Đi Tìm Tự Do [12cs]

Tin tức này như một cây búa tạ đập mạnh vào đầu mọi người trong phòng một cú choáng váng. Song Tử đứng bật lên, nhào qua bàn, hất đổ bát đĩa và đồ ăn, tát một phát trời giáng vào gương mặt đẹp đẽ của Thiên Yết.

- ĐỒ NGU. - Cô gầm lên. - MÀY KHÔNG HỀ ĐỂ LỜI CỦA TAO ĐỌNG LẠI TRONG NÃO MÀY, CÓ ĐÚNG KHÔNG? TAO ĐÃ NÓI VỚI MÀY RỒI CƠ MÀ. SAO MÀY CÓ THỂ BỎ QUA AN NGUY CỦA NGƯỜI MÀ MÀY YÊU ĐỂ LÀM RA CÁI CHUYỆN NÀY? MÀY MUỐN NHÌN NÓ CHẾT À?

- Không phải. Không phải. - Cự Giải ra sức giữ Song Tử lại. - Song Tử. Anh ấy chỉ đụng vào tôi duy nhất một lần. Vì hôm đó là ngày an toàn nên tôi mới không uống thuốc tránh thai. Nhưng tôi không nghĩ đến.....

- CÂM HỌNG LẠI. - Song Tử vẫn không nguội đi chút nào, nhưng không dám hất Cự Giải ra vì sợ cái thai bị ảnh hưởng. - GIỜ THÌ CHÚNG MÀY THẤY NGU CHƯA? CÁI NƠI NÀY CHƯA BAO GIỜ, VÀ SẼ KHÔNG BAO GIỜ CHẤP NHẬN ĐỨA TRẺ HAY CON MẸ CỦA NÓ ĐÂU. CHÚNG MÀY KHÔNG HIỂU ĐƯỢC TÌNH HÌNH À?

Cô trút hết toàn bộ giận dữ lên đầu Thiên Yết, hết tát rồi lại cào. Chẳng bao lâu, gương mặt Thiên Yết có mấy vết cào rướm máu nhìn thôi cũng thấy xót.

Thiên Yết im lặng chịu đòn từ nãy đến giờ. Mãi đến khi có người tách Song Tử ra, đặt cô ngồi xuống ghế cho bình tĩnh lại, Thiên Yết mới nói.

- Tôi biết hành động của tôi là không thể tha thứ được. - Hắn nói,cúi đầu 90 độ. - Nhưng mà, làm ơn, hãy cứu lấy cô ấy và cả đứa trẻ.

- Kẻ phản bội lấy tư cách gì để cầu xin tụi này chứ? - Thiên Bình lại nói.

- Thôi đủ rồi. - Song Tử thở dài. - Là chị yêu cầu Thiên Yết làm thế, để tìm người nắm thông tin. Nhưng sự tình có vẻ bị phá hỏng kha khá rồi. Cô ả đó không chịu lộ mặt.

Nghe những lời mà Song Tử nói, Cự Giải im lặng cúi đầu. Chỉ có cô là người biết rõ nhất hai kế hoạch, kế hoạch mà Song Tử đưa cho cô và Thiên Yết, và kế hoạch phản bội của Thiên Yết.

- Nói vậy là, Thiên Yết chưa từng phản bội, mà chỉ theo lệnh chị? - Thiên Bình ngơ người. Những người khác trong tầng 8 cũng shock khi nghe tin này.

- Cái điện thoại Cự Giải lấy đi là đồ giả đấy. - Nhân Mã tỉnh bơ nói. - Cái thật ai lại để linh tinh như thế.

- Khoan đã, sao em biết được? - Song Tử ngạc nhiên.

- Song Ngư nói với em một số thông tin. - Nhân Mã đáp. - Em chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi.

Tự nhiên phát hiện mình bị lừa đảo quá nhiều, Thiên Bình dựa người vào ghế, hậm hực phồng má.

