đoán định âm dương, liếc mắt xem xét tỉ mỉ, đệ tử Bạch Hồ cung thỉnh Thái Sơn Phủ Quân đóng chặt Quỷ Môn quan!”Tôi bĩu môi, không nghĩ tới thanh niên tóc bạc này lại có cái tên kỳ lạ như vậy? (Bạch Hồ có nghĩa là cáo trắng) Sao không gọi là Bạch Miêu luôn đi?Nói thật lòng, động tác của thanh niên tóc bạc thật sự quá đẹp mắt, trong lòng tôi cảm thấy hơi khó chịu.
Dù sao thì Giang Tiểu Thơ còn đang có mặt ở đây, đối lập gần như hoàn toàn với tôi, gã “Chồn Bạc” này giống như Rukawa Kaede trong bộ truyện tranh “Slam Dunk” (1), tuy nhiên tôi thì không thể so sánh với Hanmichi Sakuragi, mà cùng lắm chỉ là anh chàng mập trong số ba tùy tùng của Sakuragi thôi.(1) Slam Dunk: bộ truyện tranh manga nổi tiếng dài 31 tập của tác giả Takehiko Inoue, nói về đội bóng rổ của một trường cấp 3 mang tên Shohoku.
Nhân vật chính của truyện là Hanamichi Sakuragi.
Kaede Rukawa là một ngôi sao bóng rổ nổi tiếng và là đối thủ của Sakuragi cả trong bóng rổ lẫn trong tình cảm.Tôi suy nghĩ một chút, trong Slam Dunk, Rukawa Kaede cũng giống như con hồ ly, xem ra tên thanh niên này lấy tên “Cáo trắng” không sai chút nào.Hồ ly tinh nam!“Hai người gây họa lớn rồi, khi không lại đi mở Quỷ Môn quan ra, thời gian lâu như vậy, không biết đã có bao nhiêu du hồn từ âm tào địa phủ chạy trốn rồi, khi nào âm sai (sứ giả câu hồn) tới, hồn của hai người sẽ bị bắt đi!” Sắc mặt Giang Tiểu Thơ cũng trở nên khó coi, cô ấy nhìn tôi nói.Tôi hít sâu một hơi: “Quỷ Môn quan gì chứ? Anh không biết, đừng đổ lên đầu anh!”“Hừ, coi như anh may mắn, một tháng âm sai kiểm tra du hồn một lần, hôm nay mới là ngày thứ hai trong tháng.
Nói cách khác, anh có một tháng để chuẩn bị.
Vào tháng tới, khi âm sai lên trần gian câu hồn, anh và Tiết Dương đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn.
Tuy nhiên cho dù hai người tránh thoát được nạn này, thì sau khi hai người chết đi, nghiệp chướng khai mở Quỷ Môn quan mà hai người mang trên lưng, cũng đủ để hai người bị đưa xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không siêu sinh.” Giang Tiểu Thơ liếc tôi, vẻ mặt như muốn nói, đáng đời, ai bảo làm càn.“Không thể nào, dù sao anh cũng được học hành từ nhỏ, em đừng gạt anh.” Tôi mở to hai mắt, không ngờ sự việc lại phát triển tới tình trạng này, như thế thì cũng quá kinh khủng đi.
Tuy không biết âm sai là gì, nhưng tôi nghĩ hẳn là cũng cùng loại như quỷ Hắc Bạch Vô Thường, đây nhất định không giống với loại quỷ thông thường rồi.
Nếu âm sai tới câu hồn, có Hồng Dược bảo vệ, chắc cũng không đến mức tôi phải xuống địa ngục.“Có gạt anh hay không, tháng sau anh sẽ biết ngay thôi!” Giang Tiểu Thơ cười nhạt.Bạch Hồ cũng không tiếp lời Giang Tiểu Thơ, mà cau mày đi tới cửa, lấy ra tám đồng tiền từ túi tiền, bày ra trên mặt đất, rồi làm mấy động tác gì đó.
Một lát sau, hắn thu hồi mấy đồng tiền, lạnh giọng nói một câu: “Đi!”Tôi và Giang Tiểu Thơ vội vã đi theo, chỉ thấy dường như Bạch Hồ biết phương hướng, cứ đi thẳng về hướng đông.
Đi không bao lâu, lại thấy một cư xá, mấy người chúng tôi đều bước vào.
Sau khi tìm được tòa nhà, Bạch Hồ nhấn vào nút tầng 19 trong thang máy.Sau khi thang máy dừng ở tầng 19, Bạch Hồ đi thẳng ra khỏi cửa thang máy, tôi đi theo phía sau.
Phát hiện cửa chính phòng 1902 mở rộng, tôi đi vào, vừa nhìn đã sợ hết hồn: Một người phụ nữ trung niên hơi béo, đang ngồi trên sô pha, vẻ mặt dữ tợn, hiển nhiên là trước khi chết, bà ta đã trải qua nỗi sợ hãi cùng cực..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...