Bao Liệt Băng là một trong bốn hộ pháp ở Dược Vương các, sức chiến đấu rất mạnh mẽ, từ trước đến nay gã chưa từng ngờ được sẽ có người có thể làm mình bị thương chỉ trong một chiêu.
“Muốn đánh cha ta trọng thương à, các ngươi đã hỏi ý ta chưa vậy?”, Dương Ân lạnh lùng nói. Man quyền bộc phát ra một đòn mạnh mẽ, lần lượt đánh trúng hai vương giả đỉnh cấp khác.
Ầm ầm!
Man Ngưu quyền cực kỳ bá đạo, dưới sự va chạm của quyền cước này, hai người kia không thể nào ngăn cản lại được, cả hai đều bị đánh bay giống như Bao Liệt Băng.
“Ân Nhi, giết bọn chúng cùng với cha nào!”, Dương Trấn Nam gọi Dương Ân, điều chỉnh lại động tác, sau đó xông lên giết Bao Liệt Băng.
Dương Ân thấy cha của mình chọn Bao Liệt Băng mạnh nhất thì cười nhạt: “Cha cũng là một kẻ ngông cuồng hiếu chiến!”
Giây tiếp theo, Dương Ân mở ra đôi cánh huyền khí, cả người hóa thành ngôi sao băng, xông về phía hai tên vương giả đỉnh cấp. Thế quyền của Man quyền thay đổi, thứ ngưng tụ lại không còn là Man Ngưu, mà là Man Mã. .
||||| Truyện đề cử: Tuyệt Thế Cường Long |||||
Ưu điểm lớn nhất của Man Mã quyền chính là tốc độ ra quyền cực kỳ nhanh, ban đầu khi Dương Ân có được Man quyền này, hắn cũng phải nhức đầu khá nhiều.
Bây giờ thì đến lượt hai tên vương giả đỉnh cấp trước mặt nếm đủ.
Dương Ân không có Man lực nhưng lại có cánh tay Man thần, sức chiến đấu có thể sánh ngang với vương giả cảnh giới Thiên Ngư bình thường. Man Mã quyền có tốc độ quá nhanh khiến đối phương không kịp phản ứng, đánh cho bọn chúng tan tác tơi bời.
A a!
Bọn chúng chỉ cảm thấy quyền ảnh không ngừng lướt qua, còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị đánh cho nôn ra máu, đau đớn vô cùng.
Một trong số đó bị Man Mã quyền đánh trúng vị trí tim, trái tim lập tức vỡ tan, bóng người thẳng tắp ngã thẳng xuống, không còn sự sống nào. Người còn lại muốn chạy trốn, gã sợ thật rồi, chỉ đáng tiếc là gã không trốn được, tốc độ quyền cước như sao băng đuổi theo phía sau gã, đánh gãy sống lưng, không cho gã bất cứ cơ hội sống nào.
Hai bậc vương giả đỉnh cấp mất mạng.
Điều này chứng tỏ, Dương Ân đã vô địch trong cảnh giới vương giả ở giới phàm tục rồi.
Không có cường giả cảnh giới Thiên Ngư nào xuất hiện nữa nên căn bản không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho hắn.
Sau khi Dương Ân giết hai người thì cũng không rề rà, hắn lập tức đi chi viện cho những người khác.
Người của Dược Vương các rất nhiều nên số lượng vương giả bên phía họ đang bị tổn thất nghiêm trọng, Lý Đại Chủy bị một tên vương giả trung cấp phía đối thủ chém một đao, Chu Dũng cũng bị một người khác chém đứt tay, những cấm vệ quân khác cũng chết khá nhiều, có thể nói là thương vong nặng nề.
Dương Ân đã nổi giận thật sự.
Hắn không dễ dàng gì mới huấn luyện được vài trợ thủ đắc lực cảnh giới Địa Hải, thế mà lại chết rồi bị thương ở đây liên tục, những người khác cũng cận kề nguy hiểm, hắn hét lên: “Người của Dược Vương các nghe đây, ai không đầu hàng, giết không tha!”
Dương Ân xông lên truy sát tên vương giả trung cấp đã chém Chu Dũng, một chiêu chân phong thần, chiến giáp của gã kia bị đạp vỡ, thân dưới bị đá trúng, đây chính là tuyệt sát đoạn tử tuyệt tôn.
Những người khác nhìn thấy tên vương giả này bị đá vỡ trứng, thân thể bị đá bay tới lầu các phía xa thì không khỏi kẹp chặt phần dưới, toàn thân dâng lên cảm giác ớn lạnh.
“Dương Ân, cha con các người sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu. Tất cả xông lên cho ta, ai lấy được đầu cha con hai bọn hắn ta sẽ thưởng cho mười viên vương đan!”, Dược Linh Vũ xuất hiện từ dưới mật địa, kêu lên.
Khi y xuất hiện, cả ngàn người hóa thú hùng dũng xông ra, bọn chúng đều là người thú hóa cấp vương. Một đội quân lớn thế này mà xông vào Vương thành thì chắc chắn sẽ gây ra tai họa lớn.
Dương Ân cuối cùng cũng hiểu được tại sao Dược Vương các lại có khí thế mạnh như vậy, ngoài ra hắn lại nghĩ mãi mà không hiểu là vì sao khi Phúc An Vương tạo phản không dẫn đám binh mã này vào hoàng cung?
Dương Ân suy nghĩ rất nhanh, trong nháy mắt, hắn đã hiểu. Dược Vương các có tạo đường lui cho Phúc An Vương, có lẽ nên nói rằng Dược Vương các còn có mưu đồ lớn hơn.
“Dược Linh Vũ, không ngờ các ngươi chuẩn bị nhiều người hóa thú như vậy, đúng thật là tội ác tày trời”, Dương Ân nhìn Dược Linh Vũ trên không trung nói.
“Ngươi vẫn còn mặt mũi nói sao, nếu không phải vì ngươi, Dược Vương các chúng ta đã sớm có thể thay thế hoàng thất rồi, hôm nay, ta phải dùng máu của cha con ngươi để an ủi cha ta. Cha, nếu người có linh thiêng, hãy giết chúng giúp con!”, Dược Linh Vũ tức giận nói với Dương Ân.
Rất nhiều người hóa thú xông về phía đám người Dương Ân, Dương Trấn Nam.
Bọn chúng không chỉ có sức chiến đấu kinh người mà số lượng còn đông đảo, dù có là cường giả cảnh giới Thiên Ngư cũng không thể dễ dàng giết chết hết, thậm chí còn có thể bị kiệt sức mà chết.
“Các ngươi nghĩ có thể cậy đông hiếp yếu sao? Băng Tuyết, giết chết bọn chúng!”, Dương Ân ra lệnh cho Mộng Băng Tuyết.
Nếu là hoàn cảnh bình thường, hắn không muốn Mộng Băng Tuyết ra tay, giờ là lúc bất đắc dĩ nên mới phải làm như vậy.
“Dương Ân à Dương Ân, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có đường lui thì ta không có sao? Bạch Mi Ưng Vương cố chấp bảo thủ, hại ta phải bày hết át chủ bài ra rồi!”, Dược Linh Vũ híp mắt nói, vẫy tay với năm người đằng sau, để cho chúng đối phó với Mộng Băng Tuyết.
Năm người đằng sau y bị tra tấn bằng Hóa Thú đan vô số lần, điều này đã kích thích quái vật tiềm ẩn trong, họ đã không còn là con người nữa mà giống như đã trở thành thú nhân thật sự. Mỗi người đều không còn bao nhiêu lí trí, nhưng sức chiến đấu chắc chắn còn hơn cả cảnh giới Thiên Ngư, đồng thời năm người liên thủ khá ăn ý, có thể đối phó cường giả giống như Bạch Mi Ưng Vương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...