- Đủ rồi. - Bạch Dương vỗ vỗ bàn. - Có làm vụ kia nữa hay không đây?

- Làm.

- Không làm.

Hai âm thanh cùng lúc vang lên. Tuy nhiên, giữa một rừng người biết quyết làm, thì chỉ có Song Ngư đáp không.

- Được rồi. Quyết thế đi. - Song Tử đáp. - Hai người Bạch Dương hãy làm tất cả những khâu chuẩn bị kỹ thuật. Chúng ta sẽ bàn xem ai nên và không nên đi. Trước khi cái bụng của Cự Giải to lên, hãy cút khỏi cái địa ngục này thôi.

------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi bàn bạc, những người được quyết định là sẽ đi gồm có Thiên Yết, Song Ngư (không muốn nhưng bị ép đi), Thiên Bình, Bảo Bình và Sư Tử. Sư Tử là người được bổ sung thêm vào cho đủ số lượng.

Cả team phải dành thời gian để tham khảo địa hình trường, rồi nộp lại bản đồ địa hình tham khảo được cho hai người Bạch Dương và Nhân Mã. Hai người này phải nhớ rõ vị trí và số lượng của những chiếc camera để biết cách điều chỉnh cho phù hợp, đồng thời kịp đưa ra hướng dẫn cho những người khác.

Suốt một tuần sau đó, những bước chuẩn bị này được tiến hành. Thậm chí, những người không tham gia cũng phải ghi nhớ bản đồ, đề phòng trường hợp cần phái cứu binh đi.

Đợi đến khi kế hoạch hoàn chỉnh xong xuôi, trên mặt bàn phòng khách đã được chất đống những tấm bản đồ to đùng, toàn bộ đều là tự vẽ, với một tầm bằng trắng ghi chép và dán đầy những tờ giấy ghi chú.


Đến 11 giờ đêm, đám người tầng 8 vẫn còn ngồi lật giở những tờ bản đồ để ghi nhớ vị trí camera. Dù cho bọn họ có nhớ rồi thì tầm quan trọng của kế hoạch cũng khiến cho không ai dám lơ là mà ngồi không.

- Được rồi. - Song Tử gõ cộp cộp trên mặt bảng. - Mọi người chú ý một chút. Ngày mai, chúng ta phải làm một chuyện quan trọng.

- Bỏ qua mào đầu đi. - Kim Ngưu nói.

- Được rồi, dự báo thời tiết nói rằng ngày mai trời quang, nghĩa là mấy tấm ảnh của chúng ta sẽ dùng được. Hãy đảm bảo hiện trường thật hoàn hảo trước khi bắt đầu kế hoạch như dự kiến.

- Loa đài đã được lo xong xuôi rồi. - Ma Kết nói, loay hoay xem lại dàn loa và mớ dây điện.

- Đợi đến 7 giờ 10 phút, đi thang máy xuống tầng trung tâm. - Thiên Bình nói, giở lại tài liệu hệt như học sinh đang trả bài.

- Sau đó....

- Chọn chỗ không bị cam soi, rồi đợi chỉ thị của tháp chỉ huy. - Thiên Yết nói. - nhận tín hiệu bằng cách quan sát camera. Nó quay đi hết là có thể hành động.

- Đúng rồi. - Song Tử gật gù. - Đi đường nào sau đó?

- Đường ống ngầm chạy thẳng. - Bảo Bình đáp. - Hướng 9 giờ tính từ cửa nhà vệ sinh hướng Đông.

- Được rồi. Cố gắng đến nơi trước 7 giờ 20. Chúng ta sẽ làm xong và rút trước 7 giờ 30 đến chỗ mà chúng ta đã bàn trước. - Song Tử nói nốt. - Trong trường hợp đội thứ nhất không thể lo liệu cho xong, đội hai sẽ xuất phát. Có ai còn chưa rõ nhiệm vụ không?

Những tiếng rõ uể oải vang lên.

