(Đáng lẽ mình nên up cái này từ 20/8 mà mình khốn nạn wa, ngâm chap gần nửa tháng trời =]]] )
5
(Mn nhớ cuộn xuống cuối chap để xem bộ đồ ngủ t/b mặc cho dễ hình dung nha. Như thường lệ, đã là chap ăn mừng thì phải có pỏn đúng 0 mn =]] )
2
~
Mikey khẽ xoa đều vầng thái dương, hắn mệt mỏi thở dài. Cơ thể hắn xem ra, không hề bất khả chiến bại như lời đồn đại của những tên sâu bọ vẫn thường ngày chui rúc ở thế giới ngầm. Thì dĩ nhiên, con người nọ đánh đấm rất giỏi, đến mức người ta chẳng gọi hắn là "Mikey vô địch" chỉ để sang mồm. Nhưng dẫu sao, hắn cũng chỉ là một con người bình thường, cũng có mấy khi sự mệt mỏi như một lời nguyền ác quái đeo bám lấy hắn.
Cuộc đàm phán với bọn yakuza vừa rồi quả thật là một quả bom không hề nhỏ khủng bố đến tinh thần thép của Mikey. Ngay cả khi đến tận thời điểm này, Phạm Thiên nắm giữ thế đứng toàn vị trong giới bất lương (nói đúng hơn là tội phạm), vẫn không thể yên phận hoạt động trước sự quấy nhiễu của lũ yakuza máu mặt. Chính vì thế nên, mỗi niên đều diễn ra tổng cộng ba cuộc đàm phán lớn để thỏa thuận ít nhiều những điều kiện có lợi cho đôi bên, đồng thời cũng là giảm thiểu thiệt hại.
Ba cuộc đàm phán mà hắn hiếm khi nào tham dự chỉ vì không có chút hứng thú, vậy mà giờ đây phải lết xác đi để đấu trí với cái bọn mọi rợ kia, tất cả là vì sự an toàn của một bóng hồng vẫn luôn lặng lẽ hiện lên trong tâm trí hắn. Đôi lúc Mikey thấy mình sống vội và vô tình quên mất lí do cho sự tồn tại của bản thân, rằng hắn không thể cứ thế mà dùng mạng sống để chơi một ván cược với tử thần mãi được.
Vậy nên, đã đến lúc hắn trân quý tất cả và tiếp tục bước đi. Bản năng hắc ám khiến gã trai khinh rẻ cuộc đời nhưng lạ thay, chính nhân cách đó cũng điên cuồng yêu lấy em, muốn vì em mà nhìn về phía trước.
Đừng trêu hắn, và đừng hỏi vũ trụ ngoài kia, hắn yêu em nhiều đến mức nào vì nó sẽ cười rất hăng nếu hắn nói sự vô định của thời không cũng chẳng đo đếm được tình yêu của hắn dành cho em.
Một bài thuyết trình với em là tâm điểm. Ngày này tháng nọ lửng lờ đi qua, Mikey lại yêu em nhiều hơn một chút. Nhiều hơn một chút là thêm một đại dương được sinh ra.
Bầu trời tĩnh mịch qua khung cửa sổ cho hắn cái nhận thức nhỏ nhoi về giờ giấc. Đã tối lắm rồi ư? Mikey nhìn lên chiếc đồng hồ quả lắc đang lục cục kêu trên tường. Quả nhiên, 2 giờ sáng, mốc thời gian mà người ta thường cho là giờ âm phủ vì chẳng mấy ai còn thức vào giờ này. Càng nói, kẻ đó càng thấy mình giống người âm với cặp mắt thâm sì và làn da trắng nhợt nhạt, thành quả của việc thiếu ngủ.
Hắn uể oải ngồi dậy và vớ lấy cái áo khoác đang lủng lẳng treo trên móc tường. Hiển nhiên, điều đầu tiên hiện lên trong dòng suy nghĩ của Mikey khi hắn ngồi trong xế hộp đó là một gương mặt đáng yêu.
Cùng chiếc má phúng phính búng ra sữa, như mọi ngày lúc cửa gỗ kẽo kẹt kêu, em sẽ từ phòng ngủ nhào ra trong bộ dạng say giấc mà sà vào lòng hắn, rồi Mikey sẽ ôm em trên giường khi cả hai đã chén vội bữa ăn muộn.
