Quay trở lại ngày hôm qua, thời điểm Hạ Uyên mới vừa đến trước tòa biệt thự kia.
Khi y nhìn qua ống nhòm thấy được tình cảnh kinh người đằng sau cửa sổ, lúc đó phản ứng đầu tiên chính là muốn bỏ chạy trước đã, rồi sẽ thăm dò manh mối ngôi nhà ma này sau.
Thế nhưng, ngay lúc Hạ Uyên quay đầu xe, chuẩn bị rời khỏi đó, đột nhiên... Một bàn tay đầm đìa máu tươi, xuất hiện ở trước mui xe!
Còn chưa kịp phản ứng, một màn đen đã lập tức bao phủ lấy kính xe.
Hai mắt Hạ Uyên chỉ nhìn thấy một cái miệng lớn há ra, cả người y hoàn toàn bị nuốt vào!
Hạ Uyên... Sau đó tại nơi này xuất hiện trước mặt bọn người Doanh Tử Dạ, nhưng thật ra là...
Doanh Tử Dạ ngay khi nhìn thấy chân tướng trong gương, lập tức phóng một bước xa đến bên cửa sổ, dùng hết sức nhảy ra ngoài! Sau đó, cô căn bản không quay đầu lại, dốc sức liều mạng hướng về phía hàng rào mà chạy tới!
Doanh Tử Dạ nhiều lần nghiên cứu huyết tự, rốt cục tự rút ra một kết luận. Huyết tự nói, quỷ hồn sẽ hóa thân thành một thứ “đồ vật” “ vô cùng bình thường”. Nhưng vấn đề ở chỗ, bất kỳ vật gì trong ngôi nhà ma, mặc dù cũng là những vật gia dụng bình thường trong nhà, nhưng bất cứ ai cũng sẽ không cảm thấy đó là vô cùng bình thường đâu. Chỉ mỗi việc nó tồn tại trong ngôi nhà ma, cũng đã đủ không bình thường rồi.
Như vậy dưới loại tình hình này, như cũ có thể ở trong mắt mọi người, coi là bình thường, chỉ có những chủ hộ mà thôi.
“ Đồ vật”... Lúc ban đầu Doanh Tử Dạ vẫn còn băn khoăn ý nghĩa của từ này, nên đối với suy luận của bản thân không tự tin lắm, nhưng sau đó thì cô đã bình tĩnh suy nghĩ lại. Đối với nhà trọ mà nói, những người như bọn cô, so với “đồ vật” có chỗ nào khác nhau đâu chứ? Bất quá chỉ là một thứ đồ chơi dùng để đùa giỡn tra tấn mà thôi.
Doanh Tử Dạ sau khi đã tự rút ra được kết luận đó, lập tức nghĩ ngay người có khả năng bị giả dạng, chỉ có thể là người sớm đến biệt thự - Hạ Uyên, hơn nữa Lý Ẩn tựa hồ cũng ngầm có cùng suy nghĩ như cô, bởi vì lúc đó qua điện thoại hắn đã hỏi Doanh Tử Dạ:” Cô cảm thấy Hạ Uyên có chỗ nào không bình thường không?”
Trên thực tế sau đó Lý Ẩn lại tiếp tục đem vấn đề này hỏi Odakiri Yukiko, mà cô bé cũng chỉ đáp không cảm thấy gì.
Chẳng lẽ đã đoán sai?
Hắn còn đi một nước cờ cuối cùng, kêu Hạ Uyên nghe điện thoại, hỏi thăm mấy vấn đề mà chỉ có Hạ Uyên mới biết. Nhưng mà, y đều nhất nhất đối đáp trôi chảy. Đến bước đó, Lý Ẩn cơ bản gần như gạch bỏ giả thiết này của mình.
Thế nhưng, vì để phòng ngừa vạn nhất, hắn như trước khuyên Doanh Tử Dạ cố gắng đừng tiếp cận tấm gương. Dù sao, có khả năng Hạ Uyên vừa đứng trước gương, sẽ lập tức hiện ra hình dáng quỷ hồn. Căn cứ kinh nghiệm trước đây, có những quỷ hồn đôi khi ở trong gương, hoàn toàn lộ ra nguyên hình.
