Dương Ân thông qua những cảm ngộ mà sư tôn lưu lại liền tìm ra được một số con đường tu luyện, hắn cần phải lợi dụng sức mạnh của huyền quyết vận hành năng lượng trong cơ thể một cách nhịp nhàng, như thế thì hắn mới có thể sử dụng huyền khí một cách hiệu quả.
Dương Ân ngay lập tức thử phương pháp mình vừa mới lĩnh hội ra, điều chỉnh Thái Thượng Cửu Huyền quyết theo một tiết tấu nhịp nhàng hơn, quả thật lúc này hắn mới có thể lưu chuyển huyền khí một cách trơn tru, hắn không khỏi cảm thán: "Vị sư tôn bất ngờ này thật sự cũng có bản lĩnh".
Sau mấy ngày bế quan, hắn không chỉ có thể tiêu hóa được những cảm ngộ mà vị sư tôn bất ngờ lưu lại mà còn áp dụng được những cảm ngộ này vào trong việc tu luyện.
Trong cảnh giới Địa Hải, giai đoạn thứ nhất là Huyền Khí Hóa Hải, giai đoạn thứ hai là Hải Tịch Bích Ba, giai đoạn thứ ba là Địa Hải Sinh Nhãn, giai đoạn thứ tư là Hải Thượng Thăng Nguyệt.
Dương Ân đã đạt tới cảnh giới Địa Hải trung cấp, năng lượng bên trong đan điền đang ở giai đoạn Hải Tịch Bích Ba, năng lượng đó phải hóa sóng lớn hoàn toàn, tiến đến giai đoạn Địa Hải Sinh Nhãn thì mới có thể đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp.
Hải Tịch Bích Ba bên trong đan điền của hắn đang dần dần tăng cấp, mơ hồ còn có thể nhìn thấy được một "con mắt" đang thành hình.
Chỉ cần hắn thúc giục huyền khí, mang năng lượng bên trong đan điền ngưng tụ thành “con mắt”, thì sẽ có thể đạt tới cảnh giới Địa Hải cao cấp.
Nhưng trước mắt Dương Ân cũng không muốn ngưng tụ ra con mắt, mà hắn muốn tiếp tục gia tăng tần suất của Hải Tịch Bích Ba, giống như những đợt sóng lớn, từng đợt nối tiếp từng đợt, đạt tới trùng trùng điệp điệp sóng lớn dâng trào, gia tăng uy lực đến mức lớn mạnh nhất, lúc đó thì hắn mới có thể đột phá cảnh giới một cách vững vàng, hơn nữa bản thân còn thu được nhiều lợi ích khác.
Chỉ có lúc Dương Ân đang đột phá cảnh giới Địa Hải trung cấp thì hắn mới để ý đến tần suất của Hải Tịch Bích Ba, còn những lúc khác hắn cũng không quá mức để ý đến tần suất của nó, nhưng theo như những cảm ngộ mà sư tôn để lại thì trước khi đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp, tốt nhất hắn nên đếm đủ chín chín tám mươi mốt đợt Hải Tịch Bích Ba thì mới tới thời điểm tốt nhất cho việc đột phá.
Trong mấy ngày này hắn đã thử đếm tần suất của Hải Tịch Bích Ba mỗi khi vận chuyển năng lượng tới, mỗi một lần vận chuyển tới thì tối đa cũng chỉ có đủ năng lượng để phát động năm mươi lăm đợt sóng lớn, mặc dù hắn cảm thấy mình cũng có thể thuận lợi đột phá lên cảnh giới Địa Hải cao cấp, nhưng đây vẫn chưa phải là thời điểm tốt nhất, hắn muốn năng lượng của mình có thể phát động chín chín tám mươi mốt đợt sóng lớn thì mới tiến hành đột phá, như vậy không chỉ có thể phát triển kinh mạch và huyệt khiếu, mà còn có thể giữ vững căn cơ, cũng có thể thúc giục sức mạnh trong cơ thể đến mức tận cùng, sau này đối địch mới có thể bộc phát ra năng lượng đạt đến mức cực hạn.