Ngày kế tiếp đúng là một ngày khó khăn. Vì đã ý thức được hôm nay sẽ khủng khiếp bằng nào, cả bọn đã khởi động ngày mới bằng một sự uể oải và căng thẳng vô cùng. Mắt đứa nào cũng thâm như gấu trúc. Dù đã thuộc nằm lòng những gì phải làm, nhưng trong tay mỗi người lại vẫn kè kè tấm bản đồ tự vẽ.

Ma Kết đẩy gọng kính cho ngay ngắn, đứng lên phụ Xử Nữ dọn bàn ăn sáng. Xử Nữ, Nhân Mã và Song Tử cùng nhau nấu ăn. Hiếm khi thấy mấy nàng này cùng nấu. Bình thường thì chỉ một trong ba người này vào bếp thôi. Việc rửa dọn được chia đều cho những người còn lại trong tầng 8.

Đồ ăn hôm nay cũng phong phú khác thường. Cả một bàn đầy lè thức ăn được dọn lên, nhưng chẳng ai có tâm trạng động đũa.

- Ăn chút gì đi. Không tối lấy sức đâu mà làm việc đây? - Song Tử nói. - Bỏ hết mấy thứ kia đi không thì bảo.

Lúc này, mọi người mới bắt đầu ăn uống.

- Căng thẳng làm da em xấu đi rồi. - Thiên Bình thở dài. - Bao giờ cuộc sống này mới kết thúc đây?

Không ai thèm đáp lại cô nàng. Kim Ngưu lấy cho cô nàng một ít salad rồi nói.

- Nào, ăn nhiều salad vào cho đẹp da.

Thiên Bình nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu, rồi cho một thìa salad vào miệng. Không khí trong phòng ăn bây giờ tràn đầy quyết tâm hệt như những sĩ tử đang ôn thi Đại học giai đoạn cuối. Cả phòng ăn chỉ có những âm thanh thìa nĩa va nhau và những tiếng lật giở bản kế hoạch.

Cả bọn cứ ngồi như vậy. Giờ ăn nửa tiếng kéo dài thành hai tiếng đồng hồ.

Cuối cùng, Song Ngư mất kiên nhẫn đi về ngủ, mọi người mới dần dần tan ra.

Bảy giờ kém tối hôm đó theo giờ nhân loại, tầng 8 căng thẳng tập trung trong phòng khách. Mấy đứa tham gia chiến dịch mặc một bộ đồ do Bảo Bình chế tạo ra, có tác dụng chống đạn và ngụy trang, mang trang bị đơn giản mà cần thiết như dao, súng ngắn, bộ đàm, định vị, đèn pin, dụng cụ cạy khóa, bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng.


Cách 7 giờ 10 phút, Nhân Mã và Bạch Dương bắt đầu lồng ghép những đoạn video vào hệ thống để ngụy tạo chứng cớ rằng bọn họ đang bắt đầu di chuyển vào phòng ăn và ngồi vào vị trí của mình. Đoạn băng này là được quay cách đây mấy ngày, sau khi bữa ăn kết thúc. Chỉ cần giữ đoạn video ở đó nửa tiếng, sẽ không có lệnh treo thưởng nào được đưa ra hết. Bọn họ thậm chí còn lắp cả loa để không bị nghi ngờ.

Sau đó, đúng 7 giờ, cả đám rút hết vào phòng Song Tử, căn phòng được coi như gọn gàng ngăn nắp nhất.

- Được rồi. Mọi người sẵn sàng đi. Chúng sắp tới rồi. - Song Tử thì thầm nhắc lại. - Nhớ rõ kế hoạch.

Cô nàng đã nhai lại câu này đến mấy chục lần suốt từ lúc bắt đầu lên trang bị đến bây giờ.

- Đủ rồi. Im đi. - Bạch Dương gạu lên. Cả đám bu lại phía chỗ hắn, nhìn lom lom vào màn hình máy tính. Camera này không phải của trường. Trong tầng 8 chỉ có duy nhất camera trong phòng ăn mà thôi.