Tình cảnh Doanh Tử Dạ hiện tại vô cùng nguy hiểm, nếu như Hạ Uyên đã bị quỷ hồn giả dạng thì..., như vậy người tiếp theo phải chết chính là cô. Muốn sống sót, chỉ có cách tìm ra quỷ hồn hóa thân, như vậy lập tức có thể ly khai biệt thự. Cuối cùng, Doanh Tử Dạ cũng nghĩ đến cái giả thiết này, đồng thời cũng lợi dụng tấm gương tiến hành nghiệm chứng.
Doanh Tử Dạ chụp lấy hàng rào, tung người nhảy lên, đã ở bên kia hàng rào, tiếp theo rút ra chìa khóa sơ-cua mà Đường Văn Sơn đã chuẩn bị cho cô, mở cửa chiếc xe đang đậu bên ngoài biệt thự.
Cô vừa ngồi vào xe, đồng thời với việc khởi động động cơ cô cũng đánh mắt nhìn nhanh một vòng xung quanh, nhưng mà... Lại không có bất cứ động tĩnh gì.
Nhưng như vậy lại càng thêm khủng bố...
Động cơ đã nổ, Doanh Tử Dạ đạp chân ga, đột nhiên, cô nhìn vào kính chiếu hậu... Thấy xe Hạ Uyên từ sau băng lên, ác quỷ kinh tởm kia đang an vị phía đằng sau tay lái!
Doanh Tử Dạ đạp lún chân ga, chiếc xe lập tức giống như mũi tên xông thẳng ra đường!
Đoạn đường ngoại ô này cực kỳ vắng vẻ, Doanh Tử Dạ lúc này chỉ muốn mau chóng tiến vào nội thành, có thêm nhiều xe mới có thể nghĩ cách cắt đuôi nó.
Nếu như... Nếu như phát hiện sớm một chút thì tốt rồi...
Tuy không ngừng tăng tốc, nhưng chiếc xe đằng sau vẫn như trước bám riết không buông.
Bất quá Doanh Tử Dạ cũng không có khẩn trương, cô đã đọc được trong bút ký của Lý Ẩn có một quy luật. Thông thường, đang trên đường trốn chạy về nhà trọ, lúc mới bắt đầu truy đuổi quỷ hồn cũng sẽ không ra tay quá ác liệt, chủ hộ có cơ hội tránh thoát rất lớn. Còn càng tiếp cận nhà trọ, quỷ hồn mới càng đuổi giết đáng sợ hơn, càng khó tránh né được.
Hiện tại ác quỷ kia vậy mà đang dùng phương thức của nhân loại để truy đuổi cô, cũng không có bộc lộ ra năng lực đặc dị gì cả, ví dụ như đột nhiên xuất hiện bên trong xe, hoặc là dán người bên ngoài xe, càng không có khoa trương như trong phim kinh dị, chỉ dựa vào đôi chân chạy hoặc bò là có thể bắt kịp ô tô.
Trước khi chạy trở về đến nhà trọ, cô còn có cơ hội lên kế hoạch làm thế nào để đào thoát.
Trong bút ký Lý Ẩn đã viết, quỷ hồn dù bất luận dùng biện pháp gì đều không thể giết chết. Trước đây có những chủ hộ đã từng thử nghiệm qua, tưới máu chó mực, treo ảnh Chung Quỳ, đeo thập tự giá, lên Ngũ Đài Sơn thỉnh cao tăng ban bùa hộ mệnh, mua phù chú trừ tà, tất cả đều không dùng được. Trước đây còn có chủ hộ mua cả kiếm gỗ đào, đi chém quỷ hồn, kết quả bản thân chết rất thê thảm.
Tóm lại, những phương pháp dân gian truyền thuyết có thể khu tà đuổi quỷ, các chủ hộ toàn bộ đều thử qua rồi, không có bất cứ cái nào hiệu quả cả. Cho nên, muốn giết chết quỷ hồn, đó là chuyện tuyệt đối làm không được. Điểm này, nếu so với những bộ phim kinh dị không thể phá giải cũng không khác lắm. (phim kinh dị không thể phá giải: đề cử cho thể loại này là series Final Destination.)
Mà cách “phá giải” duy nhất, chính là trốn về nhà trọ.