Không dám cá là hôm nay sẽ khác đi chứ nhiều lúc hắn cũng thấy mình thật vô tâm khi không thể ở bên em 24/24.
Mikey bước vào căn hộ thoảng mùi lưu ly, hắn chậm rãi để đôi tông lào vô kệ dép rồi móc áo bomber lên tường, sau đó thì khóa cửa lại và đi hẳn vào trong. Có phải là do mũi hắn nhạy cảm quá không mà lại bắt kịp được mùi bột mì đâu đó từ gian bếp nhỉ?
Và cô vợ đáng yêu vẫn thường ngày bơi lội nơi tâm trí hắn, hiện ra như một chú mèo bé nhỏ đang co rúm trong chiếc jacket khổng lồ. 'Ôi trời, sao lại ngủ ở sofa thế này?' Là điều đầu tiên Mikey muốn thốt ra, nhưng lại thôi. Dù sao, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn thấy em ngủ ở nơi nào khác ngoài chiếc giường bông của hai đứa.
Tự nhiên gã trai cứ chạnh lòng kiểu nào.
Điều hòa vẫn ào ào thổi từ nãy đến giờ, vô tình biến căn hộ ấm cúng tình yêu đôi lứa thành một nơi lạnh đến teo người. Hắn thấy cơ thể nhỏ nhắn của em run run thì tắt ngay cái điều hòa quái ác, vô tình để nó bíp một tiếng rõ to.
- Ưm...Manjirou?
Và đánh thức chiếc mèo đáng yêu đang ưỡn người trên sofa. (T/b) ở đó, lật đật ngồi dậy với gương mặt in đỏ vết đệm, nàng còn chưa tỉnh ngủ hẳn đã bị ai kia ôm trọn vào lòng. Và hắn có mùi lưu ly, giống em. Là mùi lưu ly chứ không phải xà phòng vớ vẩn thối mùi sát khuẩn.
Vậy là hắn chịu dùng chung sữa tắm với em rồi đó hử?
- Oh, mừng anh về..~
Mikey yêu em rất nhiều, hắn ôm chặt em lại còn hôn em chùn chụt như lời chào buổi sáng. Dường như cái đói đã bị lãng quên khi hắn bắt gặp nụ cười tỏa nắng đang nở rộ trên môi người thương.
- Ngày hôm nay của anh ra sao, vui chứ?
(T/b) đẩy hắn xuống sofa rồi hí hửng bỏ vào gian bếp rộng lớn, điệu bộ trông tích cực không ngờ. Gã tóc trắng nhìn em lạch bạch đi trong cái jacket quá size mà miệng không thể ngừng mỉm. Đúng là chỉ khi nào cả hai nghèo đến mức phải trần truồng thì em mới ngừng trộm quần áo từ tủ đồ hắn. Ý con người nọ là hắn mê mẩn cái thói quen khó bỏ của em lắm đó.
- À thì, anh em Haitanies đã cãi nhau rất to vì một cái pudding bỏ quên trong tủ lạnh đấy em biết không?
7
- Thế ạ?
Tiếng lục cục trong bếp phát ra, làm Mikey tò mò nhoài đầu về sau nhưng tất cả đã bị che đi bởi một bức tường trắng ngà, chỉ chừa một kẻ hở để nhìn cô vợ mình đang loay hoay đi lại.
- Ừ, Rindou ấy. Nó không biết là anh đã ăn vụng cái pudding nó để dành từ sớm nên nó đổ lỗi cho Ran. Sau đó thì chúng nó cãi nhau khắp cái trụ sở.
8
Mikey không còn ngăn được những tiếng khúc khích đang rung lên trong cuống họng mình nữa. Thế là hắn vừa kể vừa vỗ đùi bôm bốp rồi cười. Thật không giống với hình ảnh vị thủ lĩnh số một giới bất lương tẹo nào.
- Ôi trời, tội nghiệp Ran...
Ran rất thương và quan tâm đến em trai nên việc bị gã em mắng nhiếc xong đâm ra cãi vả như thế, hẳn đã tổn thương anh ấy rất nhiều.
- Đáng nhẽ anh không muốn ăn đâu, chỉ là...tự dưng thấy nhớ pudding vợ làm thôi.
1
Nói đến đây thì cô nàng trong bếp phì cười. Mikey luôn luôn khiến em cười bằng những câu từ sến súa. Chỉ những giây phút hiếm hoi như thế này là cả hai được làm chính mình, cùng kí sinh trên một trái đất bình thường và yêu nhau như những con người bình thường.
