Đi Tìm Tự Do [12cs]

Bữa tối bắt đầu. Mười hai người lại ngồi xung quanh một chiếc bàn tròn với những món ăn do Bảo Bình chuẩn bị. Hương vị của chúng không tệ, Nhân Mã đánh giá như thế.

Từ bên kia cái bàn, Xử Nữ hướng ánh nhìn khắc nghiệt và có phần hơi cay nghiệt về phía cô. Nhân Mã không chút nào để ý. Cô nói chuyện với Bảo Bình khá hài hòa.

Đợi đến khi đồ tráng miệng được dọn ra, Cự Giải ngồi bên cạnh Nhân Mã nói.

- Em chọc tức Xử Nữ à? Cậu ta lườm em nãy giờ.

- Vâng ạ. – Nhân Mã nói. – Chị ấy đang tức với em vì em đã để Song Ngư vào phòng.

- Đừng nói thế chứ. – Song Ngư nhét đầy một miệng bánh ngọt, nói, cười ngọt ngào. – Tui tổn thương lắm đó, Nhân Mã. Bị kỳ thị chẳng vui chút nào. Tui thực sự mong tụi mình có thể thành bạn bè của nhau.

Cự Giải thở dài, gạt gạt đống chocolate hạt vào thìa rồi để hết chúng sang ly kem của Thiên Yết đang ngồi bên cạnh. Cô ghét nhất là chocolate.

- Xử Nữ nói thế nào thì em cứ nghe thế đi. Cô ấy chưa nói sai cái gì bao giờ cả, chỉ trừ chuyện Thiên Yết đáng sợ. Chị thấy anh ấy chẳng đáng sợ chút nào hết.

Thiên Yết mỉm cười.

- Em hoàn toàn đúng, em yêu.

Nhân Mã không biết nên nói gì. Thiên Yết rõ ràng rất đáng sợ, nhưng trước mặt Cự Giải, hắn cứ như kẻ ngốc vậy.

Từ phía xa, Song Ngư bưng cái ly lên, nhấp một ngụm nước. Ánh mắt nheo lại, lơ đãng nhìn về phía Nhân Mã. Sau đó, rất nhanh, ánh mắt ấy hướng về phía Xử Nữ.

Xử Nữ luôn đúng. Nhưng thời đại đó sắp kết thúc rồi.


Bữa tối kết thúc, mọi người rời khỏi phòng ăn. Nhân Mã vì muốn diễn cho tròn vai, nên đã đứng lại giúp Bảo Bình thu dọn chút đồ đạc trên bàn ăn. Sau khi mang hết chúng tới nhà bếp, cô rời khỏi phòng ăn.

Thật bất ngờ, bên ngoài, Thiên Bình đang đợi cô.

- Thiên Bình. – Nhân Mã chào hỏi. Thiên Bình nhìn quanh, xác nhận không có ai, nói.

- Chào cậu, Nhân Mã. Cậu muốn đến phòng tớ một lát không? Còn sớm lắm. – Thiên Bình nở một nụ cười xinh đẹp.

Nhân Mã nghĩ nghĩ, rồi gật đầu. Chỉ cần không chạm vào Thiên Bình là được.

Thiên Bình dẫn đường đưa Nhân Mã đến phòng mình. Cô bảo Nhân Mã ngồi đại đâu đó, rồi rót cho Nhân Mã một tách trà lúa mạch.

- Cậu nhận ra chuyện gì chưa? – Thiên Bình nói một cách mờ ám.

- Chuyện gì? – Nhân Mã nhận lấy tách trà.

- Vậy chắc chắn cậu chưa nhận ra rồi. – Thiên Bình cũng tự rót cho bản thân một cốc, ngồi xuống cạnh Nhân Mã. – Cậu-tham-gia-vào-cuộc-chiến-rồi-đấy.

Nhân Mã không hiểu. Mọi người ở đây đầu óc đều không bình thường. Sự bất thường của họ khiến cô không cách nào ứng phó được.

- Xử Nữ, Bảo Bình và Ma Kết một phe. Song Ngư một phe. Cô ta có đồng bọn, nhưng tôi không biết đó là ai. – Thiên Bình nói thẳng. – Nhưng với khả năng thu thập thông tin không ai chơi lại đó, tôi đoán người hậu thuẫn cô ta không phải học sinh. Thiên Yết nhìn nguy hiểm thế thôi, nhưng nếu Cự Giải không ở phe nào thì anh ta cũng chỉ đi phá quanh cho vui. Tôi không bao giờ thấy Bạch Dương bên ngoài bữa ăn nên tôi đoán cậu ta không ở phe nào. Nhưng nói tóm lại, cô đang kẹt giữa Song Ngư và Xử Nữ rồi đó.

Nhân Mã cúi đầu, không để lộ cảm xúc.