Quỷ hồn đều là tồn tại duy tâm, còn chủ hộ chỉ có thể dùng những vật dụng thông thường và phương thức duy vật để mà trốn chạy. Thế nhưng, từ xưa đến nay vẫn có người thành công trốn về nhà trọ. Tổng kết lại thì... hoặc là vận khí siêu tốt, quỷ hồn hơi chậm một chút, để y vừa kịp tiến vào nhà trọ, nhưng khả năng này không nhiều lắm; mà nhiều hơn chính là, bởi vì có những chủ hộ khác làm đá lót đường, quỷ hồn đang lúc bận bịu giết chóc nhóm chủ hộ này, thì một ít chủ hộ khác lại tranh thủ chạy vào nhà trọ.
Nói cách khác...
Nếu như chỉ có một mình còn sống chạy về nhà trọ, thì đó chính là vô cùng hung hiểm đấy. Doanh Tử Dạ luôn cố gắng tránh cho tình huống như vậy phát sinh, nhưng bây giờ, vẫn đã xảy ra.
Đơn độc một mình, mặc dù hiện tại may mắn còn sống, nhưng mà càng đến gần nhà trọ, mình lại càng nguy hiểm. Từ lối vào cư xá đến ngõ hẻm nhỏ, lại đến cửa lớn tòa nhà trọ, chỉ cần quỷ hồn mai phục tại bất cứ địa phương nào, cũng có thể đẩy mình vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Nhất là con hẻm nhỏ dẫn vào nhà trọ, nó tương đối chật hẹp, gần như chỉ để cho một người có thể đi qua, tránh cũng không thể tránh. Trong bút ký Lý Ẩn còn đặc biệt nhấn mạnh một điểm, trước đây từng có chủ hộ nghĩ ra một biện pháp, chạy đến vách tường sát con hẻm dẫn vào nhà trọ rồi leo qua, nhưng cuối cùng y phát hiện... Nếu như không phải đi từ đầu con hẻm, thì cuối cùng đây chỉ là hẻm cụt, cũng không cách nào chạy vào mảnh đất trống mà nhà trọ tọa lạc.
Nói cách khác... Chỉ có một đường đi vào ngõ hẻm kia! Một chút mánh khóe, cũng không có! Hơn nữa con đường kia cũng chỉ có thể đi bộ, không tồn tại bất cứ cách nào khác!
Đã chạy hơn mười phút đồng hồ, tuy chiếc xe sau lưng vẫn bám riết, nhưng mà, thủy chung lại không vượt qua mình. Nhưng, một khi tiến vào nội thành, chỉ sợ sẽ rất là phiền toái đây.
Trong bút ký Lý Ẩn có viết, trước mắt những quỷ hồn đã từng chạm trán, không có một con nào sợ hãi ánh sáng mặt trời, hay những chỗ đông người. Cho dù ở nơi công cộng rất nhiều người tụ tập vẫn có thể hiện thân, chỉ là thông thường chỉ có chủ hộ mới có thể nhìn thấy được thôi.
Thời điểm hiện tại, Doanh Tử Dạ vô ý thoáng liếc sang ghế phụ... Đập vào mắt, là một đôi mắt màu đỏ như màu huyết hồng, cái cằm vỡ nát lủng lẳng, chỉ dính với miệng nhờ vào mấy cọng gân!
Doanh Tử Dạ không kịp phản ứng gì nữa, chỉ cảm thấy thân thể bị ném mạnh, lập tức ngã xuống trên sàn nhà lạnh toát!
Ngồi thẳng người lên xem xét... Rõ ràng lại xuất hiện trên sàn nhà tòa biệt thự ma ám!
Doanh Tử Dạ vậy mà một cái nhíu mày cũng không có, lập tức bật người lên, hướng cánh cửa lớn tòa biệt thự mà chạy. Thế nhưng... Trong nháy mắt này, một bộ hắc y ở sau lưng cô bay ra ---
Cô lập tức quay đầu lại nhìn... Lúc này trước mắt cô, thân thể ác quỷ kia thình lình xuất hiện. Doanh Tử Dạ lập tức cảm thấy toàn thân mình không khác gì bị khóa chặt lại.