Dẫu cho thế giới ngoài kia có đối xử với hắn bạc nhược đến mức nào đi chăng nữa thì phía sau hắn, vẫn luôn tồn tại một nơi để hắn tìm về. Một tổ ấm nhỏ trên thảo nguyên yên bình mùi cỏ, ngụ một nàng tiên xinh như hoa, yêu lấy hắn đến lúc góa bụa về già.
- Ngày mai anh phải mua thật nhiều pudding để đền lại cho Rinrin đấy nhé.
Nếu vợ đã nói thế thì hắn chắc chắn phải nghe theo. Nó làm hắn nhớ đến hồi còn mới bập bẹ vài tiếng yêu, cả hai đã cãi nhau nhiều đến mức nào mà hắn toàn làm em khóc, cũng do cái thói cứng đầu lại bất cần đời, không biết trân trọng mạng sống của ai kia hết cả đấy.
Bây giờ yêu nhau say đắm đến độ đêm nào cũng thịt nhau trên giường thì lại khác, Mikey không những rất dễ chịu mà còn dễ chiều nữa. Sano Manjirou không khéo đã bị em thuần hóa từ dã lang thành một tiểu cẩu đáng yêu rồi.
- Ăn mau kẻo nguội đấy.
1
(T/b) đặt khay cơm xuống bàn cafe, không quên chúc chồng yêu ngon miệng bằng một cái hôn lên má rồi quay lại với việc bếp núc. Thường thì vào lúc này, Mikey sẽ đuổi bé con vào phòng ngủ và giành rửa bát với em. Nhưng hôm nay là một ngoại lệ, em đang diếm trong mình một bất ngờ nho nhỏ nên vẫn chưa muốn ngủ ngay.
Chồng em có thể bận rộn đến mức nào mà luôn luôn nhớ đến sinh nhật em nhưng lại quên cả sinh nhật mình vậy nè.
- Để bát đũa đấy anh rửa.
5
Gã trai đang ăn dở khay cơm, chợt thấy vợ mình có ý định làm việc nhà thì liền đặt đũa xuống.
- Em lo được!
Trông vợ có vẻ quyết tâm quá nên hắn cũng không dám chống đối mệnh lệnh tối cao của nàng, đành phải vừa ăn vừa ngồi lảm nhảm về việc sẽ lắp một cái máy rửa bát vì Mikey không muốn em phải tối mặt tối mày với việc nhà nữa.
Khi khay cơm đã được dọn dẹp sạch sẽ, Mikey định sẽ cùng em đi ngủ luôn nhưng mà...
- Chúc mừng sinh nhật, Manjirou!~
Con người nọ bỗng tròn mắt, sự bất ngờ đến với hắn nhanh như ca nước lạnh tạt thẳng vào, hoàn toàn dội rửa hết những gì gọi là cảm giác buồn ngủ. Hôm nay là sinh nhật của hắn ư?
- Chúc mừng cún con của em lớn thêm 1 tuổi~
Ngay cả khi em mang chiếc bánh kem đến bên hắn, hắn vẫn chưa định thần hẳn. Thảo nào Mikey lại ngửi thấy mùi bột mì rây khắp căn hộ, hóa ra đây là lí do. Em đã dành cả ngày trời để làm nó sao?
(T/b) quả thật là một quả mìn bí hiểm vì em chưa bao giờ thất bại trong việc mang nhiều bất ngờ đến với Mikey.
Càng nhìn, chiếc bánh tròn trĩnh càng gợi hắn nhớ đến thời ấu thơ của chính mình. Những năm tháng sinh sống trong sự đủ đầy từ tình thương đến vật chất, có gia đình và bạn bè vây quanh tưởng chừng mãi mãi.
- W-woa...
Trời ạ, hắn thấy người mình nóng bừng lên mà miệng không ngừng nuốt nước bọt. (T/b) vừa nãy tranh thủ lúc hắn đơ người ra, đã lén cởi chiếc jacket cũ kĩ xuống và để lộ cơ thể đẩy đà với những đường nét chẳng thể cong hơn. Nàng bẽn lẽn đứng trước mặt hắn trong bộ đồ lót thiếu vải không tưởng với hai màu đen trắng điểm tô cho sự mảnh khảnh trên ba vòng của mình.
Đây là lần đầu tiên trong đời, (T/b) chủ động trong chuyện giường chiếu nên em thấy có chút xấu hổ.
- V-Và quà sinh nhật của anh-
Gã trai chẳng đợi em dứt lời đã mất kiên nhẫn kéo em về phía mình, tay hắn theo thói quen đã sớm mò đến một bên hông em, tỏ vẻ muốn rút dây của chiếc quần lót nhỏ và nhào vô dùng bữa.
- Khoan!
Mikey thấy vợ mình phản kháng nên càng hưng phấn mút lên khe đào trắng ngần. Bàn tay hư hỏng vừa rồi đã vội biến mất dưới lớp vải mỏng tang, mạnh bạo bóp lấy cánh mông đầy thịt. Ngần ấy chuyển động thôi cũng đủ khiến thằng nhỏ dưới quần hắn cứng hẳn lên.
Thật ra thì hắn đã nghĩ đến em cả buổi sáng ngày hôm nay, nhớ em đến phát điên.
- Khoan đã! Khoannn! STOPPUU!
Kẻ đó rõ ràng là đang say mèm trong mùi hương dịu nhẹ nơi em vì những lời gọi đó chẳng đến tai hắn dù chỉ một chút. Mãi đến khi nào (T/b) nắm vào mái tóc trắng dã của gã trai và nhấc đầu hắn khỏi ngực mình thì hắn mới chịu ngẩng lên nhìn em.
- Anh phải thổi nến trước đã chứ?!
Thiếu nữ phì cười trước gương mặt hảo soái đang nhăn lại, em bước khỏi đùi anh người yêu ngốc xít rồi nhìn hắn nhắm mắt để ước một điều cho lần sinh thần này. Và em như một yêu nữ chính hiệu, quỳ xuống để ma mãnh bò trườn vào giữa hai chân hắn, tay nhỏ đáng yêu không ngừng sờ lên đũng quần nọ. Cái chỗ dễ cưng này là của em, mãi mãi.
- (T/b)...?
- Bé yêu có nhớ chị không?
Gã trai có chút giật mình lúc vợ hắn lôi cây hàng nóng bỏng từ quần hắn ra và bắt đầu nói chuyện với nó như thể nó có sự sống của riêng mình vậy. Vậy mà tuyệt ghê vì bằng một phép màu nào đó cây hàng bỗng giật giật trong tay em. Chẳng phải nó luôn như vậy mỗi khi em ở bên sao?
- Oh..~
Ngay cả khi làm chuyện người lớn với nhau, (T/b) vẫn có thể biến nó thành một trò vui vì sự trẻ con vốn có của nàng ấy.
Em nhịp nhàng vuốt ve que kẹo và nhìn nó cương lên một cách hãi hùng, sau đó thì đưa đỉnh đầu vào miệng rồi bắt đầu mút lấy. Chẳng biết con bé đã học những thứ dơ bẩn này từ ai mà cơ thể em lại di chuyển một cách thành thục hết sức. Vài ba tiếng rên nhỏ giọng đang lửng lờ bay trong không trung chỉ càng thúc giục em mau bắt nạt Mikey nhiều hơn nữa.
- Ah..chỗ đó..!
Di lưỡi quanh đỉnh đầu đỏ hỏn ít lâu, (T/b) mới dám ngậm hẳn nó vào sâu bên trong. Khoang miệng vốn đã ướt át lại còn ấm nóng khôn cùng, khiến Mikey vô thức túm tóc rồi tì mạnh đầu em xuống. Tên đó không dám mở mắt nhìn vì nếu có lỡ bắt gặp bộ dạng dâm đãng kia thì hắn sẽ không chịu được và bỏ cuộc mất.
- Phải rồi, sâu hơn nữa.
Cảm nhận được rõ rệt từng thước thịt đang co thắt trong vòm miệng bé yêu, Mikey đẩy hông nhiều thêm chút để tìm kiếm thứ khoái cảm cấm đoán. Loại khoái cảm mà một gã đàn ông hèn mọn chỉ có thể đạt được khi gã chơi cuống họng của người yêu mình.
- Nghn!~
Biểu cảm khổ sở đang trưng ra trên gương mặt đỏ rượu của ai kia chỉ làm hắn thêm hưng phấn. Vậy là hắn chẳng chịu nổi nữa, liền ngồi dậy xách tay yêu nữ và vứt em lên sofa, không ngại in dấu tay lên một bên mông trắng ngần để khẳng định chủ quyền.
- Vậy ra đây là quà sinh nhật hả, hầu gái của anh?
9
Mikey thích thú chơi đùa với mấy cái nơ đáng yêu, sau thì cởi nó ra hệt như đang mở một gói quà khổng lồ. Nói em là điểm yếu của hắn quả thật không sai vì mỗi lần thấy em ngoan ngoãn ưỡn người ngay bên dưới mình như vậy, con tim hắn đều muốn nổ tung trước nhịp đập quá trớn.
- Vâng, thưa chủ nhân..~
Chiếc quần lót nhỏ xíu bỗng trượt khỏi mông (T/b) lúc em tinh ranh lắc hông, cố tình để lộ nơi nhạy cảm nhất ra ngoài. Nếu hắn đã muốn chơi trò chủ tớ với em thì bé con luôn sẵn lòng nghe theo. Chợt có thứ gì đó nhớp nháp mà lành lạnh trườn bò khắp đốt sống lưng cô nàng.
- Anh trét cái gì lên người em đấy?
Em thật sự tò mò và ngoái đầu về sau để nắm bắt tình hình nhưng Mikey không thích như thế, hắn đánh mông em để em quay lại. Mãi lâu sau, nàng mới nhận ra đó là phần kem tươi của chiếc bánh đã bị bỏ quên. Mà đến chừng nhận ra thì con người nọ đã bôi xong phần mông rồi, hắn còn có thể bạo dạn đến mức nào đây? Khi mà tay hắn cùng với thứ kem trắng xóa đó, chạm vào đóa hoa nhạy cảm bên dưới.
- Á!
Lạnh quá...Nghiêm túc đó hả, bộ hắn thật sự muốn em phải tắm vào giờ âm phủ hay gì?
- Chẳng phải em nói em là quà của anh sao? Mà đồ của anh thì anh có quyền dùng, đúng chứ?
Không phải dùng như thế đâu cái tên ngốc này, lạnh chết em rồi.
- Vâng vâng, mời quý ngài dùng bữa.
Khó chịu là thế nhưng (T/b) vẫn ráng buông giọng mỉa mai. Em đã từng nói với ai là em ghét cái cảm giác bị người khác liếm láp khắp người chưa? Đó là lời nói dối đấy vì em không thể ngừng run rẩy trước chiếc lưỡi cong vút đang dọn dẹp mớ kem khắp sống lưng mình được.
- Oohh~
Hắn ta không từ chút liêm sỉ, say mê khám phá mọi ngóc ngách trên người (T/b) chỉ bằng một miếng thịt ướt át, vô tình tạo nên loại ảo giác như có một con mãng xà đang trườn bò khắp nơi. Nếu Mikey là một con rắn thì sẽ hắn ta là rắn chúa hảo ngọt nhất trong lịch sử loài vật.
- Manjirou...
Em sung sướng víu vào tay vịnh của sofa lúc hắn đẩy hai ngón tay vào trong âm hộ mình.
- Khít thật đấy.
Và chúng hoạt động như móc câu với đỉnh đầu cùn đi, liên tục móc ngoáy và đẩy kem bánh sâu hơn. Móng tay sơn màu đen kịt chẳng chịu thua, thi nhau gãi vào những yếu điểm nhạy cảm nhất, cố tình tạo ra loạt âm thanh nhóp nhép nom vui tai. Mikey có thói quen sờ hai thứ cùng một lúc, nếu hắn đã bắt nạt bên dưới rồi thì chắc chắn thứ còn lại phải là chiếc nhũ hoa đang lấp ló sau áo bra (T/b). Thế là hắn đưa tay nhéo, rất đau.
- Thế nào, bánh kem ngon chứ?
- ARGH!! NG-ngonn! Thật sự rất ngonnn!!
Hắn cho miệng dưới của em ăn trọn phần kem của bánh rồi giả vờ tỏ vẻ như em có thể nuốt chúng vào bụng vậy. Sau đó thì khen âm hộ em khít đến mức như sắp cắn đứt hai ngón tay hắn tới nơi, rồi lại trêu em như đống slime, có chọc đến cỡ nào thì cũng đàn hồi lại. Mikey vốn đã bị nhồi nhét rất nhiều thứ hư hỏng vào đầu trong khoảng thời gian ở cùng em. Cũng nhờ vào đống phim khiêu dâm hai đứa tự học trên mạng hết.
- Nn~! Ahh...chỗ đó, là chỗ đó! Làm ơn chơi em mạnh hơn nữa đi!!!
1
Giờ thì gã trai hư đúng nghĩa từ ngoài vào trong. Trai hư của riêng mình (T/b). Những cô nàng xinh đẹp khác có thể thèm khát muốn có được hắn nhưng hắn đã là của em.
- Mmm..em ra mất!~
Vốn dĩ đường lên đỉnh của con gái là một quá trình gian nan hết nói mà hắn nỡ lòng nào chực đến đoạn cao trào thì đột ngột rút tay về, làm em bực mình ngồi hẳn dậy.
- Anh!
Miệng hắn ma mãnh mút lấy hai ngón tay và hắn lật người em lại để em nằm xoay về một phía. Sau đó thì cởi hết quần áo ra, hắn dùng tay nhấc một bên đùi lên, đùi kia bị hắn tì mạnh xuống dưới thân mình. Oh, là Mikey thích tư thế này nhất, hắn hay bông đùa và gọi tư thế này là thế cắt kéo vì nhìn hai đứa xem, có giống hai chiếc kéo đang cắt vào nhau không chứ?
- Làm như thế này hoài bộ anh không thấy chán hả? Hay là mình face off đi.
Em nằm lên gối êm, tay thì chơi đùa với chiếc tạp dề trước bụng, hông thì mất kiên nhẫn cạ vào cây hàng nóng hổi. Face off sẽ dễ dàng hơn ấy, đơn giản là bé con chỉ cần ngồi lên đùi hắn và nhún cả ngày.
- Im lặng và ngoan ngoãn nghe lời chủ nhân đi hầu gái ơi.
Xấu tính búng lấy nhũ hoa đang sưng tấy trước mặt mình, Mikey quyến rũ vuốt dương vật, chà xát nó với cửa vào ướt đẫm rõ lâu. Sau đó mới chậm rãi chen vào đóa hoa nhỏ xíu nọ, bất ngờ khiến em rùng hết cả mình.
- Fuck, chật quá rồi.
Hắn nén lại từng cú thở nặng nhọc, phải mất khá lâu mới tiếp tục đẩy hạ bộ được vì nơi đó của em một chút cũng không để hắn rời đi. Thấp thoáng có nụ cười kháu khỉnh của ai kia, hắn nhìn chiếc răng khểnh cỏn con chìa ra mà không cầm được, vậy là cúi xuống hôn môi em một cái, hôn luôn bé răng khểnh.
Em cười như vậy là đang trêu hắn đúng không, đang cố tình co chặt bên trong để giết Mikey nhỏ, ý muốn hắn đến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong đúng không?
- Bé cưng, sao em không thử thả lỏng đi hm?
Ngón tay sơn màu đen, bóng loáng dưới ánh đèn chùm, Mikey dùng nó gãi nhẹ lên đầu ti hồng hào, tự dưng mang lại cho hắn những mộng tưởng vô lí hết sức. Gã trai biến thái tưởng tượng đến cặp đào căng sữa của vợ khi em mang bầu, chắc hắn sẽ mất tự chủ mà giành sữa với thằng con trong bụng mẹ nó mất.
- Manjirouuu, lại suy nghĩ linh tinh cái gì đấy- Aah!!
Rồi, tiếng da thịt đập vào nhau tựa ngòi pháo nối tiếp nổ. Mikey như kẻ điên, say mê ra vào mãi cái lỗ bé tí đó mà không hề thấy chán. Chỉ cần là (T/b) của hắn thì mọi thứ chả bao giờ là chán hết.
- Oh...ahhh!~
Cơ thể nóng bừng tựa lửa thiêu, người hắn bắt đầu đổ mồ hôi, chúng chảy từ ngực, xuống cơ bụng và dây cả lên đùi thiếu nữ bên dưới. Sanzu đã từng nói làm tình là cách tốt nhất để giảm cân và trở nên yêu đời hơn, quả thật là như vậy.
5
- Aa...ahn...~Chậm, chậm lại!!~
Mikey giả vờ không nghe thấy gì, chỉ biết em càng kêu la, hông hắn càng dữ dội nhấp và tiếng 'pa...pa' là thứ sẽ vang khắp căn hộ.
Còn (T/b), hầu gái chịu phận kẻ nằm dưới, phải mím chặt môi lúc em nhớ đến cặp đôi lớn tuổi sống sát tường với mình. Nếu sáng mai thức dậy mà thấy mọi người gọi bảo vệ lên thì khốn lắm, em không muốn phải giải thích cho họ nghe lần thứ n rằng em không có gặp rắc rối và cũng không có bị kẻ trộm tấn công.
- Ohhh!!!~
Đỉnh đầu của dương vật không ngừng hôn lên tử cung phết đầy kem tươi, hắn giã em từ ngoài vào trong, giã em như trút hết mọi ưu phiền đã dồn nén cả tuần nay, nói nôm na là lên bờ xuống ruộng.
- Sướng chứ? Có thích không?
- M-Hmm! Em thích lắm!~
Hơi thở ai kia run theo từng nhịp nhấp, bàn tay gân guốc như thằng em của chính mình đưa lên để túm lấy một bên đào, Mikey nhào nặn nó theo ý thích. Dạo này trông ngực em có vẻ to hơn so với lúc mới yêu, có phải là nhờ ơn hắn lúc nào cũng đè chúng ra cắn mút không?
Cơn khoái cảm bất ngờ ập đến lúc Mikey chuyển sự chú ý của hắn đến viên ngọc nhỏ. Chuyển động đè nén khiến em đau khổ ưỡn người, thân hình mảnh khảnh chợt co giật, mũi chân cũng vì thế mà co quắp lại.
- Manjirouuu!!~
Tên người yêu ác ma trông chẳng có ý gì là để em giải lao ít phút sau khi đã mang em lên đỉnh, hắn lợi dụng mớ dâm thủy để làm chất bôi trơn và ra vào nhanh hơn.
- Muốn anh bắn vào trong không hm?? Bắn vào trong nhé??
- Hahh...ha...cho em...làm ơn...
Nếu phải làm tình mà không đeo bao thì phương án an toàn nhất chỉ có thể là rút ra, nhưng Mikey lại cực kì dở tệ trong cái trò rút ra đấy vì hắn không tài nào tập trung nổi khi đóa hoa nhỏ kia cứ liên tục mút lấy hắn vào trong được.
- Bé yêu...~
Mikey chồm xuống để hôn em, hắn dùng môi em để kìm những tiếng rên rù quyến lại, sau đó thì kịch liệt bắn vào trong. Ấm nóng, từng đợt tinh dịch mau chóng tìm vào tử cung nhỏ và lắp đầy nó, hệt một hủ mật ong đặc sệt. Đây là lần thứ hai trong tuần Mikey bắn vào trong, nếu cứ tiếp tục như thế thì không sớm thì muộn, nhà Sano sẽ phải chào đón một thành viên mới mất.
Cả hai cứ ôm nhau như thế sau cuộc ân hoan mặn nồng vừa rồi, đến chừng bĩnh tình hơn thì bầu trời bên ngoài đã chập sáng. Chắc việc triều chính sẽ giao lại cho Kakuchou, còn Mikey hôm nay ở nhà chăm vợ đến hết ngày.
Vòng tay qua eo (T/b), gã trai đánh yêu vào cánh mông ửng hồng nọ, thoáng làm tinh dịch đục ngầu chảy xuống hai bẹn đùi trắng sữa.
- Kể cho em nghe điều ước của anh đi?
- Hả? Anh chỉ nhắm mắt cho qua chứ có biết ước cái gì đâu?
Mikey thích nhìn biểu cảm giận dỗi của vợ mình. Sinh nhật là ngày đặc biệt duy nhất mỗi năm chỉ một lần mà không ước gì cả thì phí lắm. Lúc đó gã trai chỉ nghĩ đến hạnh phúc của vợ mình, tiếp đến là gương mặt của những người đã bị hắn bỏ lại trong quá khứ. Mikey thật sự không mong gì hơn, chỉ cần cho (T/b) một cuộc sống yên bình và sự hạnh phúc đã được đánh đổi sẽ đến với những người hắn từng quan tâm rất mực. Chỉ cần như thế là hắn đã mãn nguyện.
Mà, dù chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa, Mikey biết, phía sau lưng hắn luôn có một bóng hồng để hắn tìm về.
|||
(Đáng iu chưa)
4
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...