Theo những thông tin mà sư tôn lưu lại cho hắn, thì võ giả thông thường khi bùng nổ toàn lực cũng chỉ có thể phát huy năm sáu phần năng lượng của đan điền, thiên tài chân chính có thể phát huy ra sáu bảy phần, võ thể thiên kiêu có thể phát huy ra từ bảy đến tám phần, chỉ có tuyệt đại yêu nghiệt mới có thể phát huy ra mười phần năng lượng, bộc phát sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Đây là sự giả định trong tình huống các võ giả này đều cùng cấp bậc và đang bùng nổ toàn lực.
Dương Ân muốn phát động được chín chín tám mươi mốt đợt Hải Tịch Bích Ba rồi mới xông vào cảnh giới Địa Hải cao cấp, đây cũng là một loại bùng nổ toàn lực.
Vì vậy nên Dương Ân mới không hề vội vàng đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp, hắn lúc này cần không ngừng lặp đi lặp lại việc ngưng tụ huyền khí tạo thành dịch huyền khí, sau đó ngưng tụ dịch huyền khí thành những con sóng lớn, rồi mới tiếp tục thử nghiệm một lần nữa.
Buổi tối, hắn tu luyện "Ngự Hồn Tâm Kinh", tiến bộ rất rõ ràng, chỉ cần không ngừng tu luyện thì liền có thể mượn khẩu quyết tâm kinh nâng cao hồn lực. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!
3. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
4. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
=====================================
Ngoài ra, hắn còn đang tu luyện "Dương gia thương phổ", đây là một môn thương pháp cấp thiên, đòi hỏi ít nhất phải có thực lực cảnh giới Địa Hải thì mới có thể tu luyện, còn nếu muốn luyện đến giai đoạn đại thành thì thực lực cũng phải đạt tới cảnh giới Thiên Ngư mới được.
Hắn thúc giục "Ngự Hồn Tâm Kinh", trầm tư hồi tưởng thương pháp, dùng một nửa sự tập trung cũng có thể đạt được hiệu quả.
Mặc dù mỗi lần hắn tu luyện đồng loạt như vậy thì thần đình của hắn cũng tiêu hao tinh thần lực, nhưng khi năng lượng được bổ sung thì đóa hoa thần đình của hắn lại càng lúc càng phát triển, nhanh đến mức có thể nhìn thấy được rõ ràng, giống như đóa hoa được tưới nước mỗi sáng sớm, càng lúc càng trở nên đẹp đẽ tươi tốt.
Với sự phát triển của đóa hoa thần đình, thì những thứ được đóng dấu lên cánh hoa như đạo Tử Thần, quyền ý, Man thú quyền cùng các loại thuật luyện đan đều được phát triển lớn mạnh, thu hoạch lần này của hắn đúng là vô cùng lớn.
Thời gian tĩnh tu càng dài thì kỹ thuật chiến đấu của hắn lại càng được trao dồi sắc bén hơn.
Trong mấy ngày này, Dương Ân đã luyện ba thức đầu của "Dương gia thương phổ" đạt tới giai đoạn tinh thông, bốn thức sau tạm thời chưa tu luyện, cũng không phải là do hắn không có biện pháp tu luyện bốn thức sau, mà là do thời gian có hạn, tạm thời tu luyện ba thức đầu, ngày sau sẽ tiếp tục tu luyện bốn thức còn lại.
Ngoài ra, hắn vẫn còn đang nghiên cứu cách nên hồi phục linh hồn nhỏ của mình như thế nào.
Nếu như hắn có thể tu luyện "Ngự Hồn Tâm Kinh" đạt tới giai đoạn đại thành, thì hắn quả thực có thể giúp được người khác chữa trị vết thương trong linh hồn, nhưng trước mắt hắn không có năng lực này, nếu như có thì hắn đã giúp cho Mộng Băng Tuyết tu bổ linh hồn rồi.
Bất tri bất giác mà bảy ngày đã trôi qua.
Dương Ân ngưng tu luyện, trạng thái của hắn đã khá ổn định rồi, đây là thời điểm để cho hắn xử lý hết những chuyện vụn vặt.
"Đường Kiều Diễm, Tống Hữu Minh, ta đã trở lại một thời gian rồi, các ngươi đã chuẩn bị xong hết chưa?", Dương Ân cười nhạt nói, sau đó liền đẩy cửa phòng của mình ra, nghênh đón ánh mặt trời ấm áp chiếu lên thân thể.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...