Lý Ẩn, lúc này đang cùng các chủ hộ đứng chờ dưới đại sảnh lầu một. Số người tụ tập rất nhiều, dù sao đa số mọi người đều rất quan tâm đến sinh tử của Hạ Uyên. Đúng lúc này, cửa thang máy đối diện bỗng nhiên mở ra, tiếp theo đi ra là một cô gái nhỏ nhắn, nhưng tướng mạo lại rất thanh tú. Ngoại trừ Doanh Tử Dạ đang ở bên ngoài thì cô bé này chính là chủ hộ có thời gian sống ở đây ngắn nhất, là lúc Lý Ẩn đang ở U Thủy thôn thì vào sống trong nhà trọ, tên là Hạ Tiểu Mỹ, là một cô bé có tính tình vô cùng lạc quan vui vẻ, một thân một mình đến thành phố K học đại học. Ngay cả khi đã rơi vào trong ngôi nhà trọ kinh khủng này, vậy mà vẫn không sợ hãi, ngược lại còn nói:” Nếu như thế, mỗi lần đều còn sống trở về là được rồi?”
Đây gọi là ngu hay là ngây thơ đây?
Chắc cô bé cũng là quan tâm Doanh Tử Dạ nên mới đến, bởi vì mấy ngày này cô bé và Tử Dạ quan hệ rất tốt.
Đột nhiên, Lý Ẩn nhìn thấy một thân ảnh rõ ràng xuất hiện ở cửa ra vào nhà trọ! Lý Ẩn gắt gao nhìn về phía đó, người đó... Đúng là Doanh Tử Dạ!
Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc đó, Doanh Tử Dạ đột nhiên nghĩ đến...
Hạ Uyên... Chỉ sợ là bởi vì nhìn thấy được ác quỷ này nên mới bị giết chết, Odakiri Yukiko hẳn là trong gương thấy được quỷ hồn, còn Đường Văn Sơn có lẽ là vì cùng vào nhà vệ sinh với Hạ Uyên bị quỷ hồn giả dạng này...
Chẳng lẽ là...
Bởi vì nhìn thấy quỷ hồn, nên mới bị giết chết sao?
Nhà trọ một lần lừa hết cả bọn rồi! Trong huyết tự chỉ thị, có viết “ Tìm ra hóa thân của quỷ hồn, có thể sớm ly khai biệt thự”, thật ra là vì muốn dẫn dắt bọn họ bước lên con đường đi xuống địa ngục!
Doanh Tử Dạ ở trong bút ký của Lý Ẩn từng đọc được một điểm:” Nhà trọ cũng không phải đơn thuần muốn hành hạ giết chết chúng ta. Mà còn cấp cho chúng ta không ít cơ hội chạy trốn, bất luận là chấp hành huyết tự lần thứ mấy, đều tồn tại sinh lộ. Chỉ là... Chuyện này không được chắc chắn lắm.”
“ Thông thường các chủ hộ đều cho rằng, bất cứ thứ gì có trong quá trình một lần chấp hành huyết tự chỉ thị, quỷ hồn a, lời nguyền a, đều là không thể giải trừ, chỉ có một biện pháp duy nhất là trốn về nhà trọ. Nhưng mà, cũng không hẳn là như thế. Mỗi một lần đều sẽ có sinh lộ ẩn tàng dành cho chủ hộ, chỉ có điều bất luận là phát hiện hay sở hữu sinh lộ này đều không phải chuyện dễ dàng. Tỷ như, sự kiện U Thủy thôn, kỳ thật cũng tồn tại sinh lộ đấy. Sinh lộ đó chính là đừng đến gần A Tú, quỷ hồn kia hẳn là sinh sống trong lu nước nhà A Tú, không ngừng giết hại những người đến gần A Tú, cuối cùng đến bản thân A Tú cũng bị giết chết. Nói cách khác, đến nhà A Tú ở, ngược lại không cách nào tránh thoát quỷ hồn. Còn nếu tận lực tránh xa A Tú, thì có thể sống sót.”
Nếu như vậy thì... Nếu không đi tìm hóa thân của quỷ hồn, hoặc có thể nói là không nhìn thấy quỷ hồn, thì dù có ở đó thời gian năm ngày, cũng sẽ bình yên vô sự.
