Dương Ân nói: "Ngươi có căn cơ tốt, nhưng như vậy còn chưa đủ. Ở đây có một lọ dược dịch, có thể dùng để luyện thể, thân thể đạt đến cực hạn thì đột phá sẽ tốt hơn".
“La Thu xin ghi nhớ trong lòng!”, Thư La Thu rất nghiêm túc trả lời.
“Thôi, ngươi lui xuống đi, chờ ngươi đột phá thành công thì ta liền giao cho ngươi nhiệm vụ mới!”, Dương Ân phất tay nói.
“Vâng!”, Thư La Thu nắm lọ dược dịch trong tay, nét mặt toát ra sự trung thành kiên định, sau đó nhanh chóng rời đi.
Sau khi Thư La Thu rời đi, Khỉ Gầy và Lục Trí lần lượt xuất hiện.
Khỉ Gầy có công giết địch, đã được phong làm thiên lang tướng, là chức quan ngũ phẩm. Hắn ta thăng tiến rất nhanh, đồng thời cũng đã trở thành một thiếu niên tài giỏi nổi tiếng ở Đại Hạ.
Lục Trí thì không nhận được bất kỳ lợi ích nào, nhưng hắn ta cũng không để ý, hắn ta chỉ một mực bế quan tu luyện, cảm giác như thân thể càng ngày càng trở nên hoàn thiện hơn, vấn đề về nền tảng thể chất của hắn ta vẫn chưa thể giải quyết ngay được, nhưng trạng thái tinh thần so với lúc đầu đã tốt hơn rất nhiều.
"Bái kiến vương gia!", hai người đi tới trước mặt Dương Ân, lộ ra vẻ cung kính hành lễ.
Dương Ân xua tay nói: "Được rồi, hai người đều là huynh đệ của ta, không cần hành lễ như vậy".
"Mỹ nhân sư gia đã thấy chưa, ta biết đại ca không phải là người như vậy mà", Khỉ Gầy nhìn Lục Trí, thoáng lộ ra vẻ khiêu khích nói.
Lục Trí đáp lại: "Lễ không thể bỏ, ta vẫn nên gọi là chủ công thì tốt hơn".
Dương Ân đứng dậy khỏi ghế và nói: "Tùy hai người gọi như thế nào cũng được, dù sao thì trong lòng ta các người vẫn là huynh đệ của ta, tương lai chúng ta còn phải cùng nhau xưng bá thiên hạ".
"Đại ca nói thế nào thì ta liền làm thế đó", Khỉ Gầy lộ ra vẻ kiên định nói.
Lục Trí không nói gì, hắn ta chỉ đứng bên cạnh Dương Ân với nụ cười nhẹ trên môi, thể hiện tấm lòng của mình rằng hắn ta sẽ tôn trọng Dương Ân trong mọi việc.
"Bên phía của Hoàng Xương Kiên tiến triển như thế nào rồi? Mọi việc có thuận lợi không?", Dương Ân hỏi Lục Trí.
"Hoàng Xương Kiên là một người tài năng. Ông ta đã thiết lập mối quan hệ rất tốt với Lâm gia, tìm được một nơi không tồi để tổ chức hội đấu giá tạm thời. Ngoài ra, ông ta cũng đang xây dựng một địa điểm đấu giá mới", Lục Trí trả lời, dừng một chút hắn ta còn nói: "Trong khoảng thời gian này, sự ngang ngược và cao ngạo của Dược Vương các đã giảm đi rất nhiều. Cần phải tăng tốc đánh cho bọn chúng một đòn thật nặng, nhưng không biết chủ công đã có kế hoạch gì chưa?"
“Ngươi thấy ta nên làm như thế nào?”, Dương Ân hỏi ngược lại.
“Khụ khụ, nên dần thâu tóm hết những thứ thuộc về Dược Vương các!”, Lục Trí ho nhẹ, phe phẩy chiếc quạt lông vũ, ánh mắt sắc bén nói.
“Ha ha, không hổ là mỹ nhân sư gia, nói rất đúng ý trong lòng của ta”, Dương Ân cười lớn rồi nói tiếp: “Bảo Huyết Cơ chọn ra mười binh sĩ cấp tướng mạnh nhất từ quân đoàn, ta sẽ giúp cho bọn họ đều đột phá lên cảnh giới Địa Hải, ngoài ra còn phải huấn luyện thêm binh sĩ dự bị cho quân đoàn Tử thần, để bất cứ lúc nào cũng có thể bổ sung vào quân đoàn".
Trong trận đại chiến, có hơn chục binh sĩ của quân đoàn Tử thần đã theo Dương Trấn Nam đến hoàng cung, nhưng tất cả đều đã chết trận.
Vì nguyên nhân này, quân đoàn Tử thần cần phải được bổ sung thành viên, thậm chí bọn họ còn càng phải bành trướng ra thật lớn mới có thể đủ quân số để trợ giúp cho hắn, như vậy thì quân đoàn mới không bao giờ phải rơi xuống thế hạ phong.
"Chủ công, ngài không cần phải lo lắng việc này. Đã có người làm việc này thay cho chúng ta rồi", Lục Trí cười nói.
“Ồ, đã có chuyện gì mới sao?”, Dương Ân nghi hoặc hỏi.
“Bàng Nguyên!”, Lục Trí nói ra một cái tên, sau đó hắn ta liền báo cáo cho Dương Ân những gì mà Bàng Nguyên đã làm gần đây.
Lục Trí mà không nói về Bàng Nguyên thì Dương Ân thậm chí còn không nhớ rằng dưới trướng của mình còn có một người như vậy.
Bàng Nguyên có vẻ ngoài xấu xí đến mức khiến cho Dương Ân tự động bỏ qua y.
Kể từ khi Dương Ân bàn giao Bàng Nguyên cho Lục Trí thì Lục Trí và Bàng Nguyên đã có những cuộc thảo luận rất hợp ý nhau, một xấu một đẹp hợp tác với nhau làm tăng thêm sức mạnh cho quân đoàn, hai người đều am hiểu mưu kế, nếu như Lục Trí giỏi về mưu sách đường đường chính chính thì Bàng Nguyên lại có rất nhiều âm mưu quỷ kế, hai người này bổ trợ cho nhau, thu hoạch được không ít lợi ích.
Bàng Nguyên không được Dương Ân trọng dụng, nếu không phải vì Dương Ân ban cho y đan dược thì y đã rời khỏi đây từ lâu rồi.
Y là một người có nhiều khát vọng, muốn tìm một nơi để có thể thể hiện tài năng của mình, tìm một minh chủ có thể trọng dụng y.
Trong khoảng thời gian này, Bàng Nguyên đã âm thầm làm một việc, đó là tìm một nơi thu nhận các thiếu niên thiếu nữ khó khăn, một mặt thì thông cảm cho hoàn cảnh của họ, bày tỏ lòng tốt và cho họ một cơ hội được sống, mặt khác, y chính là muốn huấn luyện cho quân đoàn Tử thần một lớp binh sĩ mới để có thể bổ sung quân số khi cần.
Con người sẽ luôn già và chết đi, nhưng tinh thần vẫn phải được tiếp nối.
Quân đoàn Tử thần là đội quân đầu tiên của Dương gia, binh sĩ của quân đoàn Tử thần có tuổi đời không giống nhau, có người đã hơn năm mươi, cũng có người mới ngoài hai mươi, nếu như những người này chết trận hoặc già đi thì phải có binh sĩ bổ sung để tiếp quản trách nhiệm của bọn họ. Bàng Nguyên đã thu nhận những thiến niên thiếu nữ này để chuẩn bị cho điều đó.
Vấn đề này ban đầu là do Bàng Nguyên đề xuất với Lục Trí, sau khi Lục Trí đồng ý thì Bàng Nguyên mới âm thầm làm việc, chưa có thời gian báo cáo với Dương Ân.
“Bàng Nguyên này rất tốt, y đã vạch sẵn con đường lâu dài cho Dương gia!”, Dương Ân nói với vẻ phấn khích sau khi nghe những gì Lục Trí nói.
“Đúng vậy, Bàng Nguyên là một người có mưu lược, chủ công nên trọng dụng y!”, Lục Trí nhân cơ hội này tiến cử Bàng Nguyên.
"Lập tức gọi y qua đây!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...