Trong màn hình, cửa thang máy mở ra. Từ bên trong, bốn người đàn ông trưởng thành cao lớn trang bị đến tận chân răng vác theo súng và những cái túi lớn dùng để đựng xác đi ra.

- Âm thanh kết nối được rồi. - Bạch Dương nói, tăng nhẹ âm lượng. Cả lũ nín thở nghe.

- Nhanh lên rồi đi thôi. - Một kẻ trong bọn bốn người đó nói. - Đám tầng 8 này lâu rồi không giết người trong tầng.

Nói vậy nhưng chúng vẫn túa ra khắp các hành lang, ngã rẽ. Sau một hồi kiểm tra không có gì, chúng đến trước thang máy, bấm thang rời đi mà không hề phát hiện ra bất cứ điều gì. Âm thanh trò chuyện ồn ào vẫn phát ra đều đặn từ trong phòng ăn.

Bạch Dương và Nhân Mã bắt đầu vào việc. Hai người mỗi người làm việc với 4 cái màn hình máy tính.

Sau khi đám nhân viên dọn xác khuất dạng sau hành lang, năm người được chọn bắt đầu hành động. Họ ra khỏi phòng, bấm thang máy. Nhân Mã vẫn đang cạnh chừng camera được lắp ở hành lang phòng trung tâm thượng tầng.

Mọi chuyện tưởng như suôn sẻ cho đến khi họ đặt chân vào thang máy.

- Khoan khoan. - Nhân Mã kêu lên. - Có người quay lại.

Lúc này, thang máy đã đóng lại rồi. Trong phòng chỉ huy, người nào người nấy thầm kêu không ổn. Nhưng đúng lúc đó, Song Ngư lại đột ngột phát hiện ra một cửa sập có thể dẫn lên bên trên nóc thang máy. Rất nhanh chóng, cả đám xếp tháp, tháo nắp sập, rồi để từng người một trèo qua.

Cả quá trình mất đến 10 phút nhanh chóng được hoàn thành chưa đến 1 phút. Ngay khi người cuối cùng Thiên Yết thu được chân lên, cửa thang máy mở ra. Thiên Bình nhẹ nhàng đóng lại nắp sập. Cả đám yên lặng nín thở đợi trong bóng tối.

Đột nhiên, một âm thanh vang lên bên ngoài.

- Mày sao thế?

Một giọng nói trầm hơn đáp lại.

- Tao nghe được âm thanh thang máy chạy. Sao nó lại đột nhiên chạy lên rồi chạy xuống nhỉ?

Tên còn lại chặc lưỡi.

- Mày là người mới, chắc cũng không rõ. Mấy cái thang máy này thi thoảng bị vậy đấy. Chúng chạy ồn ào lắm. Người chết trong này đâu có ít.

- Mày đọc nhiều chuyện tâm linh quá rồi đấy. - Giọng trầm hơn đáp lại. Sau đó, hai âm thanh bước chân song song xa dần.

- Ra được rồi. Nhẹ nhàng thôi. - Giọng Nhân Mã vang lên. - Làm như đã bàn.


Năm người tháo nắp sập, từng người tụt xuống thang máy. Sau đó, cả đám theo như đã bàn, trốn vào một góc khuất camera.

Rất nhanh, tín hiệu đã được gửi đến. Đám camera vốn giương mắt nhìn khắp quanh, bây giờ gục đầu hết như đám rối bị cắt dây.

- Mấy người an toàn rồi. - Giọng Bạch Dương. - Ba phút. Nhanh chóng di chuyển đến vị trí được chỉ định tiếp theo đi.

Song Ngư và Sư Tử nhìn những người còn lại, gật đầu như để thay cho lời chúc may mắn, rồi cùng nhau rời đi. Bảo Bình cũng rời đi. Cuối cùng là Thiên Yết và Thiên Bình. Hai người đợi thêm nửa phút rồi mới bắt đầu hành động. Điểm đến của hai người này là vị trí ống thông hơi ở hành lang phía đông tầng trung tâm. Lúc hai người chui được vào trong ống thông hơi, ba phút vừa vặn hết. Hai người nằm yên đó đợi tín hiệu.

Trong lúc đó, Sư Tử và Song Ngư đi đường khác. Hai người nhắm đến nhà điện.

Hai người hiện tại nấp ở phòng chứa dụng cụ ngay dưới chân hành lang. Chỗ này Bạch Dương báo đã được kiểm tra nên sẽ không có ai đến nữa.

Bên trong đầy nhóc những thiết bị hỗ trợ giảng dạy đã cũ mèm, cùng với những chiếc tủ sắt đứng chứa đồ. Chúng xếp lại với nhau san sát, khiến cho hai người buộc phải đứng sát vào nhau mới đủ chỗ.

Những tiếng bước chân vẫn vang lên bên ngoài lộp cộp, thi thoảng đi kèm với những âm thanh lôi kéo lệt xệt và những âm thanh hít thở trầm đục.

Đứng trong tư thế này ít thì không sao, đứng lâu bắt đầu thấy có dấu hiệu lạ.

Dấu hiệu lạ cụ thể là mặt đỏ tim đập, bốn mắt né nhau, không khí ngượng ngùng đến độ bên ngoài cũng ngửi thấy.

Đúng lúc này, một âm thanh thét lớn vang lên trong bộ đàm.

- RA NGOÀI ĐI. - Giọng Nhân Mã the thé điếc tai. - HAI NGƯỜI TỰ NHIÊN BỊ CÁI GÌ VẬY?

Bị tiếng quát làm cho giật mình, Song Ngư luống cuống muốn ngã vào đám dụng cụ học tập. May cho cô nàng, Sư Tử chộp được tay cô, kéo lại. Bốn mắt vừa chạm nhau, cả hai đã ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác.

- Mấy người có nhanh cái chân lên không? - Song Tử phát cáu, giật lấy bộ đàm của Nhân Mã. - Tôi tưởng thời gian gấp lắm rồi?

Vậy là, hai người Sư Tử và Song Ngư bị lùa ra khỏi phòng kho chứa đồ.

Phía bên kia, Bảo Bình an toàn đứng trong chỗ nấp. Nhiệm vụ của hắn là nguy hiểm nhất. Sau khi do thám một thời gian dài, hắn chắc chắn. vị trí hành lang dẫn đến sân sau trường là nơi cuối cùng được ngó ngàng đến. Hắn mới giăng một cái bẫy ở ngay đó. Và bây giờ, hắn chỉ việc núp lùm đợi.

Sau khi hắn hoàn thành việc của mình, Song Ngư và Sư Tử sẽ lo bước tiếp theo. Cuối cùng là Thiên Bình và Thiên Yết sẽ làm nốt bước cuối cùng.

Không phụ mong đợi. Khi kim dài đồng hồ chỉ đến số 4, một người đàn ông cao to lực lưỡng lững thững đi đến. Bảo Bình núp trong ống thông hơi bên trên bắt đầu nhẩm đếm tính giờ.

Khi hắn đếm đến 10, người đàn ông đá ngay phải một sợi dây cước. Quả mìn gây choáng được giăng sẵn gần đó phát nổ thẳng ngay trước mặt ông ta. Người đàn ông cao to lực lưỡng thoáng chốc mất thăng bằng, ngã ngửa ra sau, đập mạnh người lên nút đỏ báo động.

Những âm thanh gào rú chói tai của còi báo động vang lên cùng ánh đèn đỏ lè khắp hành lang báo hiệu chiến thắng vang dội của Bảo Bình. Hắn âm thầm ăn mừng, rồi nhẹ nhàng bò theo ống thông hơi.

Âm thanh chói tai liên tục đã thu hút sự chú ý của mấy tên nhân viên dọn xác dưới hầm. Chúng lũ lượt kéo nhau ra khỏi tầng hầm.

Đợi đến khi chuyến thang máy chở bọn dọn xác cuối cùng dừng lại trên tầng trung tâm, camera nhiệt được lắp đặt khắp nơi không còn soi được dấu hiệu nhiệt nữa, Bạch Dương nhanh chóng hạ hiệu lệnh.

- Tới đi, Song Ngư.

Nhận được hiệu lệnh, hai người Sư Tử và Song Ngư tức tốc xông đến phòng điện, ngắt toàn bộ cầu dao, rồi khóa chặt cửa phòng điện. Bây giờ thì không có người nào khác có thể xuống được tầng hầm nữa.

Làm xong, hai người nhanh chóng rút lui vào nhà vệ sinh gần nhất, sử dụng ống thông hơi ở đó để tẩu thoát xuống tầng hầm. Trong khi rút đi, Song Ngư lại còn nghịch ngợm rút bật lửa, cho hệ thống chữa cháy tự động một mồi.

Ở bên kia, sau khi tên nhân viên dọn xác ăn một quả mìn gây choáng, hắn luống cuống chệnh choạng bò dậy, bấm liên tục vao nút đỏ, miệng không ngừng rủa xả.

- Chết tiệt. Lũ học sinh chết tiệt.

Nhưng cái chuông báo động không chịu ngưng lại. Nó cứ kêu liên tục, rú lên từng hồi dài điếc tai. Thứ âm thanh cao chót vót lặp lại khiến cho người ta dễ điên tiết.


- Cái nợ gì đang diễn ra vậy? - Một thằng trông rõ là chỉ huy gầm lên bằng giọng cục súc và phẫn nộ. Đúng lúc này, đèn trong hành lang tắt toàn bộ, chỉ còn lại những bóng đèn đỏ lè nhấp nháy nhức mắt.

- Cái chuông báo động chết giẫm này không chịu ngừng lại.

- Ngắt điện đi đồ ngu. - Hắn quát vào mặt tên mới chạy lại báo tin cho hắn mà không hề cảm thấy cấn chút nào. Dường như cảm thấy lời nói là chưa đủ thuyết phục, hắn tự mình đi đến tận phòng điện. Nhưng đón chờ hắn lại chỉ có cánh cửa đóng chặt với cái ổ khóa bằng đồng to tướng được vẽ lên một hình ngón giữa bằng bút xóa. Cái thứ này càng làm hắn điên tiết hơn. Hắn trở báng súng đập tới tấp vào ổ khóa bằng đồng.

Theo như những gì biết được, mấy cái đèn và chuông báo cháy này được vận hành bởi nguồn điện và hệ thống khác, để phòng những lúc có hỏa hoạn gây chập nguồn điện chính. Nhân Mã là người phụ trách cái hệ thống đó. Bạch Dương ngán ngẩm nhìn người cộng sự đang ngồi cạnh, ăn bỏng ngô, cười khùng khục thích ý.

Đúng lúc này, nước từ hệ thống chữa cháy tự động lại đổ xuống.

Tên cầm đầu điên tiết phang cái khóa tới tấp.

Trong khi đó, dưới tầng hầm, hai người Thiên Yết và Thiên Bình đã vào được trong phòng của Lạp Khuyển. Hai người khẽ khàng đóng cửa lại, rồi gọi qua bộ đàm.

- Tụi này vào được rồi. Chị Xử Nữ, cái con chip mà chị nói nằm ở xó nào?

Xử Nữ ở đầu bên kia nhận lấy bộ đàm Bạch Dương đưa.

- Lạp Khuyển nói, nó ở trong ngăn kéo.

Thiên Bình lập tức nhìn quanh. Sau đó, đập vào mắt cô nàng là một cái tủ ngăn kéo cao lớn. Nó có ít nhất 20 ngăn kéo. Thiên Bình hít một hơi sâu cho khỏi quạu, hỏi lại.