Thủ đoạn đùa bỡn của nhà trọ, cũng phải kể tới mấy cuốn sách. Lợi dụng tên mấy quyển sách ghép thành cái câu kia, tạo cho bọn họ áp lực tâm lý, cộng thêm kết cục kinh khủng khi bị quỷ hồn đoạt mạng trong quá khứ, tất cả mọi người một lòng tin tưởng, không tìm ra hóa thân của quỷ hồn, thì tất nhiên sẽ chết trong biệt thự. Bởi vậy... Mới có thể không tiếc tất cả muốn tìm ra. Nhà trọ chính là bức bách bọn họ đi vào con đường vạn kiếp bất phục a!
Bất quá, Doanh Tử Dạ đã biết được sinh lộ duy nhất đó.
Cùng lúc với cánh tay ác quỷ chụp tới, Doanh Tử Dạ đột nhiên nhắm hai mắt lại!
Tiếp theo... Cô vẫn đứng yên ở đó, trải qua hồi lâu... Chuyện gì cũng không xảy ra nữa.
Quỷ hồn kia, thật ra chỉ vào thời điểm hai mắt người ta nhìn thấy nó, mới có thể đưa họ vào chỗ chết. Hạ Uyên là người đầu tiên, rồi những người sau đó cũng tương tự. Chỉ cần quỷ hồn xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của ngươi, là có thể tiễn ngươi đến với cái chết. Nhưng trái lại, nếu không nhìn thấy quỷ hồn, thì chuyện gì cũng không xảy ra. Cho nên nhà trọ muốn bọn họ tìm ra hóa thân của quỷ hồn, chính là muốn bọn họ “nhìn thấy” quỷ hồn.
Cho nên, chỉ cần nhắm mắt lại, đừng nhìn đến con quỷ đó, như vậy là không có việc gì nữa rồi.
Sau đó cô một mực nhắm mắt lại, gọi điện kêu taxi, là có thể an toàn trở về.
Lý Ẩn lúc đó vô cùng kích động, mặc dù cái chết của Hạ Uyên khiến cho rất nhiều chủ hộ kinh hãi oán thán, nhưng Doanh Tử Dạ trong tình huống nguy hiểm như vậy, có thể sống sót trở về lại còn đáng chú ý hơn!
Sau khi nghe cô thuật lại kinh nghiệm của mình, rất nhiều chủ hộ cực độ kinh ngạc thốt lên:” Chỉ cần nhắm mắt lại là có thể thoát được? Thì ra lại đơn giản như vậy?”
“ Đúng là rất đơn giản,” Doanh Tử Dạ nói nhỏ:” Nhưng nếu không phát hiện ra thì sẽ rất khó.”
Lý Ẩn nhẹ thở phào, nói:” Không ngờ đến tôi cũng bị nhà trọ gạt luôn... Tôi vẫn cho rằng nhà trọ sắp xếp sinh lộ rất là khó phát hiện ra đấy... Không ngờ lại ẩn trong huyết tự chỉ thị.”
“ Cũng không hẳn vậy.” Doanh Tử Dạ nói:” Anh có lẽ đã phát hiện, nhưng mà... Anh không dám đánh cược. Dù sao, quỷ hồn vẫn có khả năng như cũ đoạt đi tánh mạng của chúng ta, không ai dám nhắm mắt mạo hiểm.”
Đúng là như vậy.
Bất luận thế nào, rốt cục mọi chuyện đều được giải quyết.
Tối hôm đó, Doanh Tử Dạ sau khi tắm xong vừa ra khỏi phòng tắm, chuông cửa vang lên. Doanh Tử Dạ đã nghe thấy thanh âm Lý Ẩn:” Cô có nhà không? Doanh tiểu thư?”
Cô choàng khăn tắm, đi ra mở cửa. Hỏi:” Có chuyện gì?”
Lý Ẩn thoạt tiên ngớ người ra một chút, nhưng ngay lập tức nói:” Doanh tiểu thư... Ăn bánh ngọt không? Tôi có làm bánh ngọt a.”
“ Tôi mới đánh răng rồi,” Doanh Tử Dạ nói:” Nhưng vẫn phải cám ơn anh. Để ngày mai tôi sẽ qua ăn.”
“ Ừm, được... Như vậy, ngày mai tôi đợi cô qua...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...