- Sao cô lại nói cho tôi chuyện này? – Nhân Mã âm trầm hỏi. Cô không tin Thiên Bình lại tốt bụng như thế, mang thông tin cơ mật ra nói với cô. – Cô muốn gì?

- Tôi muốn cô chọn giống như tôi đã chọn, đứng yên. – Thiên Bình nói thẳng. – Xử Nữ và Song Ngư đang giữ thăng bằng cho tầng 8. Xử Nữ không cho Song Ngư thu thập thêm thông tin. Song Ngư khiến Xử Nữ đề phòng không dám manh động.

- Cô nói sai rồi. – Nhân Mã ngẩng đầu nói. – Song Ngư và Xử Nữ, về bản chất, không bao giờ giống nhau được đâu. Như cô nói, Xử Nữ chỉ có bằng đó lực lượng, nhưng Song Ngư thì không ai biết cô ta có những gì. Xử Nữ không dám giết Song Ngư, vì bao giờ đối phó với một đối thủ hữu hình vẫn tốt hơn là đối phó với một đối thủ vô hình.

Nói rồi, Nhân Mã đứng lên.

- Thôi. Nếu như cô chỉ định gọi tôi tới để nói mấy câu vô nghĩa thế này thì tôi không có thời gian đâu. Ngủ ngon.

Nhân Mã đi ra phía cửa. Sắc mặt Thiên Bình khó coi cực kỳ.

- Cô muốn tham gia cùng họ ư?

- Không. – Nhân Mã nói. – Nhưng tôi sẽ không đứng nhìn rồi để bản thân gặp rắc rối đâu.

Sau đó, cô dứt khoát rời khỏi phòng.

---------------------------

Suốt gần một tuần sau đó, Nhân Mã không mấy khi rời phòng. Cô cũng từ chối tiếp xúc với những người khác.

Cho đến một ngày, Sư Tử ngã cầu thang.


Sư Tử đơn thuần là ngã cầu thang, nhưng thực chất lại không phải như vậy. Đúng đến bữa Sư Tử nấu ăn, dầu ăn lại hết. Sư Tử đi xuống dưới mua dầu ăn lên. Nhưng đi được nửa đường, bắt đầu đến cầu thang dẫn tới tầng trung tâm, bóng đèn cầu thang hỏng. Có mấy người thợ đang ở đó sửa chữa. Một chai dầu của bọn họ đổ lênh láng ra sàn. Sư Tử giẫm trúng nên mới ngã.

Người không biết thì cho đó là một tai nạn.

Nhưng thực tế, tất cả đều đã được tính toán rất cẩn thận rồi. Trước khi Sư Tử tới, Xử Nữ đã xuống lầu dưới. Bóng đèn đã bị phá hỏng trước. Mà chuyện hỏng bóng đèn này chẳng liên quan đến Xử Nữ chút nào hết. Những học sinh năm hai của tòa số 2 hai hôm trước đánh nhau ở chỗ này. Bọn họ vô tình làm hỏng bóng đèn. Vì chẳng ai quan tâm, nên không ai thèm gọi người chữa bóng. Xử Nữ liền nhân hôm nay, gọi người tới sửa.

Trong trường có hai người chuyên làm mấy chuyện sửa chữa như thế này, nên trong túi đồ nghề của họ luôn có cả dầu tra máy. Chai dầu khá cồng kềnh, nên khi làm việc bắt buộc phải bỏ ra. Xử Nữ chỉ cần làm bộ đúng lúc đi qua, hất đổ chai dầu. Dầu mỡ khó lau, mà người làm trong lâu đài không bao giờ làm việc buổi tối cả....

Thế là, Sư Tử đi ngang qua, cứ thế dẫm phải chỗ dầu lau chưa khô, ngã xuống cầu thang. Nếu như không phải vì đến giờ mà chưa có bữa sáng, mọi người kéo nhau đi tìm thì chắc chắn Sư Tử không chỉ đơn giản lên bệnh xá nằm.

Nhân Mã chỉ cười thầm. Những sự việc xảy ra, giống y như là chỉ vô tình thôi vậy. Dù có một ngàn cái camera thì chẳng có người nào liên lụy trong này hết, dù cho có là Xử Nữ.

Sắc mặt Song Ngư cực kỳ khó coi. Vốn dĩ, cô bảo Sư Tử nói chuyện với Nhân Mã để đảm bảo an toàn tính mạng. Nếu Nhân Mã tới phòng Song Ngư sau đó, rồi đích thân xác nhận chuyện này, thì có thể chứng minh rằng Song Ngư hoàn toàn vô can. Nhưng Sư Tử lại không thể gặp được Nhân Mã. Cuối cùng, Song Ngư quyết định đến phòng Nhân Mã một lần nữa. Nhưng, cô mới mở hé cửa, bên ngoài đã vọng tới tiếng nói.

- ....mọi chuyện không ai thấy thì không ai biết ư? Chị nghĩ hay quá rồi. – Nhân Mã cười khẩy. – Sau Sư Tử, chắc chắn là tới tôi rồi, phải không?