- Chị nói ngăn kéo nào?

- Ngăn kéo có khóa. - Xử Nữ nói. - Nhanh lên. Lố giờ rồi.

Hai người lại tìm quanh trong phòng. Rất nhanh, cả hai đã tìm được một cái ngăn kéo có khóa. Nhưng khổ một cái, khi mở được ngăn kéo này ra, bên trong lại không có gì.

- Kiểm tra kỹ đi. Chắc chắn nó chỉ ở đó thôi. - Xử Nữ càng lúc càng căng thẳng. Thiên Yết dùng tay gõ nhẹ lên ngăn kéo. Rất nhanh, hắn đã phát hiện ra, ngăn kéo này có một đáy thứ hai nữa. Hắn liền mạnh tay lôi hẳn cái ngăn kéo ra khỏi tủ, rồi rút dao găm ra, bắt đầu phá cái ngăn kéo ra.

Quả nhiên, trong này có một con chip nhỏ xíu, được cất trong một cái hộp dẹt. Đúng lúc này, bên ngoài vang lên ba tiếng gõ cửa. Kế đó, Bảo Bình thò đầu vào.

- Sao rồi? Được chưa?

Thiên Yết cất cái hộp chứa con chip vào trong túi. Ngay lúc này, ánh mắt của Thiên Bình va phải cái kẹp tóc hoa mai đỏ đặt trước tấm ảnh chụp một người phụ nữ trông rất hiền từ và xinh đẹp, bên trên một chiếc khăn tay thêu hình bông hoa bồ công anh.

- Chị Xử Nữ. Em thấy cái kẹp tóc của chị. Em lấy về cho chị nhé. - Thiên Bình nói. Nhưng Xử Nữ không kịp đáp, Ma Kết đã cướp lời.

- Không cần. Đừng lấy về.

Xử Nữ nhìn Ma Kết bằng ánh mắt không hiểu. Nhưng hẳn chỉ nhẹ gõ đầu cô.

- Cái đó cũ rồi. Anh cho em cái khác đẹp hơn.

Xử Nữ trong lòng như nở hoa. Hắn biết cái kẹp tóc đó gắn liền với ký ức đơn phương tồi tệ của cô, nên không muốn cô mang nó về nữa. Ma Kết từ bây giờ, sẽ không đời nào khiến cho Xử Nữ chịu tổn thương nữa.

- Mùi mẫn thế đủ rồi đấy. - Song Tử thở dài chán nản. - Làm ơn. Sao mấy người có đôi có cặp thích cái trò thồn cẩu lương vào họng người khác thế nhỉ? Được rồi. Mấy người xong việc rồi thì rút đi. Đến phòng Song Ngư chỉ định. Sư Tử và Song Ngư sẽ hội quân với mọi người ở đó.

Trong lúc này, ở bên trên, chuông báo động vẫn cứ kêu liên hồi đến điếc tai. Đám nhân viên dọn xác đã tức đến muốn trào máu họng. Sau cùng, chúng cũng mở được cái cánh cửa đó ra. Nhưng ngay khi vừa ngắt được hệ thống đi thì chuông báo báo hiệu 7h30 cũng vang lên.

Vậy là, cả đám lính ướt thượt như chuột lột, tức lộn ruột với chuông báo cháy và mấy thứ khác kéo nhau rời đi.

Trong khi đó, nhân sự tầng 8 nhanh chóng kéo nhau đến một căn phòng mà Song Ngư đã sắp xếp trước đó, đợi. Chỉ cần có người bắt đầu xuống tấng hầm, thang máy sẽ chạy lại. Đến khi đó, chỉ cần trà trộn vào đám đông là có thể thoát ra khỏi đây rồi.

Chỉ 10 phút sau, năm người thực hiện nhiệm vụ đã có mặt đầy đủ ở tầng 8, với con chip thần thánh trong tay. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui