Lúc này Dương Ân cũng không nhàn rỗi, hắn cho rùa vân bạc tham chiến, cần phải nhanh chóng giải quyết đám người hóa thú.
Ngoài ra hắn cũng lao về phía Dược Vương các, trận chiến thực sự còn nằm ở bên trong.
Hắn áp sát Dược Vương các, phát hiện ở đây có trận pháp lưu động cản đường hắn, hắn phải phá được trận pháp thì mới có thể tiến vào trong.
“Băng Tuyết, phá chỗ này cho ta!”, Dương Ân không đợi Tiểu Hắc phá trận, hắn rất sợ cha mình gặp nạn, ngay lập tức hạ lệnh cho Mộng Băng Tuyết ra tay.
Mộng Băng Tuyết vẫn còn ở bên cạnh Dương Ân, vậy thì ai đang chiến đấu với Bạch Mi Ưng Hoàng ở Mặc Thạch Lĩnh?
Mặc dù Dược Vương các cách Mặc Thạch Lĩnh hàng chục dặm, nhưng nếu Bạch Mi Ưng Hoàng phát hiện ra mình đã bị lừa thì sẽ chỉ mất nửa canh giờ để quay trở lại mà thôi.
Nếu như Bạch Mi Ưng Hoàng trở lại, lợi thế của Dương Ân sẽ không còn nữa.
Mặc Thạch Lĩnh.
Bạch Mi Ưng Hoàng đang bị người khác kìm chân.
Người này khiến cho Bạch Mi Ưng Hoàng hết sức kinh ngạc, bởi vì trong ấn tượng của y thì đối phương đã là một người chết rồi.
“Chiến vương Tử thần, ngươi còn chưa chết?”, Bạch Mi Ưng Hoàng thốt lên khi nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện.
Chiến vương Tử thần, không, chính xác mà nói thì gã đã thay đổi, đã trở thành chiến hoàng Tử thần.
Xuất hiện trước mặt Bạch Mi Ưng Hoàng đúng là chiến hoàng Tử thần, người đã quay lại từ cõi chết.
Trong trận chiến giữa gã và Dương Ân, gã đã cạn kiệt hết sinh lực, cơ bắp toàn thân bị hoại tử, không có cách nào sống sót, tại sao bây giờ gã lại có thể xuất hiện ở đây?
Tất cả mọi người đều muốn biết đáp án của việc này, nhưng chính chiến hoàng Tử thần cũng không thể nói rõ ràng ra được.
Tất cả cũng có thể xem như nhân quả của gã.
Gã đã giết không biết bao nhiêu người, vong hồn dưới đao của gã nhiều vô số kể, ra tay chưa từng mềm lòng, nhưng cuối cùng lại thương xót nương tay với Dương Ân, nếu không như vậy thì bây giờ Dương Ân đã giết chết gã rồi.
Chính vì gã đã buông tha Dương Ân cho nên Dương Ân mới cứu gã một mạng.
Không ai có thể khiến cho gã sống lại, ngay cả Dược Viêm Hải cũng không có năng lực này, nhưng Dương Ân dựa vào thuật luyện đan cao cấp được Tiểu Hắc truyền thụ đã điều chế ra được dược dịch bảo toàn sinh cơ, ngâm gã vào trong đó mới giữ được một chút sinh cơ còn sót lại để phối hợp với đạo Tử thần của gã, cho nên chiến hoàng Tử thần mới có thể nghịch thiên sống lại, nghịch chuyển sinh cơ.
Chiến hoàng Tử thần tái sinh từ cõi chết, dung mạo cũng trở nên khác lạ, có thể nói là đã cải lão hoàn đồng, nhìn thoáng qua giống y hệt một thanh niên cường tráng, khôi phục khí huyết thời kỳ đỉnh cao, không còn dáng vẻ vô hồn như trước nữa mà đã có phúc khí quanh thân, hiển nhiên là tu vi cũng tăng cao vượt bậc.
Những người khác có thể chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của chiến hoàng Tử thần lúc còn trẻ, nhưng Bạch Mi Ưng Hoàng đã từng thấy qua, cho nên sự xuất hiện của chiến hoàng Tử thần lần này đã khiến cho y giật mình.
"Ưng Hoàng, ngươi còn chưa chết thì ta làm sao chết được chứ?", chiến hoàng Tử thần lãnh đạm cười nói.
“Ta không quan tâm ngươi có chết hay không, ngươi xuất hiện ở chỗ này làm gì?”, Bạch Mi Ưng Hoàng mơ hồ cảm giác được có chuyện gì không đúng, chỉ sợ đối phương có âm mưu.
“Đương nhiên ta ở đây để khiêu chiến ngươi”, chiến hoàng Tử thần bình tĩnh trả lời.
“Ngươi cùng với Dương Ân lừa ta!”, Bạch Mi Ưng Hoàng giận dữ, nói với đệ tử bên cạnh: “Các ngươi mau trở về Dược Vương các, chỉ sợ bên đó đã xảy ra chuyện rồi”.
"Vâng thưa sư tôn!", tám tên đệ tử của y lớn tiếng đáp lại, liền quay trở lại Dược Vương các.
Chiến hoàng Tử thần không quan tâm, chỉ cần Bạch Mi Ưng Hoàng ở lại thì nhiệm vụ của gã xem như đã hoàn thành.
Bạch Mi Ưng Hoàng nhìn về phía chiến hoàng Tử thần nói: "Ngươi và ta đều chịu ơn của Dược Viêm Hải, sao bây giờ ngươi lại đối chọi với ta? Tại sao không cùng ta giết chết tên nhóc Dương Ân kia?"
Chiến hoàng Tử thần lắc đầu nói: "Ta đã chết một lần rồi, xem như đã báo đáp hết ơn nghĩa của Dược Viêm Hải và Phúc An Vương, không cần phải tiếp tục chiến đấu vì hai người đã chết. Bây giờ ta phải trả ơn cho Dương Ân, mạng này là do hắn cứu, cho nên ta sẽ thay hắn chiến đấu trận này".
"Đã như thế thì ta sẽ tiễn ngươi lên đường cùng bọn họ!", Bạch Mi Ưng Hoàng biết chiến hoàng Tử thần rất kiên định, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, y gầm lên một tiếng, ngay lập tức ra tay với chiến hoàng Tử thần.
Những người xung quanh đứng xem đều nghĩ đại chiến sắp bắt đầu, nhưng không ngờ Bạch Mi Ưng Hoàng chỉ tung ra một chiêu, ngay sau đó liền cưỡi thiên ưng trở lại Dược Vương các.
Bạch Mi Ưng Hoàng không sợ chiến hoàng Tử thần, nhưng y còn có việc quan trọng hơn phải làm, nhất định Dược Vương các đã xảy ra chuyện, y phải quay lại hỗ trợ.
"Ngươi đi được sao?", nhiệm vụ của chiến hoàng Tử thần là giết chết Bạch Mi Ưng Hoàng, gã đã đoán trước được Bạch Mi Ưng Hoàng sẽ bỏ chạy cho nên nhanh chóng chém tới, ánh sáng của lưỡi đao mang theo sát khí nồng đậm oanh tạc trực diện Bạch Mi Ưng Hoàng.
Đao kình vô cùng uy lực bộc phát ra khiến cho mặt đất xung quanh chiến hoàng Tử thần bị cày nát, cây cỏ hoa lá nhanh chóng héo rũ rồi chết hết.
Đây là đạo Tử thần thật sự đã được chiến hoàng Tử thần lĩnh ngộ ra, đạo Tử thần càng lúc càng thuần túy, lực sát thương cũng càng lúc càng khủng khiếp.
Bạch Mi Ưng Hoàng phản ứng rất nhanh, nhanh chóng tách khỏi thiên ưng, một người một chim né tránh hai bên trái phải, thoát được sát nút đao kình của chiến hoàng Tử thần vừa chém tới.
Chiến hoàng Tử thần nhân cơ hội bắt kịp Bạch Mi Ưng Hoàng, từng đợt đao kình chém tới điên cuồng không chút lưu tình.
Bọn họ từng là người cùng hội cùng thuyền, bây giờ lại ở hai đầu chiến tuyến, thế sự quả thật khó lường.
“Chiến hoàng Tử thần, ngươi tìm chết!”, Bạch Mi Ưng Hoàng vô cùng phẫn nộ, ngay lập tức quay đầu nghênh chiến chiến hoàng Tử thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...