Giọng của Xử Nữ nối tiếp sau.

- Cô nói gì tôi không hiểu.

- Chị còn giả bộ à? Tức Đồng của tòa số 2 là người thích lo chuyện bao đồng. Hai ngày trước, chị trêu chọc mấy người tòa số hai, bị bọn họ đánh hội đồng, đúng lúc Tức Đồng đi qua. Tranh chấp rồi, hai người đưa nhau đi trốn. Chạy được đến đầu cầu thang, chị lại đẩy người ta lại để chặn đường cho chị trốn. Sau đó, hỗn chiến ngay chỗ cầu thang.

Xử Nữ cau mày.

- Cô nói gì đấy, Nhân Mã. Tôi chẳng hiểu. Cứ cho là tôi đã làm thế đi, cô cũng không đủ bằng chứng để buộc tội tôi. Mà tôi làm thế để làm gì?

- Ừ. Tôi không đủ bằng chứng buộc tội chị. – Nhân Mã nói, cười dịu dàng như cười với một người bạn thân. – Nhưng nếu chị không làm gì, tôi có lẽ chẳng phát hiện ra cái gì hết. Từng việc chị làm, đều khiến chị thoát liên can một cách dễ dàng. Chị là một người cẩn thận như thế, nhưng lại mang theo một cái túi xách rách to tướng. Rách lớn đến nỗi đủ để lọt nguyên một bọc bi sắt ra ngoài mà không mảy may hay biết hay quay lại tìm, để những người tòa hai nhân lúc đánh nhau cầm mấy viên bi đó chọi loạn tứ tung, cuối cùng chọi hỏng cả bóng đèn.


Xử Nữ chột dạ. Cô ta không ngờ, chuyện như vậy mà Nhân Mã cũng biết được.

- Cô làm gì có bằng chứng.

- Tôi không có bằng chứng? Sai rồi, Xử Nữ. Chị cho rằng chỉ có 4 cái camera trong hành lang đó sao? Chị cho rằng góc khuất mà chị nhân lúc rối rắm đổ thêm dầu ăn vào đám dầu tra máy đó không bị ai thấy à?

Xử Nữ lập tức mở to mắt.

- Nếu như mấy chuyện đó không có chị, hoặc như chị chỉ tham gia một hai lần, vậy thì còn coi được. Đằng này, xuất hiện liên tiếp mấy lần, muốn người ta không nghi ngờ không được, Xử Nữ ạ. – Nhân Mã cười càng rực rỡ. – Chị đang tiếc át chủ bài đã trót đặt bên cạnh tôi à? Hay đang cố bao che cho người ra kế sách phía sau chị?

Xử Nữ sợ rồi. Cô không hiểu nguyên nhân tại sao, Nhân Mã lại có thể biết nhiều đến như vậy. Cô không hiểu. Rõ ràng là cô đã che giấu rất kỹ rồi mà. Bảo Bình và Ma Kết, lộ hết rồi.

Không. Cô không thể để lộ chuyện này ra ngoài được. Nếu như lộ ra, vậy thì bọn họ làm gì còn đường sống. Không chỉ Sư Tử, rất nhiều người khác, cũng bị bọn họ hại như vậy. Nếu như chuyện lộ ra, vậy bọn họ chết chắc.

Nghĩ rồi, Xử Nữ rút súng dưới váy, chĩa về phía Nhân Mã, bóp cò. Nhưng Nhân Mã nhanh chóng né được. Cô xông tới, bắt lấy tay Xử Nữ, ép cô ta buông súng ra, rồi nhanh chóng đá khẩu súng qua một bên. Loạt thao tác nhanh nhẹn và chuyên nghiệp, không hề giống như đã giải nghệ hai năm rồi.

- Mấy ngày tới của chị, hẳn là sẽ đặc sắc cực kỳ đấy. – Nhân Mã nở một nụ cười kỳ dị. – Cố mà lết qua nhé.

- Tao với mày không thù không oán. – Xử Nữ nghiến chặt răng. – Mày có ý gì đây, Nhân Mã.

Nhân Mã thản nhiên nói.

- Thân là người tạo nghiệp thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý chấp nhận quả báo chứ? Nếu chị chưa từng làm mấy chuyện này, ai sẽ gây sự với chị đâu. Chỉ vì cô lập Song Ngư, che giấu thông tin của bản thân mà hại nhiều người như thế. Hơn nữa, tôi không phải người tung ra tin tức, Xử Nữ à.

Xử Nữ dáo dác nhìn quanh. Xung quanh chỉ có phòng của những đồng minh của cô, với hai người không tham dự vào mấy chuyện đấu đá kiểu này là Thiên Bình và Thiên Yết. Vậy người nào sẽ tung ra chứng cứ chứ?

Xử Nữ nghĩ chưa xong, Nhân Mã đã đi vào phòng, đóng cửa lại. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận