Trước khi Tô gia tới thì Dương Ân đã bế quan được hai ngày, sau đó lại bế quan thêm ba ngày, trong đầu liên tục thúc giục kiếm ý cùng kiếm thức vô danh, đối với sự vận dụng kiếm ý và kiếm thức cũng được cải thiện nhanh chóng.
...
Đại hội tỷ võ cuối cùng cũng đã bắt đầu.
Mỗi ba năm một lần đại hội tỷ võ đều được tổ chức để lựa chọn ra một lứa đệ tử xuất sắc nhất của học viện hoàng gia, hơn nữa tuổi tác không được vượt qua mười tám, mục đích là để cho lứa đệ tử này gia nhập núi Nga Mi tu luyện.
Lứa đệ tử này ít nhất phải đạt tới cảnh giới cấp tướng, hơn nữa bản thân mỗi đệ tử phải có ít nhất một thiên phú nhất định thì mới được người từ núi Nga Mi tới chiếu cố và tuyển chọn, số đệ tử được tuyển chọn mỗi năm không cố định, có năm chỉ tuyển chọn được mười mấy người, cũng có năm tuyển chọn được một hai trăm người, tùy thuộc vào thiên phú của mỗi đệ tử. Nếu như tất cả các đệ tử được tuyển chọn đều bước đầu trở thành đệ tử ngoại môn của núi Nga Mi, thì riêng võ trạng nguyên sẽ có cơ hội được trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.
Lần này, trong số các đệ tử của học viện hoàng gia có rất nhiều đệ tử hứa hẹn, tổng cộng có hơn 30 đệ tử đã đạt tới cảnh giới cấp tướng, trong đó có 7 đệ tử đã đạt tới cảnh giới cấp tướng trung cấp, trở thành những tuyển thủ danh tiếng và có cơ hội được tuyển chọn lớn nhất.
Ngoài bọn họ ra thì còn có đệ tử của Đan viện và đệ tử của Khí viện cũng được tuyển chọn, những đệ tử này có chỉ tiêu tuyển chọn đặc biệt, sau khi đánh giá toàn diện sẽ đưa ra kết quả cuối cùng.
Đại hội tỷ võ sẽ diễn ra liên tục ở trong hoàng cung cho đến khi tìm ra được đệ tử trụ lại cuối cùng trở thành võ trạng nguyên thì mới kết thúc.
Sự kiện này còn náo nhiệt hơn cả sự kiện văn khoa điện khảo được tổ chức mỗi ba năm một lần.
Trong hoàng cung sớm đã bày ra tám đài khiêu chiến, chuẩn bị đón tiếp 350 đệ tử học viện cùng với 150 thiếu niên thiếu nữ từ bên ngoài tới báo danh tham gia đại hội tỷ võ.
Từ hoàng thượng cho đến văn võ bá quan cùng với người của núi Nga Mi đều chăm chú theo dõi diễn tiến của buỗi lễ khai mạc sự kiện trọng đại này.
Ngay từ sáng sớm thì bên ngoài tử cấm thành đã chật ních người, văn võ bá quan, đệ tử học viện và những thiếu niên thiếu nữ bên ngoài tới tham gia đại hội tỷ võ đều lục tục tới trình diện.
Văn võ bá quan lên đài quan sát, nhìn lướt qua những gương mặt tràn đầy tinh thần của các thiếu niên thiếu nữ bên dưới, sau đó thì thầm nói nhỏ với nhau.
"Lần này không biết có bao nhiêu đứa trẻ có thể gia nhập vào giới siêu phàm".
"Dựa theo cách nói của học viện hoàng gia thì lần này sẽ có ít nhất từ 30 đến 50 đệ tử được tuyển chọn, đây là con số tốt nhất trong những năm gần đây rồi".
"Số lượng này cũng không ít, hình như lần trước chỉ tuyển chọn được mười mấy đệ tử mà thôi, không biết năm nay con cái nhà ai sẽ đứng đầu bảng".
"Đương nhiên là Phương Siêu, đệ tử số một của học viện rồi. Đứa trẻ này tuy có xuất thân bình thường nhưng thiên phú tu luyện rất tốt, nghe nói đã đạt tới cảnh giới cấp tướng cao cấp rồi đó".
"Nghe nói ngũ hoàng tử điện hạ cũng không tệ, cũng đã đạt tới cảnh giới đó, cho dù không đạt được danh hiệu quán quân thì ít nhất cũng có thể xếp vào hàng ngũ ba người đứng đầu".
...
Ở chỗ cao nhất trên đài quan sát, hoàng thượng, hoàng hậu cùng với những người đến từ núi Nga Mi như Kỷ Lan Du, Hoàn Tuấn Bác, Tống Tinh, có cả mấy người Tống Lý Duệ, La Công Minh đều đang theo dõi diễn biến của đại hội.
Điều đáng chú ý là ngoài ba người đến từ núi Nga Mi thì còn có một người khác có thân phận siêu việt có thể ngồi ngang hàng với Kỷ Lan Du, đó chính là cựu các chủ Dược Vương các, Dược Viêm Hải.
Ông ta có vẻ ngoài giống như chỉ hơn bốn mươi tuổi một chút, gương mặt rạng rỡ, ánh mắt sáng ngời, mặc áo choàng của luyện dược sư, thỉnh thoảng còn có ánh lửa ẩn hiện trên thân thể của ông ta, khiến cho ông ta có khí phách giống như một pho tượng hùng vĩ được ngọn lửa bao phủ, vô cùng bá đạo bức người.
Dược Viêm Hải từng là người của giới siêu phàm, không biết tại sao lại bị đánh trở về giới phàm tục, sau đó cắm rễ ở Đại Hạ và thành lập nên Dược Vương các. Với sự phát triển và lớn mạnh nhanh chóng trong hơn mười năm qua, Dược Vương các có thể nói đã trở thành thế lực lớn nhất ở Đại Hạ, khiến cho ngay cả hoàng thất cũng phải kiêng dè.
Dược Viêm Hải vừa mới đột phá cảnh giới Thiên Ngư, sau khi trở thành thiên dược sư thì thân phận càng thêm hiển hách, gần đây ông ta lại còn thiết lập quan hệ với Kỷ Lan Du, nói không chừng Dược Vương các còn có thể liên kết với thế lực trấn quốc của núi Nga Mi, khiến cho Dược Vương các càng lớn mạnh hơn nữa.
"Kỷ chấp sự, thấy những thiếu niên Đại Hạ của ta thế nào?", Dược Viêm Hải bày ra bộ dáng chủ nhân hỏi Kỷ Lan Du.
Phải nói rằng ông ta rất kiêu ngạo và lỗ mãng, mới đạt được thành tựu thiên dược sư mà đã vô pháp vô thiên rồi.
Kỷ Lan Du cười đáp: "Vẫn như trước, so với các hoàng triều khác thì cũng có thể được xếp vào hàng trung bình hoặc thấp hơn".
Gương mặt của hoàng thượng khẽ giật giật, cảm thấy như mình vừa bị vả hai bạt tai, vô cùng khó chịu.
Tống Lý Duệ mở miệng nói: "Kỉ chấp sự xin hãy theo dõi, lứa đệ tử học viện năm nay đều là những hạt giống tốt, hẳn là có thể đạt tới tiêu chuẩn trung bình khá", tiếp theo, ông ta còn hướng về phía hoàng thượng hỏi: "Hoàng thượng có nghĩ như vậy không?"
Hoàng thượng liếc mắt một cái, tự tin nói: "Lứa đệ tử lần này tuyệt đối trên tiêu chuẩn trung bình, thậm chí còn thuộc vào hàng thượng đẳng".
Khi ông ta vừa dứt lời thì đã thấy có một thiếu niên ngồi trên lưng long quy tiến vào cửa lớn tử cấm thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...